古诗词

古荆篇

袁宏道

年年三月飞桃花,楚王宫里斗繁华。nián nián sān yuè fēi táo huā,chǔ wáng gōng lǐ dòu fán huá。
云连蜀道三千里,柳拂江堤十万家。yún lián shǔ dào sān qiān lǐ,liǔ fú jiāng dī shí wàn jiā。
丹楼绣幌巢飞燕,青阁文窗起睡鸦。dān lóu xiù huǎng cháo fēi yàn,qīng gé wén chuāng qǐ shuì yā。
鸦归燕语等闲度,不记江城春早暮。yā guī yàn yǔ děng xián dù,bù jì jiāng chéng chūn zǎo mù。
东风香吐合欢花,落日乌啼相思树。dōng fēng xiāng tǔ hé huān huā,luò rì wū tí xiāng sī shù。
王孙挟弹郢门西,少年借客章台路。wáng sūn xié dàn yǐng mén xī,shǎo nián jiè kè zhāng tái lù。
少年矫矫名都儿,雕鞍朱勒黄金羁。shǎo nián jiǎo jiǎo míng dōu ér,diāo ān zhū lēi huáng jīn jī。
采桑陌上青丝笼,红粉楼中白纻辞。cǎi sāng mò shàng qīng sī lóng,hóng fěn lóu zhōng bái zhù cí。
白纻绿水为君起,青春环佩如流水。bái zhù lǜ shuǐ wèi jūn qǐ,qīng chūn huán pèi rú liú shuǐ。
东城丝管接西城,相府豪华压朱邸。dōng chéng sī guǎn jiē xī chéng,xiāng fǔ háo huá yā zhū dǐ。
侠客飞鹰古道傍,佳人卖笑垂杨里。xiá kè fēi yīng gǔ dào bàng,jiā rén mài xiào chuí yáng lǐ。
垂杨二月隐朱楼,家家宴喜楼上头。chuí yáng èr yuè yǐn zhū lóu,jiā jiā yàn xǐ lóu shàng tóu。
綦舄喧阗朝送酒,管弦嘈杂夜藏钩。qí xì xuān tián cháo sòng jiǔ,guǎn xián cáo zá yè cáng gōu。
繁弦急管夜初阑,惜花少女怨春残。fán xián jí guǎn yè chū lán,xī huā shǎo nǚ yuàn chūn cán。
桃花滟滟歌成血,兰炷漫漫火送寒。táo huā yàn yàn gē chéng xuè,lán zhù màn màn huǒ sòng hán。
晓风杨柳菖蒲浦,秋月梧桐金井栏。xiǎo fēng yáng liǔ chāng pú pǔ,qiū yuè wú tóng jīn jǐng lán。
秋月春花无断绝,门前郁李九回折。qiū yuè chūn huā wú duàn jué,mén qián yù lǐ jiǔ huí zhé。
愿作阳台雨后云,谁怜洛水风中雪。yuàn zuò yáng tái yǔ hòu yún,shuí lián luò shuǐ fēng zhōng xuě。
阳台洛水梦空长,那似倡家玳瑁床。yáng tái luò shuǐ mèng kōng zhǎng,nà shì chàng jiā dài mào chuáng。
选得东家佳姝妹,却延西第好儿郎。xuǎn dé dōng jiā jiā shū mèi,què yán xī dì hǎo ér láng。
织成锦席迷蝴蝶,种得青梧栖凤凰。zhī chéng jǐn xí mí hú dié,zhǒng dé qīng wú qī fèng huáng。
游人恋恋无穷已,踏遍江城春万里。yóu rén liàn liàn wú qióng yǐ,tà biàn jiāng chéng chūn wàn lǐ。
只解宾从集似云,那惜年光去如矢。zhǐ jiě bīn cóng jí shì yún,nà xī nián guāng qù rú shǐ。
花开花落迥生愁,郢树鄢云几度秋。huā kāi huā luò jiǒng shēng chóu,yǐng shù yān yún jǐ dù qiū。
霍氏功名成梦寐,梁王台馆空山丘。huò shì gōng míng chéng mèng mèi,liáng wáng tái guǎn kōng shān qiū。
荣枯翻复竟何言,昨宵弱水今昆仑。róng kū fān fù jìng hé yán,zuó xiāo ruò shuǐ jīn kūn lún。
无人更哭西州路,有雀还登翟氏门。wú rén gèng kū xī zhōu lù,yǒu què hái dēng dí shì mén。
汉恩何浅天何薄,百年冠带坐萧索。hàn ēn hé qiǎn tiān hé báo,bǎi nián guān dài zuò xiāo suǒ。
昔时嘘气成烟云,今朝失势委泥砾。xī shí xū qì chéng yān yún,jīn cháo shī shì wěi ní lì。
青娥皓齿嫁何人,金床玉几为谁作。qīng é hào chǐ jià hé rén,jīn chuáng yù jǐ wèi shuí zuò。
已矣哉,归去来。yǐ yǐ zāi,guī qù lái。
楚国非无宝,荆山空有哀。chǔ guó fēi wú bǎo,jīng shān kōng yǒu āi。
君看《白雪》、《阳春》调,千载还推作赋才。jūn kàn bái xuě yáng chūn diào,qiān zài hái tuī zuò fù cái。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

