古诗词

哭临漳令王子声

袁宏道

垂头再哭哭声哑,长夜幽幽悲逝者。chuí tóu zài kū kū shēng yǎ,zhǎng yè yōu yōu bēi shì zhě。
破玉锤珠可惜人,天何言哉无知也。pò yù chuí zhū kě xī rén,tiān hé yán zāi wú zhī yě。
三哭眼酸泪枯欲流不得流,焚香告天愿天为我开咽喉。sān kū yǎn suān lèi kū yù liú bù dé liú,fén xiāng gào tiān yuàn tiān wèi wǒ kāi yàn hóu。
颜渊鲁高士,胡为三十一而死休。yán yuān lǔ gāo shì,hú wèi sān shí yī ér sǐ xiū。
灵均楚直臣,云何枯槁江潭望君门而媒蹇修。líng jūn chǔ zhí chén,yún hé kū gǎo jiāng tán wàng jūn mén ér méi jiǎn xiū。
云何为而投阁,贺何为而赋楼。yún hé wèi ér tóu gé,hè hé wèi ér fù lóu。
渴何为而病马,癞何为而疾牛。kě hé wèi ér bìng mǎ,lài hé wèi ér jí niú。
龙何愚而触网,鳌何细而随钩。lóng hé yú ér chù wǎng,áo hé xì ér suí gōu。
山何卑而成水,海何升而为丘。shān hé bēi ér chéng shuǐ,hǎi hé shēng ér wèi qiū。
圣者不能言,愚者不能忧。shèng zhě bù néng yán,yú zhě bù néng yōu。
释迦与老子,眯蒙双白头。shì jiā yǔ lǎo zi,mī méng shuāng bái tóu。
即如王子声,高第十二秋。jí rú wáng zi shēng,gāo dì shí èr qiū。
穷年只淹蹇,低眉拜督邮。qióng nián zhǐ yān jiǎn,dī méi bài dū yóu。
谗言复间之,刺心如戈矛。chán yán fù jiān zhī,cì xīn rú gē máo。
缠棺布三尺,栖身土一抔。chán guān bù sān chǐ,qī shēn tǔ yī póu。
嗟乎子声,汝生不能一日牙牌黑须拱手长安道,又不能拂衣故园补缀先人草。jiē hū zi shēng,rǔ shēng bù néng yī rì yá pái hēi xū gǒng shǒu zhǎng ān dào,yòu bù néng fú yī gù yuán bǔ zhuì xiān rén cǎo。
万里迢遥魄伴魂,一具瘦骨官送老。wàn lǐ tiáo yáo pò bàn hún,yī jù shòu gǔ guān sòng lǎo。
福君何其薄,夺君何其早。fú jūn hé qí báo,duó jūn hé qí zǎo。
和氏空有泣,楚国无以宝。hé shì kōng yǒu qì,chǔ guó wú yǐ bǎo。
天不平,地不平,吁嗟乎王子声。tiān bù píng,dì bù píng,xū jiē hū wáng zi shēng。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

登定州开元寺塔

袁宏道

我醉中山酒,兴衰渺莽间。wǒ zuì zhōng shān jiǔ,xīng shuāi miǎo mǎng jiān。
宋家遗塞垒,唐典旧河山。sòng jiā yí sāi lěi,táng diǎn jiù hé shān。
破壁风雷出,空堂燕雀还。pò bì fēng léi chū,kōng táng yàn què hái。
莫言无外警,西去即层关。mò yán wú wài jǐng,xī qù jí céng guān。

黄竹石入都作别

袁宏道

北阙何曾过,西山亦未登。běi quē hé céng guò,xī shān yì wèi dēng。
袖中无半刺,须上有层冰。xiù zhōng wú bàn cì,xū shàng yǒu céng bīng。
梦入冲烟鹤,书询过海僧。mèng rù chōng yān hè,shū xún guò hǎi sēng。
省庐真似水,知汝不求丞。shěng lú zhēn shì shuǐ,zhī rǔ bù qiú chéng。

残冬选曹乏人戴星出入不觉过春感而赋此

袁宏道

若问曹中事,但观鬓上丝。ruò wèn cáo zhōng shì,dàn guān bìn shàng sī。
经年未见水,初度也无诗。jīng nián wèi jiàn shuǐ,chū dù yě wú shī。
夜月闲杯子,春光恼侍儿。yè yuè xián bēi zi,chūn guāng nǎo shì ér。
西郊有游骑,唯汝不相宜。xī jiāo yǒu yóu qí,wéi rǔ bù xiāng yí。

初授司功副郎

袁宏道

舍锻来为吏,嵇康也未慵。shě duàn lái wèi lì,jī kāng yě wèi yōng。
带犹悬素銙,衔得比青松。dài yóu xuán sù kuǎ,xián dé bǐ qīng sōng。
案牍心先碎,疏题手自封。àn dú xīn xiān suì,shū tí shǒu zì fēng。
何年桂神武,买断紫芝峰。hé nián guì shén wǔ,mǎi duàn zǐ zhī fēng。

寒食高梁桥

袁宏道

簿领送春光,须眉分外苍。bù lǐng sòng chūn guāng,xū méi fēn wài cāng。
僧犹怜我老,水亦怪人忙。sēng yóu lián wǒ lǎo,shuǐ yì guài rén máng。
两作青山色,风吹翠袖香。liǎng zuò qīng shān sè,fēng chuī cuì xiù xiāng。
醉中如有忆,艇子上馀杭。zuì zhōng rú yǒu yì,tǐng zi shàng yú háng。

