古诗词

峡山飞来寺

李兆龙

珠宫画阁俯江陂,借静寻幽历翠微。zhū gōng huà gé fǔ jiāng bēi,jiè jìng xún yōu lì cuì wēi。
石壁有天窥色相,松林来月照禅衣。shí bì yǒu tiān kuī sè xiāng,sōng lín lái yuè zhào chán yī。
云间琪树经年艳,竹里玄蝉向晚悲。yún jiān qí shù jīng nián yàn,zhú lǐ xuán chán xiàng wǎn bēi。
一自飞来传语后,玉环金锁尽堪疑。yī zì fēi lái chuán yǔ hòu,yù huán jīn suǒ jǐn kān yí。

李兆龙

李兆龙,南海人。明世宗嘉靖十四年(一五三五)进士,官佥事。事见清道光《广东通志》卷六九。 李兆龙的作品>>

猜您喜欢

峡山飞来寺

李兆龙

昔人传有白猿洞,此地空遗碧玉环。xī rén chuán yǒu bái yuán dòng,cǐ dì kōng yí bì yù huán。
白猿不知何日去,玉环早已出人间。bái yuán bù zhī hé rì qù,yù huán zǎo yǐ chū rén jiān。
长松百尺跨短壑,飞鹭几点起前湾。zhǎng sōng bǎi chǐ kuà duǎn hè,fēi lù jǐ diǎn qǐ qián wān。
借问山人何年往,云生谷口欲忘还。jiè wèn shān rén hé nián wǎng,yún shēng gǔ kǒu yù wàng hái。