升天行

袁宏道

乘赤雾,鞭鸾辙。chéng chì wù,biān luán zhé。
路逢王子晋,玉箫已吹折。lù féng wáng zi jìn,yù xiāo yǐ chuī zhé。
织女弄机丝,馀纬烂霄阙。zhī nǚ nòng jī sī,yú wěi làn xiāo quē。
下土虮虱民,误唤作雌霓。xià tǔ jǐ shī mín,wù huàn zuò cí ní。
张翁老且耄,举止多媟亵。zhāng wēng lǎo qiě mào,jǔ zhǐ duō xiè xiè。
侍仙三万年,不曾见隆准。shì xiān sān wàn nián,bù céng jiàn lóng zhǔn。
真人多窜左,天狐惨馀孽。zhēn rén duō cuàn zuǒ,tiān hú cǎn yú niè。
羲御失长鞭,牵牛叹河竭。xī yù shī zhǎng biān,qiān niú tàn hé jié。

擢歌行

袁宏道

妾家白蘋洲,随风作乡土。qiè jiā bái píng zhōu,suí fēng zuò xiāng tǔ。
弄篙如弄针,不曾拈一缕。nòng gāo rú nòng zhēn,bù céng niān yī lǚ。
四月鱼苗风,随君到巴东。sì yuè yú miáo fēng,suí jūn dào bā dōng。
十月洗河水,送君发杨子。shí yuè xǐ hé shuǐ,sòng jūn fā yáng zi。
杨子波势恶,无风浪亦作。yáng zi bō shì è,wú fēng làng yì zuò。
江深得鱼难,鸬鹚充糕臛。jiāng shēn dé yú nán,lú cí chōng gāo huò。
生子若凫雏,穿江复入湖。shēng zi ruò fú chú,chuān jiāng fù rù hú。
长时剪荷叶,与儿作衣襦。zhǎng shí jiǎn hé yè,yǔ ér zuò yī rú。

青骢马

袁宏道

青骢马,九尺强。qīng cōng mǎ,jiǔ chǐ qiáng。
百金买,千金装。bǎi jīn mǎi,qiān jīn zhuāng。
双蹄不著地,影灭如飞翔。shuāng tí bù zhù dì,yǐng miè rú fēi xiáng。
借问冶游郎,何为在他乡。jiè wèn yě yóu láng,hé wèi zài tā xiāng。
下马立青捂,手提碧珊瑚。xià mǎ lì qīng wǔ,shǒu tí bì shān hú。
千唤不知人,尽眼眄当垆。qiān huàn bù zhī rén,jǐn yǎn miǎn dāng lú。
当垆岂不冶,褰衣愁晓露。dāng lú qǐ bù yě,qiān yī chóu xiǎo lù。
五步一停骢,十步一回顾。wǔ bù yī tíng cōng,shí bù yī huí gù。
客从远道来,赠我青鸾带。kè cóng yuǎn dào lái,zèng wǒ qīng luán dài。
交颈复同心,白石青松在。jiāo jǐng fù tóng xīn,bái shí qīng sōng zài。
东家好女秦罗敷,西家荡儿冯子都。dōng jiā hǎo nǚ qín luó fū,xī jiā dàng ér féng zi dōu。
鸳鸯只爱毛翎好,那知水底有鹈鹕。yuān yāng zhǐ ài máo líng hǎo,nà zhī shuǐ dǐ yǒu tí hú。

