古诗词

哭临漳令王子声

袁宏道

垂头再哭哭声哑,长夜幽幽悲逝者。chuí tóu zài kū kū shēng yǎ,zhǎng yè yōu yōu bēi shì zhě。
破玉锤珠可惜人,天何言哉无知也。pò yù chuí zhū kě xī rén,tiān hé yán zāi wú zhī yě。
三哭眼酸泪枯欲流不得流,焚香告天愿天为我开咽喉。sān kū yǎn suān lèi kū yù liú bù dé liú,fén xiāng gào tiān yuàn tiān wèi wǒ kāi yàn hóu。
颜渊鲁高士,胡为三十一而死休。yán yuān lǔ gāo shì,hú wèi sān shí yī ér sǐ xiū。
灵均楚直臣,云何枯槁江潭望君门而媒蹇修。líng jūn chǔ zhí chén,yún hé kū gǎo jiāng tán wàng jūn mén ér méi jiǎn xiū。
云何为而投阁,贺何为而赋楼。yún hé wèi ér tóu gé,hè hé wèi ér fù lóu。
渴何为而病马,癞何为而疾牛。kě hé wèi ér bìng mǎ,lài hé wèi ér jí niú。
龙何愚而触网,鳌何细而随钩。lóng hé yú ér chù wǎng,áo hé xì ér suí gōu。
山何卑而成水,海何升而为丘。shān hé bēi ér chéng shuǐ,hǎi hé shēng ér wèi qiū。
圣者不能言,愚者不能忧。shèng zhě bù néng yán,yú zhě bù néng yōu。
释迦与老子,眯蒙双白头。shì jiā yǔ lǎo zi,mī méng shuāng bái tóu。
即如王子声,高第十二秋。jí rú wáng zi shēng,gāo dì shí èr qiū。
穷年只淹蹇,低眉拜督邮。qióng nián zhǐ yān jiǎn,dī méi bài dū yóu。
谗言复间之,刺心如戈矛。chán yán fù jiān zhī,cì xīn rú gē máo。
缠棺布三尺,栖身土一抔。chán guān bù sān chǐ,qī shēn tǔ yī póu。
嗟乎子声,汝生不能一日牙牌黑须拱手长安道,又不能拂衣故园补缀先人草。jiē hū zi shēng,rǔ shēng bù néng yī rì yá pái hēi xū gǒng shǒu zhǎng ān dào,yòu bù néng fú yī gù yuán bǔ zhuì xiān rén cǎo。
万里迢遥魄伴魂,一具瘦骨官送老。wàn lǐ tiáo yáo pò bàn hún,yī jù shòu gǔ guān sòng lǎo。
福君何其薄,夺君何其早。fú jūn hé qí báo,duó jūn hé qí zǎo。
和氏空有泣,楚国无以宝。hé shì kōng yǒu qì,chǔ guó wú yǐ bǎo。
天不平,地不平,吁嗟乎王子声。tiān bù píng,dì bù píng,xū jiē hū wáng zi shēng。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

夏日城西园亭闻蝉得阴字

袁宏道

虽在高云地,长怀冷石心。suī zài gāo yún dì,zhǎng huái lěng shí xīn。
羽流分体魄,骚客与声音。yǔ liú fēn tǐ pò,sāo kè yǔ shēng yīn。
竹柏风相乱,笙歌耳可箴。zhú bǎi fēng xiāng luàn,shēng gē ěr kě zhēn。
如何君与我,俱不守长林。rú hé jūn yǔ wǒ,jù bù shǒu zhǎng lín。

苦雨吟和曾退如

袁宏道

陵雨无朝夕,呻吟益病妻。líng yǔ wú cháo xī,shēn yín yì bìng qī。
床头新墁落,灶下老㜎啼。chuáng tóu xīn màn luò,zào xià lǎo xī tí。
一室坳堂芥,千家乱水畦。yī shì ào táng jiè,qiān jiā luàn shuǐ qí。
侍儿持茗语,满褶裤花泥。shì ér chí míng yǔ,mǎn zhě kù huā ní。

苦雨吟和曾退如

袁宏道

旧势将排砌,新痕又没花。jiù shì jiāng pái qì,xīn hén yòu méi huā。
街头眠野鹜,窗上语池蛙。jiē tóu mián yě wù,chuāng shàng yǔ chí wā。
古佛龛生菌,娇儿面有沙。gǔ fú kān shēng jūn,jiāo ér miàn yǒu shā。
东斋无额字,便可唤浮槎。dōng zhāi wú é zì,biàn kě huàn fú chá。

苦雨吟和曾退如

袁宏道

似道雷焚火,又闻水决墙。shì dào léi fén huǒ,yòu wén shuǐ jué qiáng。
哭声来远巷,昏火照方床。kū shēng lái yuǎn xiàng,hūn huǒ zhào fāng chuáng。
小屋苇帘破,邻家苍术香。xiǎo wū wěi lián pò,lín jiā cāng shù xiāng。
儿童浪惊喜,檐底有微光。ér tóng làng jīng xǐ,yán dǐ yǒu wēi guāng。

苦雨吟和曾退如

袁宏道

莫是天家乐,轻闻下土哀。mò shì tiān jiā lè,qīng wén xià tǔ āi。
九州吹立水,万部役雕雷。jiǔ zhōu chuī lì shuǐ,wàn bù yì diāo léi。
地远声难彻,阍高唤不回。dì yuǎn shēng nán chè,hūn gāo huàn bù huí。
巢居与穴处,曾见有唐来。cháo jū yǔ xué chù,céng jiàn yǒu táng lái。

