古诗词

和答石田先生落花十首

文徵明

【其一】
点径沾篱已灿然,飞帘扑面更翩联。diǎn jìng zhān lí yǐ càn rán,fēi lián pū miàn gèng piān lián。
红吹晴雪风千片,锦蹙春云浪一川。hóng chuī qíng xuě fēng qiān piàn,jǐn cù chūn yún làng yī chuān。
老惜鬓飘禅榻畔,醉看燕蹴舞筵前。lǎo xī bìn piāo chán tà pàn,zuì kàn yàn cù wǔ yán qián。
无情刚恨通宵雨,断送芳华又一年。wú qíng gāng hèn tōng xiāo yǔ,duàn sòng fāng huá yòu yī nián。
【其二】
零落佳人意暗伤,为谁憔悴减容光。líng luò jiā rén yì àn shāng,wèi shuí qiáo cuì jiǎn róng guāng。
将飞更舞迎风面,已褪犹嫣洗雨妆。jiāng fēi gèng wǔ yíng fēng miàn,yǐ tuì yóu yān xǐ yǔ zhuāng。
芳草一年空路陌,绿阴明日自池塘。fāng cǎo yī nián kōng lù mò,lǜ yīn míng rì zì chí táng。
名园酒散春何处,惟有归来屐齿香。míng yuán jiǔ sàn chūn hé chù,wéi yǒu guī lái jī chǐ xiāng。
【其三】
蜂撩褪粉偶粘衣,春减都消一片飞。fēng liāo tuì fěn ǒu zhān yī,chūn jiǎn dōu xiāo yī piàn fēi。
蒂挠园风无那弱,影摇庭日已全稀。dì náo yuán fēng wú nà ruò,yǐng yáo tíng rì yǐ quán xī。
樽前漫有盈盈泪,陌上空歌缓缓归。zūn qián màn yǒu yíng yíng lèi,mò shàng kōng gē huǎn huǎn guī。
未便小斋浑寂寞,绿阴幽草胜芳菲。wèi biàn xiǎo zhāi hún jì mò,lǜ yīn yōu cǎo shèng fāng fēi。
【其四】
怅人无柰晓风何,逐水纷纷不恋柯。chàng rén wú nài xiǎo fēng hé,zhú shuǐ fēn fēn bù liàn kē。
春雨卷帘红粉瘦,夜凉踏影月明多。chūn yǔ juǎn lián hóng fěn shòu,yè liáng tà yǐng yuè míng duō。
章台旧事愁边路,金缕新声梦里歌。zhāng tái jiù shì chóu biān lù,jīn lǚ xīn shēng mèng lǐ gē。
过眼莫言皆物幻,别收功实在蜂窠。guò yǎn mò yán jiē wù huàn,bié shōu gōng shí zài fēng kē。
【其五】
战红酣紫一春忙,回首春归属渺茫。zhàn hóng hān zǐ yī chūn máng,huí shǒu chūn guī shǔ miǎo máng。
竟为雨残缘太冶,未随风尽有馀香。jìng wèi yǔ cán yuán tài yě,wèi suí fēng jǐn yǒu yú xiāng。
美人睡起空攀树,蛱蝶飞来却过墙。měi rén shuì qǐ kōng pān shù,jiá dié fēi lái què guò qiáng。
脉脉芳情天万里,夕阳应断水边肠。mài mài fāng qíng tiān wàn lǐ,xī yáng yīng duàn shuǐ biān cháng。
【其六】
桃蹊李径绿成丛,春事飘零付落红。táo qī lǐ jìng lǜ chéng cóng,chūn shì piāo líng fù luò hóng。
不恨佳人难再得,缘知色相本来空。bù hèn jiā rén nán zài dé,yuán zhī sè xiāng běn lái kōng。
舞筵意态飞飞燕,禅榻情怀袅袅风。wǔ yán yì tài fēi fēi yàn,chán tà qíng huái niǎo niǎo fēng。
蝶使蜂媒都懒慢,一番无味夕阳中。dié shǐ fēng méi dōu lǎn màn,yī fān wú wèi xī yáng zhōng。
【其七】
开喜秾纤落更幽,树头何用胜溪头。kāi xǐ nóng xiān luò gèng yōu,shù tóu hé yòng shèng xī tóu。
有时细数坐来久,尽日贪看忘却愁。yǒu shí xì shù zuò lái jiǔ,jǐn rì tān kàn wàng què chóu。
惹草萦沙风冉冉,伤春恨别水悠悠。rě cǎo yíng shā fēng rǎn rǎn,shāng chūn hèn bié shuǐ yōu yōu。
不堪旧病仍中酒,疏雨浓烟锁画楼。bù kān jiù bìng réng zhōng jiǔ,shū yǔ nóng yān suǒ huà lóu。
【其八】
风袅残枝已不任,那堪万点更愁人。fēng niǎo cán zhī yǐ bù rèn,nà kān wàn diǎn gèng chóu rén。
清溪浣恨难成锦,红雨鏖香并作尘。qīng xī huàn hèn nán chéng jǐn,hóng yǔ áo xiāng bìng zuò chén。
明月黄昏何处怨,游丝白日静中春。míng yuè huáng hūn hé chù yuàn,yóu sī bái rì jìng zhōng chūn。
急须办取东栏醉,倒地犹堪藉绮茵。jí xū bàn qǔ dōng lán zuì,dào dì yóu kān jí qǐ yīn。
【其九】
飞如有恋堕无声,曲砌斜台看得盈。fēi rú yǒu liàn duò wú shēng,qū qì xié tái kàn dé yíng。
细草栖香朱点染,晴丝撩片玉轻明。xì cǎo qī xiāng zhū diǎn rǎn,qíng sī liāo piàn yù qīng míng。
江风飘泊明妃泪,绿叶差池杜牧情。jiāng fēng piāo pō míng fēi lèi,lǜ yè chà chí dù mù qíng。
赖是主人能爱惜,不曾缘客扫柴荆。lài shì zhǔ rén néng ài xī,bù céng yuán kè sǎo chái jīng。
【其十】
情知芳事去还来,眼底飘飘自可哀。qíng zhī fāng shì qù hái lái,yǎn dǐ piāo piāo zì kě āi。
春涨平添弃脂水,晓寒思筑避风台。chūn zhǎng píng tiān qì zhī shuǐ,xiǎo hán sī zhù bì fēng tái。
沾衣成阵看非雨,点径能匀衬有苔。zhān yī chéng zhèn kàn fēi yǔ,diǎn jìng néng yún chèn yǒu tái。
秾绿已无藏艳处,笑他蜂蝶尚徘徊。nóng lǜ yǐ wú cáng yàn chù,xiào tā fēng dié shàng pái huái。
文徵明

