古诗词

和答石田先生落花十首

文徵明

【其一】
点径沾篱已灿然,飞帘扑面更翩联。diǎn jìng zhān lí yǐ càn rán,fēi lián pū miàn gèng piān lián。
红吹晴雪风千片,锦蹙春云浪一川。hóng chuī qíng xuě fēng qiān piàn,jǐn cù chūn yún làng yī chuān。
老惜鬓飘禅榻畔,醉看燕蹴舞筵前。lǎo xī bìn piāo chán tà pàn,zuì kàn yàn cù wǔ yán qián。
无情刚恨通宵雨,断送芳华又一年。wú qíng gāng hèn tōng xiāo yǔ,duàn sòng fāng huá yòu yī nián。
【其二】
零落佳人意暗伤,为谁憔悴减容光。líng luò jiā rén yì àn shāng,wèi shuí qiáo cuì jiǎn róng guāng。
将飞更舞迎风面,已褪犹嫣洗雨妆。jiāng fēi gèng wǔ yíng fēng miàn,yǐ tuì yóu yān xǐ yǔ zhuāng。
芳草一年空路陌,绿阴明日自池塘。fāng cǎo yī nián kōng lù mò,lǜ yīn míng rì zì chí táng。
名园酒散春何处,惟有归来屐齿香。míng yuán jiǔ sàn chūn hé chù,wéi yǒu guī lái jī chǐ xiāng。
【其三】
蜂撩褪粉偶粘衣,春减都消一片飞。fēng liāo tuì fěn ǒu zhān yī,chūn jiǎn dōu xiāo yī piàn fēi。
蒂挠园风无那弱,影摇庭日已全稀。dì náo yuán fēng wú nà ruò,yǐng yáo tíng rì yǐ quán xī。
樽前漫有盈盈泪,陌上空歌缓缓归。zūn qián màn yǒu yíng yíng lèi,mò shàng kōng gē huǎn huǎn guī。
未便小斋浑寂寞,绿阴幽草胜芳菲。wèi biàn xiǎo zhāi hún jì mò,lǜ yīn yōu cǎo shèng fāng fēi。
【其四】
怅人无柰晓风何,逐水纷纷不恋柯。chàng rén wú nài xiǎo fēng hé,zhú shuǐ fēn fēn bù liàn kē。
春雨卷帘红粉瘦,夜凉踏影月明多。chūn yǔ juǎn lián hóng fěn shòu,yè liáng tà yǐng yuè míng duō。
章台旧事愁边路,金缕新声梦里歌。zhāng tái jiù shì chóu biān lù,jīn lǚ xīn shēng mèng lǐ gē。
过眼莫言皆物幻,别收功实在蜂窠。guò yǎn mò yán jiē wù huàn,bié shōu gōng shí zài fēng kē。
【其五】
战红酣紫一春忙,回首春归属渺茫。zhàn hóng hān zǐ yī chūn máng,huí shǒu chūn guī shǔ miǎo máng。
竟为雨残缘太冶,未随风尽有馀香。jìng wèi yǔ cán yuán tài yě,wèi suí fēng jǐn yǒu yú xiāng。
美人睡起空攀树,蛱蝶飞来却过墙。měi rén shuì qǐ kōng pān shù,jiá dié fēi lái què guò qiáng。
脉脉芳情天万里,夕阳应断水边肠。mài mài fāng qíng tiān wàn lǐ,xī yáng yīng duàn shuǐ biān cháng。
【其六】
桃蹊李径绿成丛,春事飘零付落红。táo qī lǐ jìng lǜ chéng cóng,chūn shì piāo líng fù luò hóng。
不恨佳人难再得,缘知色相本来空。bù hèn jiā rén nán zài dé,yuán zhī sè xiāng běn lái kōng。
舞筵意态飞飞燕,禅榻情怀袅袅风。wǔ yán yì tài fēi fēi yàn,chán tà qíng huái niǎo niǎo fēng。
蝶使蜂媒都懒慢,一番无味夕阳中。dié shǐ fēng méi dōu lǎn màn,yī fān wú wèi xī yáng zhōng。
【其七】
开喜秾纤落更幽,树头何用胜溪头。kāi xǐ nóng xiān luò gèng yōu,shù tóu hé yòng shèng xī tóu。
有时细数坐来久,尽日贪看忘却愁。yǒu shí xì shù zuò lái jiǔ,jǐn rì tān kàn wàng què chóu。
惹草萦沙风冉冉,伤春恨别水悠悠。rě cǎo yíng shā fēng rǎn rǎn,shāng chūn hèn bié shuǐ yōu yōu。
不堪旧病仍中酒,疏雨浓烟锁画楼。bù kān jiù bìng réng zhōng jiǔ,shū yǔ nóng yān suǒ huà lóu。
【其八】
风袅残枝已不任,那堪万点更愁人。fēng niǎo cán zhī yǐ bù rèn,nà kān wàn diǎn gèng chóu rén。
清溪浣恨难成锦,红雨鏖香并作尘。qīng xī huàn hèn nán chéng jǐn,hóng yǔ áo xiāng bìng zuò chén。
明月黄昏何处怨,游丝白日静中春。míng yuè huáng hūn hé chù yuàn,yóu sī bái rì jìng zhōng chūn。
急须办取东栏醉,倒地犹堪藉绮茵。jí xū bàn qǔ dōng lán zuì,dào dì yóu kān jí qǐ yīn。
【其九】
飞如有恋堕无声,曲砌斜台看得盈。fēi rú yǒu liàn duò wú shēng,qū qì xié tái kàn dé yíng。
细草栖香朱点染,晴丝撩片玉轻明。xì cǎo qī xiāng zhū diǎn rǎn,qíng sī liāo piàn yù qīng míng。
江风飘泊明妃泪,绿叶差池杜牧情。jiāng fēng piāo pō míng fēi lèi,lǜ yè chà chí dù mù qíng。
赖是主人能爱惜,不曾缘客扫柴荆。lài shì zhǔ rén néng ài xī,bù céng yuán kè sǎo chái jīng。
【其十】
情知芳事去还来,眼底飘飘自可哀。qíng zhī fāng shì qù hái lái,yǎn dǐ piāo piāo zì kě āi。
春涨平添弃脂水,晓寒思筑避风台。chūn zhǎng píng tiān qì zhī shuǐ,xiǎo hán sī zhù bì fēng tái。
沾衣成阵看非雨,点径能匀衬有苔。zhān yī chéng zhèn kàn fēi yǔ,diǎn jìng néng yún chèn yǒu tái。
秾绿已无藏艳处,笑他蜂蝶尚徘徊。nóng lǜ yǐ wú cáng yàn chù,xiào tā fēng dié shàng pái huái。
文徵明

