古诗词

万寿寺观文皇旧钟

袁宏道

先皇举手移天毂,无冠少师鬓发秃。xiān huáng jǔ shǒu yí tiān gǔ,wú guān shǎo shī bìn fā tū。
已将周孔一齐州,更假释梵庇冥族。yǐ jiāng zhōu kǒng yī qí zhōu,gèng jiǎ shì fàn bì míng zú。
锤沙画蜡十许年,冶出洪钟二千斛。chuí shā huà là shí xǔ nián,yě chū hóng zhōng èr qiān hú。
光如寒涧腻如肌,贝叶灵文满胸腹。guāng rú hán jiàn nì rú jī,bèi yè líng wén mǎn xiōng fù。
字画生动笔简古,矫若游龙与翔鹄。zì huà shēng dòng bǐ jiǎn gǔ,jiǎo ruò yóu lóng yǔ xiáng gǔ。
外书佛母万真言,内写杂花八十轴。wài shū fú mǔ wàn zhēn yán,nèi xiě zá huā bā shí zhóu。
金刚般若七千字,几叶钟唇填不足。jīn gāng bān ruò qī qiān zì,jǐ yè zhōng chún tián bù zú。
南山伐尽觅悬椎,诸葛庙前刈古木。nán shān fá jǐn mì xuán chuí,zhū gé miào qián yì gǔ mù。
震开善法忉利宫,撼穷铁网莲花狱。zhèn kāi shàn fǎ dāo lì gōng,hàn qióng tiě wǎng lián huā yù。
鼎湖龙去几春秋,二百二回宫树绿。dǐng hú lóng qù jǐ chūn qiū,èr bǎi èr huí gōng shù lǜ。
蒸云炙日卧九朝,监寺优官谁敢触。zhēng yún zhì rì wò jiǔ cháo,jiān sì yōu guān shuí gǎn chù。
大材无用且沉声,吠蚓啼虫满山谷。dà cái wú yòng qiě chén shēng,fèi yǐn tí chóng mǎn shān gǔ。
今皇好古录断沟,琬琰天球充黄屋。jīn huáng hǎo gǔ lù duàn gōu,wǎn yǎn tiān qiú chōng huáng wū。
十龙不惜出禁林,万牛回首移山麓。shí lóng bù xī chū jìn lín,wàn niú huí shǒu yí shān lù。
沧海老霆行旧令,洛阳遗耇开新目。cāng hǎi lǎo tíng xíng jiù lìng,luò yáng yí gǒu kāi xīn mù。
西山但觉神奸潜,易水不闻金人哭。xī shān dàn jué shén jiān qián,yì shuǐ bù wén jīn rén kū。
道旁观者肩相摩,车骑数月犹驰逐。dào páng guān zhě jiān xiāng mó,chē qí shù yuè yóu chí zhú。
翠色苍寒欲映人,当时良匠岂天竺。cuì sè cāng hán yù yìng rén,dāng shí liáng jiàng qǐ tiān zhú。
万事粗疏谁不然,今人不堪为隶仆。wàn shì cū shū shuí bù rán,jīn rén bù kān wèi lì pū。
兴悲运慈又一朝,万鬼如闻离械梏。xīng bēi yùn cí yòu yī cháo,wàn guǐ rú wén lí xiè gù。
几时谏鼓似钟悬,尽拔苍生出沟渎。jǐ shí jiàn gǔ shì zhōng xuán,jǐn bá cāng shēng chū gōu dú。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

滴沥蓬书壁

袁宏道

蓬形如广字,石骨间沙砾。péng xíng rú guǎng zì,shí gǔ jiān shā lì。
泉脉似融冰,飘空偶一滴。quán mài shì róng bīng,piāo kōng ǒu yī dī。

别洪子兼寄吴临川

袁宏道

暮雨复朝烟,送君江水边。mù yǔ fù cháo yān,sòng jūn jiāng shuǐ biān。
故人如问讯,道我忆临川。gù rén rú wèn xùn,dào wǒ yì lín chuān。