文徵明

文徵明(1470年11月28日—1559年3月28日),原名壁(或作璧),字徵明。四十二岁起,以字行,更字徵仲。因先世衡山人,故号“衡山居士”,世称“文衡山”,汉族,长州(今江苏苏州)人。明代著名画家、书法家、文学家。文徵明的书画造诣极为全面,诗、文、书、画无一不精,人称是“四绝”的全才。与沈周共创“吴派”,与沈周、唐伯虎、仇英合称“明四家”(“吴门四家”)。诗宗白居易、苏轼,文受业于吴宽,学书于李应祯,学画于沈周。在诗文上,与祝允明、唐寅、徐祯卿 并称“吴中四才子”。在画史上与沈周、唐寅、仇英合称“吴门四家”。 文徵明的作品>>

猜您喜欢

余每至陈氏辄终日奄留厅事高明颇妨偃息以可为治小室于西偏问名于余为题曰假息庵其成也以诗落之

文徵明

剪棘依垣小筑居,短檐横启纸窗虚。jiǎn jí yī yuán xiǎo zhù jū,duǎn yán héng qǐ zhǐ chuāng xū。
造门已惯非缘竹,据案相忘况有书。zào mén yǐ guàn fēi yuán zhú,jù àn xiāng wàng kuàng yǒu shū。
徐孺每劳悬木榻,陶潜何必爱吾庐。xú rú měi láo xuán mù tà,táo qián hé bì ài wú lú。
从今更不论宾主,一半幽闲已属余。cóng jīn gèng bù lùn bīn zhǔ,yī bàn yōu xián yǐ shǔ yú。

与王钦佩顾华玉夜话

文徵明

烛跋荧荧照酒明,故人相对说平生。zhú bá yíng yíng zhào jiǔ míng,gù rén xiāng duì shuō píng shēng。
差池何止三年别,老大难忘一举名。chà chí hé zhǐ sān nián bié,lǎo dà nán wàng yī jǔ míng。
残夜池塘分月色,绕门杨柳度秋声。cán yè chí táng fēn yuè sè,rào mén yáng liǔ dù qiū shēng。
不辞笔砚酬嘉会,去住江湖各有程。bù cí bǐ yàn chóu jiā huì,qù zhù jiāng hú gè yǒu chéng。

