古诗词

题画三首其一

黄克晦

江树何霏微,遥山苍翠里。jiāng shù hé fēi wēi,yáo shān cāng cuì lǐ。
秋风吹裳衣,人影桥下水。qiū fēng chuī shang yī,rén yǐng qiáo xià shuǐ。

黄克晦

明福建惠安人,一作晋江人,字孔昭,号吾野。能诗、善书、工画,称三绝。少时于沙岸画沙作山水景物,长学画,宗沈周,笔甚苍劲,称神品。有《北平稿》、《楚游集》、《匡庐唱和集》、《吾野诗集》。 黄克晦的作品>>

猜您喜欢

挽俞都督

黄克晦

驷马悲鸣日,非熊卜猎年。sì mǎ bēi míng rì,fēi xióng bo liè nián。
阴符藏鬼谷,玄甲筑祁连。yīn fú cáng guǐ gǔ,xuán jiǎ zhù qí lián。
痛哭余孤愤,艰危息两肩。tòng kū yú gū fèn,jiān wēi xī liǎng jiān。
惟应麟阁上,遗像俨生前。wéi yīng lín gé shàng,yí xiàng yǎn shēng qián。

破山寺

黄克晦

禅宫消歇尽,曲径故来幽。chán gōng xiāo xiē jǐn,qū jìng gù lái yōu。
日落乱松影,风回清涧流。rì luò luàn sōng yǐng,fēng huí qīng jiàn liú。
归禽栖入暝,古佛坐深秋。guī qín qī rù míng,gǔ fú zuò shēn qiū。
徙倚堪昏黑,诸天不可留。xǐ yǐ kān hūn hēi,zhū tiān bù kě liú。

桃溪夜泊

黄克晦

清霜夜落武陵溪,水上苍烟十丈齐。qīng shuāng yè luò wǔ líng xī,shuǐ shàng cāng yān shí zhàng qí。
野爨冷烧红叶火,村舂寒接五更鸡。yě cuàn lěng shāo hóng yè huǒ,cūn chōng hán jiē wǔ gèng jī。
不眠枕上多新得,所过山中有旧题。bù mián zhěn shàng duō xīn dé,suǒ guò shān zhōng yǒu jiù tí。
起问昨宵沽酒处,人家只在小桥西。qǐ wèn zuó xiāo gū jiǔ chù,rén jiā zhǐ zài xiǎo qiáo xī。

玄宫除夕

黄克晦

寒色苍苍落日斜,空庭独立数归鸦。hán sè cāng cāng luò rì xié,kōng tíng dú lì shù guī yā。
石人此际方无泪,羽客今宵亦有家。shí rén cǐ jì fāng wú lèi,yǔ kè jīn xiāo yì yǒu jiā。
已判离愁消竹叶,谁堪诗句颂椒花。yǐ pàn lí chóu xiāo zhú yè,shuí kān shī jù sòng jiāo huā。
明朝揽镜休怜色,未入新年鬓已华。míng cháo lǎn jìng xiū lián sè,wèi rù xīn nián bìn yǐ huá。

惠阳伤乱

黄克晦

东粤重来倍黯然,荒村古堡暗苍烟。dōng yuè zhòng lái bèi àn rán,huāng cūn gǔ bǎo àn cāng yān。
山中故老无归业,水上新民未种田。shān zhōng gù lǎo wú guī yè,shuǐ shàng xīn mín wèi zhǒng tián。
江燕春深巢树腹,野狐日落吠溪边。jiāng yàn chūn shēn cháo shù fù,yě hú rì luò fèi xī biān。
东风那管乱离事,草色藤花似往年。dōng fēng nà guǎn luàn lí shì,cǎo sè téng huā shì wǎng nián。

八月初三夜月

黄克晦

纤月西楼已可望,雁声断处一痕霜。xiān yuè xī lóu yǐ kě wàng,yàn shēng duàn chù yī hén shuāng。
微纷露叶光犹淡,初上风帘气自凉。wēi fēn lù yè guāng yóu dàn,chū shàng fēng lián qì zì liáng。
羌笛漫教悲旧曲,蛾眉空与妒新妆。qiāng dí màn jiào bēi jiù qū,é méi kōng yǔ dù xīn zhuāng。
只将今夕娟娟影,预卜中秋一夜长。zhǐ jiāng jīn xī juān juān yǐng,yù bo zhōng qiū yī yè zhǎng。

李中主读书台

黄克晦

自筑书台读五车,锦屏千叠护残霞。zì zhù shū tái dú wǔ chē,jǐn píng qiān dié hù cán xiá。
何年云雨池中物,终古河山客里家。hé nián yún yǔ chí zhōng wù,zhōng gǔ hé shān kè lǐ jiā。
松下岩泉犹带墨,风前木笔漫生花。sōng xià yán quán yóu dài mò,fēng qián mù bǐ màn shēng huā。
夕阳无限迟回意,空对高僧问《法华》。xī yáng wú xiàn chí huí yì,kōng duì gāo sēng wèn fǎ huá。