折杨柳

袁宏道

艳阳二三月,杨柳枝参差。yàn yáng èr sān yuè,yáng liǔ zhī cān chà。
每逢双燕子,忆得别君时。měi féng shuāng yàn zi,yì dé bié jūn shí。
忆得别君时,遗君珊瑚枕。yì dé bié jūn shí,yí jūn shān hú zhěn。
君行佳丽地,何人荐君寝。jūn xíng jiā lì dì,hé rén jiàn jūn qǐn。
越女性如绵,吴妓情似纸。yuè nǚ xìng rú mián,wú jì qíng shì zhǐ。
夫君浪子心,吹作东西水。fū jūn làng zi xīn,chuī zuò dōng xī shuǐ。
前月父书来,道君游淮北。qián yuè fù shū lái,dào jūn yóu huái běi。
今月见君字,知作江南客。jīn yuè jiàn jūn zì,zhī zuò jiāng nán kè。
江水自清流,照君不照妾。jiāng shuǐ zì qīng liú,zhào jūn bù zhào qiè。

紫骝马

袁宏道

紫骝马,行且嘶。zǐ liú mǎ,xíng qiě sī。
愿为分背交颈之逸足,不愿为追风绝景之霜蹄。yuàn wèi fēn bèi jiāo jǐng zhī yì zú,bù yuàn wèi zhuī fēng jué jǐng zhī shuāng tí。
霜蹄灭没边城道,朔风一夜霜花老。shuāng tí miè méi biān chéng dào,shuò fēng yī yè shuāng huā lǎo。
纵使踏破天山云,谁似华阴一寸草。zòng shǐ tà pò tiān shān yún,shuí shì huá yīn yī cùn cǎo。
紫骝马,听我歌。zǐ liú mǎ,tīng wǒ gē。
壮心耗不尽,奈尔四蹄何。zhuàng xīn hào bù jǐn,nài ěr sì tí hé。

戏别唐客客丰城人

袁宏道

年年为客向潇湘,楚泽烟云拾满囊,绵花如雪归故乡。nián nián wèi kè xiàng xiāo xiāng,chǔ zé yān yún shí mǎn náng,mián huā rú xuě guī gù xiāng。
归故乡,应知青雀临流日,内人蟢子坠衣裳。guī gù xiāng,yīng zhī qīng què lín liú rì,nèi rén xǐ zi zhuì yī shang。

戏别唐客客丰城人

袁宏道

年年为客向章台,面脂如珠红满䰄,短褐行缠归去来。nián nián wèi kè xiàng zhāng tái,miàn zhī rú zhū hóng mǎn sāi,duǎn hè xíng chán guī qù lái。
归去来,种得油麻如黍子,依旧风帆向楚开。guī qù lái,zhǒng dé yóu má rú shǔ zi,yī jiù fēng fān xiàng chǔ kāi。

浩歌

袁宏道

云作雨,不成归。yún zuò yǔ,bù chéng guī。
箭离弦,无还期。jiàn lí xián,wú hái qī。
昨日犬,前日狮。zuó rì quǎn,qián rì shī。
一番花,一番泥。yī fān huā,yī fān ní。
花有色,槛周之。huā yǒu sè,kǎn zhōu zhī。
人有容,镜照之。rén yǒu róng,jìng zhào zhī。
镜方新,容已非。jìng fāng xīn,róng yǐ fēi。
槛未敝,花先飞。kǎn wèi bì,huā xiān fēi。
短可续,用何物。duǎn kě xù,yòng hé wù。
一曲歌,三杯醁。yī qū gē,sān bēi lù。
我欲长生天下人,拔刀斩断金乌足。wǒ yù zhǎng shēng tiān xià rén,bá dāo zhǎn duàn jīn wū zú。