乌衣镇望滁州诸山

文徵明

东葛城头晓月残,乌衣镇上水潺潺。dōng gé chéng tóu xiǎo yuè cán,wū yī zhèn shàng shuǐ chán chán。
偶来下马三家市,先见环州百里山。ǒu lái xià mǎ sān jiā shì,xiān jiàn huán zhōu bǎi lǐ shān。
道路重经浑不记,人情未远尚相关。dào lù zhòng jīng hún bù jì,rén qíng wèi yuǎn shàng xiāng guān。
旧游最是西南胜,拟办青鞋一醉攀。jiù yóu zuì shì xī nán shèng,nǐ bàn qīng xié yī zuì pān。

宿江浦有怀定山先生

文徵明

惊风木叶夜毵毵,独宿江城酒半酣。jīng fēng mù yè yè sān sān,dú sù jiāng chéng jiǔ bàn hān。
千载名山无谢傅,一生知己愧羊昙。qiān zài míng shān wú xiè fù,yī shēng zhī jǐ kuì yáng tán。
青灯暮雨残诗帖,明月苍松旧草庵。qīng dēng mù yǔ cán shī tiē,míng yuè cāng sōng jiù cǎo ān。
二十年来头欲白,当时心事向谁谈。èr shí nián lái tóu yù bái,dāng shí xīn shì xiàng shuí tán。

次韵答子重新春见怀

文徵明

樽酒离怀强自开,长歌宛转胜悲哀。zūn jiǔ lí huái qiáng zì kāi,zhǎng gē wǎn zhuǎn shèng bēi āi。
梅花不与春光在,茅屋相将燕子来。méi huā bù yǔ chūn guāng zài,máo wū xiāng jiāng yàn zi lái。
十日残寒风约雨,一痕新绿水生苔。shí rì cán hán fēng yuē yǔ,yī hén xīn lǜ shuǐ shēng tái。
相思忽唱江南曲,白苎含香取次裁。xiāng sī hū chàng jiāng nán qū,bái zhù hán xiāng qǔ cì cái。

新秋

文徵明

江城秋色净堪怜,翠柳鸣蜩锁断烟。jiāng chéng qiū sè jìng kān lián,cuì liǔ míng tiáo suǒ duàn yān。
南国新凉歌《白苎》,西湖夜雨落红莲。nán guó xīn liáng gē bái zhù,xī hú yè yǔ luò hóng lián。
美人寂寞空愁暮,华发凋零不待年。měi rén jì mò kōng chóu mù,huá fā diāo líng bù dài nián。
莫去倚阑添怅望,夕阳多在小楼前。mò qù yǐ lán tiān chàng wàng,xī yáng duō zài xiǎo lóu qián。

秋兴

文徵明

浮云奄忽互相逾,北首长安万里余。fú yún yǎn hū hù xiāng yú,běi shǒu zhǎng ān wàn lǐ yú。
灞上将军真戏尔,回中消息近何如。bà shàng jiāng jūn zhēn xì ěr,huí zhōng xiāo xī jìn hé rú。
祥麟谁见游郊薮,塞雁空闻有帛书。xiáng lín shuí jiàn yóu jiāo sǒu,sāi yàn kōng wén yǒu bó shū。
泽国西风秋正急,有人东望忆鲈鱼。zé guó xī fēng qiū zhèng jí,yǒu rén dōng wàng yì lú yú。

夏日闲居

文徵明

门巷幽深白日长,清风时洒玉兰堂。mén xiàng yōu shēn bái rì zhǎng,qīng fēng shí sǎ yù lán táng。
粉墙树色交深夏,羽扇茶瓯共晚凉。fěn qiáng shù sè jiāo shēn xià,yǔ shàn chá ōu gòng wǎn liáng。
病起经时疏笔研,晏居终日懒衣裳。bìng qǐ jīng shí shū bǐ yán,yàn jū zhōng rì lǎn yī shang。
偶然无事成愉惰,不是栖迟与世忘。ǒu rán wú shì chéng yú duò,bù shì qī chí yǔ shì wàng。