文徵明

文徵明(1470年11月28日—1559年3月28日),原名壁(或作璧),字徵明。四十二岁起,以字行,更字徵仲。因先世衡山人,故号“衡山居士”,世称“文衡山”,汉族,长州(今江苏苏州)人。明代著名画家、书法家、文学家。文徵明的书画造诣极为全面,诗、文、书、画无一不精,人称是“四绝”的全才。与沈周共创“吴派”,与沈周、唐伯虎、仇英合称“明四家”(“吴门四家”)。诗宗白居易、苏轼,文受业于吴宽,学书于李应祯,学画于沈周。在诗文上,与祝允明、唐寅、徐祯卿 并称“吴中四才子”。在画史上与沈周、唐寅、仇英合称“吴门四家”。 文徵明的作品>>

猜您喜欢

题画兰

文徵明

手培兰蕙两三栽,日暖风微次第开。shǒu péi lán huì liǎng sān zāi,rì nuǎn fēng wēi cì dì kāi。
坐久不知香在室,推窗时有蝶飞来。zuò jiǔ bù zhī xiāng zài shì,tuī chuāng shí yǒu dié fēi lái。

题画三首

文徵明

过雨空林万壑奔,夕阳野色小桥分。guò yǔ kōng lín wàn hè bēn,xī yáng yě sè xiǎo qiáo fēn。
春山何似秋山好,红叶青山锁白云。chūn shān hé shì qiū shān hǎo,hóng yè qīng shān suǒ bái yún。

题画三首

文徵明

天削芙蓉万玉攒,十分寒思属吟鞍。tiān xuē fú róng wàn yù zǎn,shí fēn hán sī shǔ yín ān。
不知拥褐茅檐下,别有幽人冷眼看。bù zhī yōng hè máo yán xià,bié yǒu yōu rén lěng yǎn kàn。