诸衲送至江干自嘲

袁宏道

油江渡,二十年中五番去。yóu jiāng dù,èr shí nián zhōng wǔ fān qù。
餐云醉石几经春,毕竟驱上长安路。cān yún zuì shí jǐ jīng chūn,bì jìng qū shàng zhǎng ān lù。
油江上,柳如云,江若有知应移文。yóu jiāng shàng,liǔ rú yún,jiāng ruò yǒu zhī yīng yí wén。
隔溪老衲笑且话,塞耳喧呼如不闻。gé xī lǎo nà xiào qiě huà,sāi ěr xuān hū rú bù wén。

戏作三星行送曹子野归楚时予亦将归里

袁宏道

石公先生,汝生以郑为宅,以水为度。shí gōng xiān shēng,rǔ shēng yǐ zhèng wèi zhái,yǐ shuǐ wèi dù。
眠龙痴蛟鞭其尾而不飞,唯有蛰龙闻雷而起。mián lóng chī jiāo biān qí wěi ér bù fēi,wéi yǒu zhé lóng wén léi ér qǐ。
仰天潝潝如有诉,所乐者瘦壤清泉,所吟者溪风月露。yǎng tiān xī xī rú yǒu sù,suǒ lè zhě shòu rǎng qīng quán,suǒ yín zhě xī fēng yuè lù。
有窍无心何所郁以鸣,不过感时触机如风行于空而万窍自怒。yǒu qiào wú xīn hé suǒ yù yǐ míng,bù guò gǎn shí chù jī rú fēng xíng yú kōng ér wàn qiào zì nù。
隐流缁客,目为山中之韶頀。yǐn liú zī kè,mù wèi shān zhōng zhī sháo hù。
识者又以为偏枯冷,淡似於陵仲子之清,轩辕弥明之句。shí zhě yòu yǐ wèi piān kū lěng,dàn shì yú líng zhòng zi zhī qīng,xuān yuán mí míng zhī jù。
石公抚几而笑曰:曹君汝岂敦煌之索,平原之辂。shí gōng fǔ jǐ ér xiào yuē cáo jūn rǔ qǐ dūn huáng zhī suǒ,píng yuán zhī lù。
长安冠带隘巷陌而相求,胡为乎逐西风而远去。zhǎng ān guān dài ài xiàng mò ér xiāng qiú,hú wèi hū zhú xī fēng ér yuǎn qù。
君既脂车,余亦戒路。jūn jì zhī chē,yú yì jiè lù。
望江上之青峰,指湘皋之红树。wàng jiāng shàng zhī qīng fēng,zhǐ xiāng gāo zhī hóng shù。
汉沔相踞,一衣带水,俟君于油口之渡。hàn miǎn xiāng jù,yī yī dài shuǐ,qí jūn yú yóu kǒu zhī dù。
左公城外绿刺天,便是巨擘高吟处。zuǒ gōng chéng wài lǜ cì tiān,biàn shì jù bāi gāo yín chù。

过中山见诸名迹题清风店壁

袁宏道

中山酒可饮,塔可登。zhōng shān jiǔ kě yǐn,tǎ kě dēng。
辋川翠竹风棱棱。wǎng chuān cuì zhú fēng léng léng。
东坡瘦墨如健鹰。dōng pō shòu mò rú jiàn yīng。
唐封古迹石崚嶒。táng fēng gǔ jì shí léng céng。
刺史爱民慈且能。cì shǐ ài mín cí qiě néng。
高看青山夜抱冰。gāo kàn qīng shān yè bào bīng。