暮春偕苏潜夫丘长孺李茂实僧宝方雪照出郭

袁宏道

且复须臾坐,夕阳山气佳。qiě fù xū yú zuò,xī yáng shān qì jiā。
人归烟雨寺,春到海棠花。rén guī yān yǔ sì,chūn dào hǎi táng huā。
茜甲缘畦吐,青溪带郭斜。qiàn jiǎ yuán qí tǔ,qīng xī dài guō xié。
楼台深隐隐,种竹定谁家。lóu tái shēn yǐn yǐn,zhǒng zhú dìng shuí jiā。

暮春同王以明丘长孺苏潜夫魏二方游韦氏庄得宽字

袁宏道

几叶茭蒲水,微风亦起澜。jǐ yè jiāo pú shuǐ,wēi fēng yì qǐ lán。
如何寻丈地,绰有江湖宽。rú hé xún zhàng dì,chuò yǒu jiāng hú kuān。
种果栽花易,招鸥引鹭难。zhǒng guǒ zāi huā yì,zhāo ōu yǐn lù nán。
辋川如具礼,画里试思看。wǎng chuān rú jù lǐ,huà lǐ shì sī kàn。

暮春同王以明丘长孺苏潜夫魏二方游韦氏庄得宽字

袁宏道

树历高云老,门临细水寒。shù lì gāo yún lǎo,mén lín xì shuǐ hán。
乱中时有整,幽处偶然宽。luàn zhōng shí yǒu zhěng,yōu chù ǒu rán kuān。
芦笋芽将茁,槟榔蕊渐残。lú sǔn yá jiāng zhuó,bīn láng ruǐ jiàn cán。
游鳞真可喜,梦不到渔竿。yóu lín zhēn kě xǐ,mèng bù dào yú gān。

暮春同王以明丘长孺苏潜夫魏二方游韦氏庄得宽字

袁宏道

径路微微折,亭轩倍倍宽。jìng lù wēi wēi zhé,tíng xuān bèi bèi kuān。
经营百事善,物力屡朝看。jīng yíng bǎi shì shàn,wù lì lǚ cháo kàn。
果税分时敛,茶坊凑水安。guǒ shuì fēn shí liǎn,chá fāng còu shuǐ ān。
袈裟幸自乐,何苦恋中冠。jiā shā xìng zì lè,hé kǔ liàn zhōng guān。

饮渭南郭外水亭

袁宏道

清响落银塘,崖高瀑白长。qīng xiǎng luò yín táng,yá gāo pù bái zhǎng。
晴飞半院雨,暑洗一山凉。qíng fēi bàn yuàn yǔ,shǔ xǐ yī shān liáng。
竹石江南梦,云泉逸士肠。zhú shí jiāng nán mèng,yún quán yì shì cháng。
长安卜日饮,金紫照壶觞。zhǎng ān bo rì yǐn,jīn zǐ zhào hú shāng。

喜小修至

袁宏道

疋马西风客,青衫远道人。pǐ mǎ xī fēng kè,qīng shān yuǎn dào rén。
倾觞三日语,洗面一升尘。qīng shāng sān rì yǔ,xǐ miàn yī shēng chén。
发箧探家信,呼儿换葛巾。fā qiè tàn jiā xìn,hū ér huàn gé jīn。
颜肥兼耳阔,失意几曾嗔。yán féi jiān ěr kuò,shī yì jǐ céng chēn。

喜小修至

袁宏道

家事若蚕丝,细听无了期。jiā shì ruò cán sī,xì tīng wú le qī。
某山今旷废,何仆最顽痴。mǒu shān jīn kuàng fèi,hé pū zuì wán chī。
验貌争肥瘦,谭心校髓皮。yàn mào zhēng féi shòu,tán xīn xiào suǐ pí。
因勘对病药,第一是随时。yīn kān duì bìng yào,dì yī shì suí shí。

喜小修至

袁宏道

俱言三岁苦,挨得几番虚。jù yán sān suì kǔ,āi dé jǐ fān xū。
鍊就玉圭字,磨穿铁板书。liàn jiù yù guī zì,mó chuān tiě bǎn shū。
莫非头罪过,傥亦慧乘除。mò fēi tóu zuì guò,tǎng yì huì chéng chú。
知汝能排遣,高谭且自如。zhī rǔ néng pái qiǎn,gāo tán qiě zì rú。

喜小修至

袁宏道

买米钱都尽,装衣絮亦无。mǎi mǐ qián dōu jǐn,zhuāng yī xù yì wú。
奴颜愀失路,马尾秃长途。nú yán qiǎo shī lù,mǎ wěi tū zhǎng tú。
沙哭终雠楚,梁舂已去吴。shā kū zhōng chóu chǔ,liáng chōng yǐ qù wú。
弥天布铁网,不肯拔珊瑚。mí tiān bù tiě wǎng,bù kěn bá shān hú。

与小修夜话忆伯修

袁宏道

羁客观人世,孤云信此生。jī kè guān rén shì,gū yún xìn cǐ shēng。
长兄官自达,小弟学无成。zhǎng xiōng guān zì dá,xiǎo dì xué wú chéng。
买酒思灯市,踏花忆贯城。mǎi jiǔ sī dēng shì,tà huā yì guàn chéng。
飞沙没马首,怕不御街行。fēi shā méi mǎ shǒu,pà bù yù jiē xíng。