中秋泊潞河看月同子公云影赋

袁宏道

秋树泠泠白,添衣也觉寒。qiū shù líng líng bái,tiān yī yě jué hán。
如何今夜月,不共昔人看。rú hé jīn yè yuè,bù gòng xī rén kàn。
客路风停阁,民居水破残。kè lù fēng tíng gé,mín jū shuǐ pò cán。
那堪更值此,衰草漫流滩。nà kān gèng zhí cǐ,shuāi cǎo màn liú tān。

中秋泊潞河看月同子公云影赋

袁宏道

万水千山路,羁魂来不来。wàn shuǐ qiān shān lù,jī hún lái bù lái。
双签题姓字,两处送钱财。shuāng qiān tí xìng zì,liǎng chù sòng qián cái。
风叶牵钩幔,寒花背镜台。fēng yè qiān gōu màn,hán huā bèi jìng tái。
思量具杯酒,有口向谁开。sī liàng jù bēi jiǔ,yǒu kǒu xiàng shuí kāi。

中秋泊潞河看月同子公云影赋

袁宏道

亦欲消孤闷,其如不去心。yì yù xiāo gū mèn,qí rú bù qù xīn。
稚儿神惨淡,病客语呻吟。zhì ér shén cǎn dàn,bìng kè yǔ shēn yín。
野戌风传柝,空艚火隔林。yě xū fēng chuán tuò,kōng cáo huǒ gé lín。
更怜明月里,尚有独飞禽。gèng lián míng yuè lǐ,shàng yǒu dú fēi qín。

中秋泊潞河看月同子公云影赋

袁宏道

道侣前宽解,君深天竺书。dào lǚ qián kuān jiě,jūn shēn tiān zhú shū。
我心自检点,试比毗邪庐。wǒ xīn zì jiǎn diǎn,shì bǐ pí xié lú。
法喜妻辞世,散花天异居。fǎ xǐ qī cí shì,sàn huā tiān yì jū。
任他金粟老,亦有泪涟如。rèn tā jīn sù lǎo,yì yǒu lèi lián rú。

潞河舟中和小修别诗

袁宏道

鹤老翻辞侣,松寒乍剪萝。hè lǎo fān cí lǚ,sōng hán zhà jiǎn luó。
孤舟将幼累,北海望南讹。gū zhōu jiāng yòu lèi,běi hǎi wàng nán é。
乱苇藏村社,枯槎卧古河。luàn wěi cáng cūn shè,kū chá wò gǔ hé。
所嗟人异路,不畏客程多。suǒ jiē rén yì lù,bù wèi kè chéng duō。

潞河舟中和小修别诗

袁宏道

昔日饥寒伴,凄凉无一存。xī rì jī hán bàn,qī liáng wú yī cún。
去花难返榭,好月不留轩。qù huā nán fǎn xiè,hǎo yuè bù liú xuān。
龟手衣犹在,齐眉案尚温。guī shǒu yī yóu zài,qí méi àn shàng wēn。
一门新旧鬼,强半北方魂。yī mén xīn jiù guǐ,qiáng bàn běi fāng hún。

潞河舟中和小修别诗

袁宏道

一恸出云堂,秋高雁影凉。yī tòng chū yún táng,qiū gāo yàn yǐng liáng。
容颜渐朽谢,恩爱日销亡。róng yán jiàn xiǔ xiè,ēn ài rì xiāo wáng。
竹老湘君庙,花深油水阳。zhú lǎo xiāng jūn miào,huā shēn yóu shuǐ yáng。
解君旧箧笥,拟买白莲庄。jiě jūn jiù qiè sì,nǐ mǎi bái lián zhuāng。

潞河舟中和小修别诗

袁宏道

欲觅藏身处,瞿童路上寻。yù mì cáng shēn chù,qú tóng lù shàng xún。
鱼宁愁不阔,鸟岂畏山深。yú níng chóu bù kuò,niǎo qǐ wèi shān shēn。
秋叶虹霜寺,春苞紫笋林。qiū yè hóng shuāng sì,chūn bāo zǐ sǔn lín。
辟如纵鹦鹉,未有恋笼心。pì rú zòng yīng wǔ,wèi yǒu liàn lóng xīn。

潞河舟中和小修别诗

袁宏道

少谢人间事,歌坛与舞筵。shǎo xiè rén jiān shì,gē tán yǔ wǔ yán。
有山皆种竹,无水不栽莲。yǒu shān jiē zhǒng zhú,wú shuǐ bù zāi lián。
见死知生苦,月鳏识道缘。jiàn sǐ zhī shēng kǔ,yuè guān shí dào yuán。
一杯从惠远,白社问诸贤。yī bēi cóng huì yuǎn,bái shè wèn zhū xián。

潞河舟中和小修别诗

袁宏道

江柳江枫道,秋来倍损神。jiāng liǔ jiāng fēng dào,qiū lái bèi sǔn shén。
琼花撩怨客,香草梦离人。qióng huā liāo yuàn kè,xiāng cǎo mèng lí rén。
白鸟谁非故,青山不厌贫。bái niǎo shuí fēi gù,qīng shān bù yàn pín。
陶朱吾可学,整水养鲲鳞。táo zhū wú kě xué,zhěng shuǐ yǎng kūn lín。