新秋

文徵明

江天七月火西流,残暑萧然一雨收。jiāng tiān qī yuè huǒ xī liú,cán shǔ xiāo rán yī yǔ shōu。
手把芙蓉惊欲暮,身如蒲柳不禁秋。shǒu bǎ fú róng jīng yù mù,shēn rú pú liǔ bù jìn qiū。
凉风作意侵团扇,斜日多情近小楼。liáng fēng zuò yì qīn tuán shàn,xié rì duō qíng jìn xiǎo lóu。
有约南湖将艇子,晚香吹满白蘋州。yǒu yuē nán hú jiāng tǐng zi,wǎn xiāng chuī mǎn bái píng zhōu。

五月

文徵明

五月雨晴梅子肥,杏花吹尽燕飞飞。wǔ yuè yǔ qíng méi zi féi,xìng huā chuī jǐn yàn fēi fēi。
时光已到青团扇,士女新裁白苎衣。shí guāng yǐ dào qīng tuán shàn,shì nǚ xīn cái bái zhù yī。
黄鸟故能供寂寞,绿阴何必减芳菲。huáng niǎo gù néng gōng jì mò,lǜ yīn hé bì jiǎn fāng fēi。
子云自得幽居乐,不恨门前辙迹稀。zi yún zì dé yōu jū lè,bù hèn mén qián zhé jì xī。

翰林斋宿

文徵明

春星烂熳烛薇垣,独拥青绫向夜阑。chūn xīng làn màn zhú wēi yuán,dú yōng qīng líng xiàng yè lán。
宫漏隔花银箭永,莲灯垂烬玉堂寒。gōng lòu gé huā yín jiàn yǒng,lián dēng chuí jìn yù táng hán。
坐聆宵柝霜围屋,想见郊禋月满坛。zuò líng xiāo tuò shuāng wéi wū,xiǎng jiàn jiāo yīn yuè mǎn tán。
铃索无风尘土远,始知仙署逼金銮。líng suǒ wú fēng chén tǔ yuǎn,shǐ zhī xiān shǔ bī jīn luán。

内直有感

文徵明

天上楼台白玉堂,白头来作秘书郎。tiān shàng lóu tái bái yù táng,bái tóu lái zuò mì shū láng。
退朝每傍花枝入,儤直遥闻刻漏长。tuì cháo měi bàng huā zhī rù,bào zhí yáo wén kè lòu zhǎng。
铃索萧闲青琐静,词头烂熳紫泥香。líng suǒ xiāo xián qīng suǒ jìng,cí tóu làn màn zǐ ní xiāng。
野人不识瀛洲乐,清梦依然在故乡。yě rén bù shí yíng zhōu lè,qīng mèng yī rán zài gù xiāng。

游西苑

文徵明

宛转瀛洲带幔坡,?蜷玉蝀压银河。wǎn zhuǎn yíng zhōu dài màn pō,lián quán yù dōng yā yín hé。
广寒遥见空中树,太液微生雨后波。guǎng hán yáo jiàn kōng zhōng shù,tài yè wēi shēng yǔ hòu bō。
云卷红妆千步障,风吹琼盖万年柯。yún juǎn hóng zhuāng qiān bù zhàng,fēng chuī qióng gài wàn nián kē。
太平见说宸游简,驰道青青长薜萝。tài píng jiàn shuō chén yóu jiǎn,chí dào qīng qīng zhǎng bì luó。

除夕

文徵明

拨尽炉灰夜欲晨,不知飘泊潞河滨。bō jǐn lú huī yè yù chén,bù zhī piāo pō lù hé bīn。
灯花自照还家梦,道路谁怜去国人。dēng huā zì zhào hái jiā mèng,dào lù shuí lián qù guó rén。
浩荡江湖容白发,蹉跎舟楫待青春。hào dàng jiāng hú róng bái fā,cuō tuó zhōu jí dài qīng chūn。
只应免逐鸡声起,无复鸣珂候紫宸。zhǐ yīng miǎn zhú jī shēng qǐ,wú fù míng kē hòu zǐ chén。

忆昔次陈鲁南韵

文徵明

三年端笏侍明光,潦倒争看白发郎。sān nián duān hù shì míng guāng,lǎo dào zhēng kàn bái fā láng。
咫尺常依天北极,分番曾直殿东廊。zhǐ chǐ cháng yī tiān běi jí,fēn fān céng zhí diàn dōng láng。
紫泥浥露封题湿,宝墨含风赐扇香。zǐ ní yì lù fēng tí shī,bǎo mò hán fēng cì shàn xiāng。
记得退朝归院静,微吟行过药阑旁。jì dé tuì cháo guī yuàn jìng,wēi yín xíng guò yào lán páng。
88123456