题画三首

文徵明

近山千丈抵清漪,远树连云入望迷。jìn shān qiān zhàng dǐ qīng yī,yuǎn shù lián yún rù wàng mí。
有约去登江上阁,风烟都在曲楼西。yǒu yuē qù dēng jiāng shàng gé,fēng yān dōu zài qū lóu xī。

立春日迟道复不至

文徵明

东风吹彩燕,晓色动帘旌。dōng fēng chuī cǎi yàn,xiǎo sè dòng lián jīng。
迟子不时至,南楼春自生。chí zi bù shí zhì,nán lóu chūn zì shēng。
裁诗供帖子,阁酒听啼莺。cái shī gōng tiē zi,gé jiǔ tīng tí yīng。
白日流云暖,梅花初雪晴。bái rì liú yún nuǎn,méi huā chū xuě qíng。
闲窗落香烬,残火宿茶铛。xián chuāng luò xiāng jìn,cán huǒ sù chá dāng。
败叶鸣阶戺,分明识履声。bài yè míng jiē shì,fēn míng shí lǚ shēng。

次韵履仁春江即事

文徵明

二月江南黄鸟鸣,春江千里绿波平。èr yuè jiāng nán huáng niǎo míng,chūn jiāng qiān lǐ lǜ bō píng。
朱甍碧瓦参差去,水荇兰苕次第生。zhū méng bì wǎ cān chà qù,shuǐ xìng lán sháo cì dì shēng。
风外秋千何处笑,日斜钟鼓隔花晴。fēng wài qiū qiān hé chù xiào,rì xié zhōng gǔ gé huā qíng。
洞庭烟霭孤舟远,茂苑芳菲万井明。dòng tíng yān ǎi gū zhōu yuǎn,mào yuàn fāng fēi wàn jǐng míng。
唱断竹枝空复恨,流连芳草不胜情。chàng duàn zhú zhī kōng fù hèn,liú lián fāng cǎo bù shèng qíng。
何时载酒横塘去,共听吴娃打桨声。hé shí zài jiǔ héng táng qù,gòng tīng wú wá dǎ jiǎng shēng。

为陈子复画扇戏题

文徵明

长松荫高原,虚亭写清泚。zhǎng sōng yīn gāo yuán,xū tíng xiě qīng cǐ。
重重夕阳山,忽堕清谈里。zhòng zhòng xī yáng shān,hū duò qīng tán lǐ。
吾生溪壑心,苦受尘氛累。wú shēng xī hè xīn,kǔ shòu chén fēn lèi。
昔从笔墨间,涂抹聊尔耳。xī cóng bǐ mò jiān,tú mǒ liáo ěr ěr。
亦知不疗饥,性僻殊事此。yì zhī bù liáo jī,xìng pì shū shì cǐ。
有如鱼吹沫,不自知所以。yǒu rú yú chuī mò,bù zì zhī suǒ yǐ。
世人不相谅,调笑呼画史。shì rén bù xiāng liàng,diào xiào hū huà shǐ。
纷然各有须,缣素盈案几。fēn rán gè yǒu xū,jiān sù yíng àn jǐ。
袜材真足厌,研吮良自耻。wà cái zhēn zú yàn,yán shǔn liáng zì chǐ。
经旬一执笔,累岁不盈纸。jīng xún yī zhí bǐ,lèi suì bù yíng zhǐ。
交游怪逋慢,往往遭怒訾。jiāo yóu guài bū màn,wǎng wǎng zāo nù zī。
岂知书生为,未可俗工拟。qǐ zhī shū shēng wèi,wèi kě sú gōng nǐ。
五日画一石,十日画一水。wǔ rì huà yī shí,shí rì huà yī shuǐ。
虽无王宰能,此例自可倚。suī wú wáng zǎi néng,cǐ lì zì kě yǐ。
陈君乃何人,亦自向庸鄙。chén jūn nǎi hé rén,yì zì xiàng yōng bǐ。
一扇五更年,此负真缓矣。yī shàn wǔ gèng nián,cǐ fù zhēn huǎn yǐ。
吾方惧获怒,君顾得之喜。wú fāng jù huò nù,jūn gù dé zhī xǐ。
一笑题谢君,贤于二三子。yī xiào tí xiè jūn,xián yú èr sān zi。