龙湖师

袁宏道

卜日轻为别,重来未有期。bo rì qīng wèi bié,zhòng lái wèi yǒu qī。
出门馀泪眼,终不是男儿。chū mén yú lèi yǎn,zhōng bù shì nán ér。

龙湖师

袁宏道

惜别在今朝,车马去遥遥。xī bié zài jīn cháo,chē mǎ qù yáo yáo。
一行一回首,踟蹰过板桥。yī xíng yī huí shǒu,chí chú guò bǎn qiáo。

龙湖师

袁宏道

郁郁西陵路,迢迢在何许。yù yù xī líng lù,tiáo tiáo zài hé xǔ。
不及寒潭石,朝夕共君语。bù jí hán tán shí,cháo xī gòng jūn yǔ。

龙湖师

袁宏道

浪迹滞黄州,壮心成白首。làng jì zhì huáng zhōu,zhuàng xīn chéng bái shǒu。
君逢袁老尼,肯语广陵否。jūn féng yuán lǎo ní,kěn yǔ guǎng líng fǒu。

龙湖师

袁宏道

鱼书曾有约,千里若为函。yú shū céng yǒu yuē,qiān lǐ ruò wèi hán。
潇湘无限水,不遣到龙潭。xiāo xiāng wú xiàn shuǐ,bù qiǎn dào lóng tán。

龙湖师

袁宏道

兄弟为知己,同袍若比邻。xiōng dì wèi zhī jǐ,tóng páo ruò bǐ lín。
出门去亦易,只愁加一身。chū mén qù yì yì,zhǐ chóu jiā yī shēn。

龙湖师

袁宏道

死去君何恨,藏书大得名。sǐ qù jūn hé hèn,cáng shū dà dé míng。
纷纷薄俗子,相激转相成。fēn fēn báo sú zi,xiāng jī zhuǎn xiāng chéng。

龙湖师

袁宏道

君意不在书,著书为谁子。jūn yì bù zài shū,zhù shū wèi shuí zi。
安得东南风,吹君渡湘水。ān dé dōng nán fēng,chuī jūn dù xiāng shuǐ。

同无念过二圣寺

袁宏道

自从智者去,宝珠曾游此。zì cóng zhì zhě qù,bǎo zhū céng yóu cǐ。
今日无念来,添一故事矣。jīn rì wú niàn lái,tiān yī gù shì yǐ。

同无念过二圣寺

袁宏道

长者即维摩,和尚似鹫子。zhǎng zhě jí wéi mó,hé shàng shì jiù zi。
中有妙音人,可比散花女。zhōng yǒu miào yīn rén,kě bǐ sàn huā nǚ。

十二月十八日至蕲阳舍舟从兴国走咸宁道出金牛镇山路如刀脊飞雪浸肤舆人艰窘几不能步然千峰缀雪或如鸦鵛或如积琼亦行役之一快也道中随事口占遂得十六绝句

袁宏道

江行值逆风,陆行招雪雨。jiāng xíng zhí nì fēng,lù xíng zhāo xuě yǔ。
何适不艰难,弱夫挽强弩。hé shì bù jiān nán,ruò fū wǎn qiáng nǔ。

十二月十八日至蕲阳舍舟从兴国走咸宁道出金牛镇山路如刀脊飞雪浸肤舆人艰窘几不能步然千峰缀雪或如鸦鵛或如积琼亦行役之一快也道中随事口占遂得十六绝句

袁宏道

袖里藏香茗,橐中具糗粮。xiù lǐ cáng xiāng míng,tuó zhōng jù qiǔ liáng。
出门无一有,始觉老妻亡。chū mén wú yī yǒu,shǐ jué lǎo qī wáng。

十二月十八日至蕲阳舍舟从兴国走咸宁道出金牛镇山路如刀脊飞雪浸肤舆人艰窘几不能步然千峰缀雪或如鸦鵛或如积琼亦行役之一快也道中随事口占遂得十六绝句

袁宏道

野竹根连石,村姑语带蛮。yě zhú gēn lián shí,cūn gū yǔ dài mán。
役夫前指我,此是小丫山。yì fū qián zhǐ wǒ,cǐ shì xiǎo yā shān。