古诗词

万寿寺观文皇旧钟

袁宏道

先皇举手移天毂,无冠少师鬓发秃。xiān huáng jǔ shǒu yí tiān gǔ,wú guān shǎo shī bìn fā tū。
已将周孔一齐州,更假释梵庇冥族。yǐ jiāng zhōu kǒng yī qí zhōu,gèng jiǎ shì fàn bì míng zú。
锤沙画蜡十许年,冶出洪钟二千斛。chuí shā huà là shí xǔ nián,yě chū hóng zhōng èr qiān hú。
光如寒涧腻如肌,贝叶灵文满胸腹。guāng rú hán jiàn nì rú jī,bèi yè líng wén mǎn xiōng fù。
字画生动笔简古,矫若游龙与翔鹄。zì huà shēng dòng bǐ jiǎn gǔ,jiǎo ruò yóu lóng yǔ xiáng gǔ。
外书佛母万真言,内写杂花八十轴。wài shū fú mǔ wàn zhēn yán,nèi xiě zá huā bā shí zhóu。
金刚般若七千字,几叶钟唇填不足。jīn gāng bān ruò qī qiān zì,jǐ yè zhōng chún tián bù zú。
南山伐尽觅悬椎,诸葛庙前刈古木。nán shān fá jǐn mì xuán chuí,zhū gé miào qián yì gǔ mù。
震开善法忉利宫,撼穷铁网莲花狱。zhèn kāi shàn fǎ dāo lì gōng,hàn qióng tiě wǎng lián huā yù。
鼎湖龙去几春秋,二百二回宫树绿。dǐng hú lóng qù jǐ chūn qiū,èr bǎi èr huí gōng shù lǜ。
蒸云炙日卧九朝,监寺优官谁敢触。zhēng yún zhì rì wò jiǔ cháo,jiān sì yōu guān shuí gǎn chù。
大材无用且沉声,吠蚓啼虫满山谷。dà cái wú yòng qiě chén shēng,fèi yǐn tí chóng mǎn shān gǔ。
今皇好古录断沟,琬琰天球充黄屋。jīn huáng hǎo gǔ lù duàn gōu,wǎn yǎn tiān qiú chōng huáng wū。
十龙不惜出禁林,万牛回首移山麓。shí lóng bù xī chū jìn lín,wàn niú huí shǒu yí shān lù。
沧海老霆行旧令,洛阳遗耇开新目。cāng hǎi lǎo tíng xíng jiù lìng,luò yáng yí gǒu kāi xīn mù。
西山但觉神奸潜,易水不闻金人哭。xī shān dàn jué shén jiān qián,yì shuǐ bù wén jīn rén kū。
道旁观者肩相摩,车骑数月犹驰逐。dào páng guān zhě jiān xiāng mó,chē qí shù yuè yóu chí zhú。
翠色苍寒欲映人,当时良匠岂天竺。cuì sè cāng hán yù yìng rén,dāng shí liáng jiàng qǐ tiān zhú。
万事粗疏谁不然,今人不堪为隶仆。wàn shì cū shū shuí bù rán,jīn rén bù kān wèi lì pū。
兴悲运慈又一朝,万鬼如闻离械梏。xīng bēi yùn cí yòu yī cháo,wàn guǐ rú wén lí xiè gù。
几时谏鼓似钟悬,尽拔苍生出沟渎。jǐ shí jiàn gǔ shì zhōng xuán,jǐn bá cāng shēng chū gōu dú。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

虎丘

袁宏道

一片千人石,莹晶若有神。yī piàn qiān rén shí,yíng jīng ruò yǒu shén。
剑光销不尽,留与醉花人。jiàn guāng xiāo bù jǐn,liú yǔ zuì huā rén。

虎丘

袁宏道

问此石上歌,何如生公说。wèn cǐ shí shàng gē,hé rú shēng gōng shuō。
石若解点头,闻歌亦当彻。shí ruò jiě diǎn tóu,wén gē yì dāng chè。

严陵

袁宏道

溪深六七寻,山高四五里。xī shēn liù qī xún,shān gāo sì wǔ lǐ。
纵有百尺钩,岂能到潭底。zòng yǒu bǎi chǐ gōu,qǐ néng dào tán dǐ。

严陵

袁宏道

文叔真有为,先生真无用。wén shū zhēn yǒu wèi,xiān shēng zhēn wú yòng。
试问宛洛都,谁似严滩重。shì wèn wǎn luò dōu,shuí shì yán tān zhòng。

严陵

袁宏道

举世轻寒酸,穷骨谁相敬。jǔ shì qīng hán suān,qióng gǔ shuí xiāng jìng。
如何严州城,亦以严为姓。rú hé yán zhōu chéng,yì yǐ yán wèi xìng。

严陵

袁宏道

或言严本庄,蒙庄之后者。huò yán yán běn zhuāng,méng zhuāng zhī hòu zhě。
或言汉梅福,君之妻父也。huò yán hàn méi fú,jūn zhī qī fù yě。

偶作

袁宏道

静里三三昧,多年得效方。jìng lǐ sān sān mèi,duō nián dé xiào fāng。
不知缘底事,动辄叹龚王。bù zhī yuán dǐ shì,dòng zhé tàn gōng wáng。

别无念

袁宏道

汉口来何易,湘江去不难。hàn kǒu lái hé yì,xiāng jiāng qù bù nán。
北风吹顺水,三日到齐安。běi fēng chuī shùn shuǐ,sān rì dào qí ān。

别无念

袁宏道

送君竹林祠,竹子何森森。sòng jūn zhú lín cí,zhú zi hé sēn sēn。
不痛别离肠,但伤知音心。bù tòng bié lí cháng,dàn shāng zhī yīn xīn。

别无念

袁宏道

辛苦李上人,白发寻知己。xīn kǔ lǐ shàng rén,bái fā xún zhī jǐ。
为尔住龙湖,尔胡殢于此。wèi ěr zhù lóng hú,ěr hú tì yú cǐ。

别无念

袁宏道

湖上望君切,江上送君苦。hú shàng wàng jūn qiè,jiāng shàng sòng jūn kǔ。
江上与湖上,计程一千五。jiāng shàng yǔ hú shàng,jì chéng yī qiān wǔ。

别无念

袁宏道

陆程华容道,水程京口驿。lù chéng huá róng dào,shuǐ chéng jīng kǒu yì。
良无黄金赠,感慨复何益。liáng wú huáng jīn zèng,gǎn kǎi fù hé yì。

别无念

袁宏道

谓尔真吾师,谓吾真尔友。wèi ěr zhēn wú shī,wèi wú zhēn ěr yǒu。
不知欧冶炉,肯铸顽铁否。bù zhī ōu yě lú,kěn zhù wán tiě fǒu。

别无念

袁宏道

海内交游多,何人可与语。hǎi nèi jiāo yóu duō,hé rén kě yǔ yǔ。
我欲知姓名,东西南北去。wǒ yù zhī xìng míng,dōng xī nán běi qù。

别无念

袁宏道

落魄苏季子,无官妻嫂欺。luò pò sū jì zi,wú guān qī sǎo qī。
尔若不见怜,飘零安可知。ěr ruò bù jiàn lián,piāo líng ān kě zhī。