春晓曲

文徵明

翠尘沃日烟霏霏,彤光飞上千罘罳。cuì chén wò rì yān fēi fēi,tóng guāng fēi shàng qiān fú sī。
谁家高楼锁春色,金铺约户蟠双螭。shuí jiā gāo lóu suǒ chūn sè,jīn pù yuē hù pán shuāng chī。
东风掠幌鸾绡动,瑶鸭兰温睡初重。dōng fēng lüè huǎng luán xiāo dòng,yáo yā lán wēn shuì chū zhòng。
起来临镜悄无言,含情自理双莺梦。qǐ lái lín jìng qiāo wú yán,hán qíng zì lǐ shuāng yīng mèng。
梦回生怕守宫残,卷袖移{韋畺}独自看。mèng huí shēng pà shǒu gōng cán,juǎn xiù yí wéi jiāng dú zì kàn。
燕子衔春欲飞去,海棠犹自勒轻寒。yàn zi xián chūn yù fēi qù,hǎi táng yóu zì lēi qīng hán。
帘幕垂寒朝不卷,绮疏结香春较浅。lián mù chuí hán cháo bù juǎn,qǐ shū jié xiāng chūn jiào qiǎn。
欲裁罗段作春衫,自爇薰熨金剪。yù cái luó duàn zuò chūn shān,zì ruò xūn yùn jīn jiǎn。

陪蒲涧诸公游石湖

文徵明

杜若洲西宿雨过,行春桥下长局芜。dù ruò zhōu xī sù yǔ guò,xíng chūn qiáo xià zhǎng jú wú。
青松四面山围寺,白鸟双飞水满湖。qīng sōng sì miàn shān wéi sì,bái niǎo shuāng fēi shuǐ mǎn hú。
故垒春归空有迹,扁舟人远不堪呼。gù lěi chūn guī kōng yǒu jì,biǎn zhōu rén yuǎn bù kān hū。
相看不尽兴亡恨,落日长歌倒玉壶。xiāng kàn bù jǐn xīng wáng hèn,luò rì zhǎng gē dào yù hú。

履仁独留治平寒夜有怀

文徵明

遥遥治平寺,乃在楞伽麓。yáo yáo zhì píng sì,nǎi zài léng gā lù。
之子神情秀,空山裹云宿。zhī zi shén qíng xiù,kōng shān guǒ yún sù。
月冷石林清,孤眠岂能熟。yuè lěng shí lín qīng,gū mián qǐ néng shú。
还持一束书,起傍梅花读。hái chí yī shù shū,qǐ bàng méi huā dú。
灯昏夜参半,饥鼠鸣古屋。dēng hūn yè cān bàn,jī shǔ míng gǔ wū。
凄风西北来,吹堕檐间木。qī fēng xī běi lái,chuī duò yán jiān mù。
感此霜露繁,坐觉芳华促。gǎn cǐ shuāng lù fán,zuò jué fāng huá cù。
少壮曾几时,岁月在空谷。shǎo zhuàng céng jǐ shí,suì yuè zài kōng gǔ。
念子隔重城,何能慰幽独。niàn zi gé zhòng chéng,hé néng wèi yōu dú。

采莲图

文徵明

横塘西头春水生,荷花落日照人明。héng táng xī tóu chūn shuǐ shēng,hé huā luò rì zhào rén míng。
花深叶暗不辨人,有时叶底闻歌声。huā shēn yè àn bù biàn rén,yǒu shí yè dǐ wén gē shēng。
歌声宛转谁家女,自把双桡击兰渚。gē shēng wǎn zhuǎn shuí jiā nǚ,zì bǎ shuāng ráo jī lán zhǔ。
不愁击渚溅红裳,水中惊起双鸳鸯。bù chóu jī zhǔ jiàn hóng shang,shuǐ zhōng jīng qǐ shuāng yuān yāng。

同王履约过道复东堂时雨后牡丹狼籍存叶底一花感而赋诗邀道复履约同作

文徵明

推脱尘缘意绪佳,冲泥先到故人家。tuī tuō chén yuán yì xù jiā,chōng ní xiān dào gù rén jiā。
春来未负樽前笑,雨后犹馀叶底花。chūn lái wèi fù zūn qián xiào,yǔ hòu yóu yú yè dǐ huā。
矮纸凝霜供小草,浅瓯吹雪试新茶。ǎi zhǐ níng shuāng gōng xiǎo cǎo,qiǎn ōu chuī xuě shì xīn chá。
凭君莫话蹉跎事,绿树黄鹂有岁华。píng jūn mò huà cuō tuó shì,lǜ shù huáng lí yǒu suì huá。