石公解嘲诗

袁宏道

信美此土兮,乐而忘死。xìn měi cǐ tǔ xī,lè ér wàng sǐ。
彼国之人兮,爱贤好士。bǐ guó zhī rén xī,ài xián hǎo shì。
彼国之王所与游者何人兮,华胥之君臣,西方之父子。bǐ guó zhī wáng suǒ yǔ yóu zhě hé rén xī,huá xū zhī jūn chén,xī fāng zhī fù zi。
彼国无劫数等量兮,不知者以为自酉而开,至卯而止。bǐ guó wú jié shù děng liàng xī,bù zhī zhě yǐ wèi zì yǒu ér kāi,zhì mǎo ér zhǐ。
于是醉君闻石公名,乃召以为客卿。yú shì zuì jūn wén shí gōng míng,nǎi zhào yǐ wèi kè qīng。

潼关题壁

袁宏道

官道上,尘昏昏。guān dào shàng,chén hūn hūn。
邮舍中,气煴煴。yóu shě zhōng,qì yūn yūn。
夹道如火益膏薪。jiā dào rú huǒ yì gāo xīn。
枯鱼失水噞其唇。kū yú shī shuǐ yǎn qí chún。
华山君,岂不闻。huá shān jūn,qǐ bù wén。
濡笔雨,和墨云。rú bǐ yǔ,hé mò yún。
十丈莲焦玉女嗔。shí zhàng lián jiāo yù nǚ chēn。
乘风自振潇湘裙。chéng fēng zì zhèn xiāo xiāng qún。
夜半浇我洗头盆。yè bàn jiāo wǒ xǐ tóu pén。

赠李医者

袁宏道

秋橘绿成行,方书白满架。qiū jú lǜ chéng xíng,fāng shū bái mǎn jià。
君非韩伯休,胡乃不二价。jūn fēi hán bó xiū,hú nǎi bù èr jià。
去年短褐辞乡里,游来半载声名起。qù nián duǎn hè cí xiāng lǐ,yóu lái bàn zài shēng míng qǐ。
参苓如山信手空,门前冠带若流水。cān líng rú shān xìn shǒu kōng,mén qián guān dài ruò liú shuǐ。
长安医士乱于府,个个乌纱似老鸦。zhǎng ān yī shì luàn yú fǔ,gè gè wū shā shì lǎo yā。
谁似丰城李公子,谈笑直揖五侯家。shuí shì fēng chéng lǐ gōng zi,tán xiào zhí yī wǔ hóu jiā。
朝卖药,晚致身。cháo mài yào,wǎn zhì shēn。
大妇喜,小妇嗔。dà fù xǐ,xiǎo fù chēn。
席未温,呼先生。xí wèi wēn,hū xiān shēng。

哭临漳令王子声

袁宏道

穷冬夜冷兰烟黑,死字传来听不得。qióng dōng yè lěng lán yān hēi,sǐ zì chuán lái tīng bù dé。
白日谁昉鬼射人,昏荒颇怪天如墨。bái rì shuí fǎng guǐ shè rén,hūn huāng pǒ guài tiān rú mò。
忆昨与君发长安,白齿青眉吐肺肝。yì zuó yǔ jūn fā zhǎng ān,bái chǐ qīng méi tǔ fèi gān。
小杯击筑大杯舞,优儿牙板角盘盘。xiǎo bēi jī zhù dà bēi wǔ,yōu ér yá bǎn jiǎo pán pán。
别来愁绝湘鳞字,蜡花笺子无高翅。bié lái chóu jué xiāng lín zì,là huā jiān zi wú gāo chì。
铜雀台边万缕肠,馆娃宫里千行泪。tóng què tái biān wàn lǚ cháng,guǎn wá gōng lǐ qiān xíng lèi。
麒麟蹶地青鸾叫,不得生书得死报。qí lín jué dì qīng luán jiào,bù dé shēng shū dé sǐ bào。
帝前金管岂无人,何必如花一年少。dì qián jīn guǎn qǐ wú rén,hé bì rú huā yī nián shǎo。
天公错注不回头,银匣沉沉地下愁。tiān gōng cuò zhù bù huí tóu,yín xiá chén chén dì xià chóu。
漳水万年嘶石马,虎号龙愁两废丘。zhāng shuǐ wàn nián sī shí mǎ,hǔ hào lóng chóu liǎng fèi qiū。