新荔篇

文徵明

锦苞紫膜白雪肤,海南生荔天下无。jǐn bāo zǐ mó bái xuě fū,hǎi nán shēng lì tiān xià wú。
盐蒸蜜渍失真性,平生所见唯萎枯。yán zhēng mì zì shī zhēn xìng,píng shēng suǒ jiàn wéi wēi kū。
相传尤物不离土,畏冷那得来三吴。xiāng chuán yóu wù bù lí tǔ,wèi lěng nà dé lái sān wú。
顾家传来三四株,桂林翠幄森森殊。gù jiā chuán lái sān sì zhū,guì lín cuì wò sēn sēn shū。
远人无凭未敢信,持问闽士咸惊呼。yuǎn rén wú píng wèi gǎn xìn,chí wèn mǐn shì xián jīng hū。
还闻累累生数子,绛绡裹玉分明是。hái wén lèi lèi shēng shù zi,jiàng xiāo guǒ yù fēn míng shì。
未论香色果如何,只说形模已珍美。wèi lùn xiāng sè guǒ rú hé,zhǐ shuō xíng mó yǐ zhēn měi。
千载空流北客涎,一朝忽落馋夫齿。qiān zài kōng liú běi kè xián,yī cháo hū luò chán fū chǐ。
白图蔡谱漫夸张,文饰寍如亲目视。bái tú cài pǔ màn kuā zhāng,wén shì níng rú qīn mù shì。
饱啖只于乡里足,鲜尝渐去京师迩。bǎo dàn zhǐ yú xiāng lǐ zú,xiān cháng jiàn qù jīng shī ěr。
不须更作岭南人,只恐又无天下痏。bù xū gèng zuò lǐng nán rén,zhǐ kǒng yòu wú tiān xià wěi。
朝来自讶还自疑,事出非常有如此。cháo lái zì yà hái zì yí,shì chū fēi cháng yǒu rú cǐ。
虽云远附商船达,不谓滋培遂生活。suī yún yuǎn fù shāng chuán dá,bù wèi zī péi suì shēng huó。
始知生物无近远。shǐ zhī shēng wù wú jìn yuǎn。
故应好事能回斡。gù yīng hǎo shì néng huí wò。
卉物聊占地气迁,造化竟为人事夺。huì wù liáo zhàn dì qì qiān,zào huà jìng wèi rén shì duó。
仙人本是海山姿,从此江乡亦萌蘖。xiān rén běn shì hǎi shān zī,cóng cǐ jiāng xiāng yì méng niè。
山来沃衍说吾乡,异品珍尝曾不乏。shān lái wò yǎn shuō wú xiāng,yì pǐn zhēn cháng céng bù fá。
不缘此物便增重,无乃人心贵希阔。bù yuán cǐ wù biàn zēng zhòng,wú nǎi rén xīn guì xī kuò。
福山杨梅洞庭柑,佳名久已擅东南。fú shān yáng méi dòng tíng gān,jiā míng jiǔ yǐ shàn dōng nán。
风情气味不相下,称绝今兼荔枝三。fēng qíng qì wèi bù xiāng xià,chēng jué jīn jiān lì zhī sān。

陈妃水冢

文徵明

谁见金凫水底坟,空怀香玉闭佳人。shuí jiàn jīn fú shuǐ dǐ fén,kōng huái xiāng yù bì jiā rén。
君王情爱随流水,赢得寒溪尚姓陈。jūn wáng qíng ài suí liú shuǐ,yíng dé hán xī shàng xìng chén。

元日书事效刘后村

文徵明

【其一】
愁早无端到小斋,问愁谁送与谁媒。chóu zǎo wú duān dào xiǎo zhāi,wèn chóu shuí sòng yǔ shuí méi。
残年原未将愁去,不是新年别带来。cán nián yuán wèi jiāng chóu qù,bù shì xīn nián bié dài lái。
【其二】
不求见面惟通谒,名刺朝来满敝庐。bù qiú jiàn miàn wéi tōng yè,míng cì cháo lái mǎn bì lú。
我亦随人投数纸,世情嫌简不嫌虚。wǒ yì suí rén tóu shù zhǐ,shì qíng xián jiǎn bù xián xū。
88123456