同焦叔度宿清凉寺

黄克晦

高楼夜伴山中宿,清磬寥寥百草芬。gāo lóu yè bàn shān zhōng sù,qīng qìng liáo liáo bǎi cǎo fēn。
巢鸟近人飞始觉,岩僧隔竹语相闻。cháo niǎo jìn rén fēi shǐ jué,yán sēng gé zhú yǔ xiāng wén。
坐深四岭浑无月,衣冷苍松半是云。zuò shēn sì lǐng hún wú yuè,yī lěng cāng sōng bàn shì yún。
故里不堪归梦绕,何时衾枕更随君。gù lǐ bù kān guī mèng rào,hé shí qīn zhěn gèng suí jūn。

暮至余干用刘随州韵

黄克晦

杨叶青青柳叶齐,烟村渺渺楚江西。yáng yè qīng qīng liǔ yè qí,yān cūn miǎo miǎo chǔ jiāng xī。
湖边芳草连天绿,马上春禽尽日啼。hú biān fāng cǎo lián tiān lǜ,mǎ shàng chūn qín jǐn rì tí。
渡水暝云千片落,到城新月一痕低。dù shuǐ míng yún qiān piàn luò,dào chéng xīn yuè yī hén dī。
游人元自耽风景,翻向黄昏忆故蹊。yóu rén yuán zì dān fēng jǐng,fān xiàng huáng hūn yì gù qī。

送范卿后马上值雨作

黄克晦

天涯双鬓易成丝,何处凄凉可泪垂。tiān yá shuāng bìn yì chéng sī,hé chù qī liáng kě lèi chuí。
花下一樽相送后,雨中匹马独归时。huā xià yī zūn xiāng sòng hòu,yǔ zhōng pǐ mǎ dú guī shí。
逐臣离恨迷芳草,滞客愁心挂柳枝。zhú chén lí hèn mí fāng cǎo,zhì kè chóu xīn guà liǔ zhī。
明发西山风日好,道房禅榻与谁期。míng fā xī shān fēng rì hǎo,dào fáng chán tà yǔ shuí qī。

同颜范卿游海天寺

黄克晦

湖上虚亭江上楼,一樽随意俯沧流。hú shàng xū tíng jiāng shàng lóu,yī zūn suí yì fǔ cāng liú。
朱旻正伏三庚火,绿树先函五日秋。zhū mín zhèng fú sān gēng huǒ,lǜ shù xiān hán wǔ rì qiū。
云尽匡庐开九叠,天长梦泽入孤舟。yún jǐn kuāng lú kāi jiǔ dié,tiān zhǎng mèng zé rù gū zhōu。
黄昏归棹烟中发,渔唱村镫满渡头。huáng hūn guī zhào yān zhōng fā,yú chàng cūn dèng mǎn dù tóu。

水上虚舟得开字

黄克晦

小艇浮浮定复开,筜祇鸂鶒共徘徊。xiǎo tǐng fú fú dìng fù kāi,dāng qí xī chì gòng pái huái。
乱余野渡行人少,雨暗江村钓者回。luàn yú yě dù xíng rén shǎo,yǔ àn jiāng cūn diào zhě huí。
烟浦风多如落叶,沙汀水浅似胶杯。yān pǔ fēng duō rú luò yè,shā tīng shuǐ qiǎn shì jiāo bēi。
庄生同是身无系,浪迹漂摇两度来。zhuāng shēng tóng shì shēn wú xì,làng jì piāo yáo liǎng dù lái。

登道楼怀石山公

黄克晦

绿发称生今秃翁,道楼犹自故时雄。lǜ fā chēng shēng jīn tū wēng,dào lóu yóu zì gù shí xióng。
伤心十载论交地,极目千峰洒泪中。shāng xīn shí zài lùn jiāo dì,jí mù qiān fēng sǎ lèi zhōng。
碧海还生杯底月,青山不断笔头风。bì hǎi hái shēng bēi dǐ yuè,qīng shān bù duàn bǐ tóu fēng。
通家幸汝诸贤在,惭愧知音负乃公。tōng jiā xìng rǔ zhū xián zài,cán kuì zhī yīn fù nǎi gōng。

太清阁

黄克晦

山下看山半在天,山巅高阁更堪怜。shān xià kàn shān bàn zài tiān,shān diān gāo gé gèng kān lián。
四更海日生檐瓦,六月林风飒绮筵。sì gèng hǎi rì shēng yán wǎ,liù yuè lín fēng sà qǐ yán。
空外白飞何处雨,掌中绿绕半城烟。kōng wài bái fēi hé chù yǔ,zhǎng zhōng lǜ rào bàn chéng yān。
当时同此开窗坐,一鹤翛翛若个边。dāng shí tóng cǐ kāi chuāng zuò,yī hè xiāo xiāo ruò gè biān。

和黄后溪翁七夕月下闻笛

黄克晦

绛河垂地七襄回,弦月无云半壁开。jiàng hé chuí dì qī xiāng huí,xián yuè wú yún bàn bì kāi。
何处笛声传《折柳》,满庭秋气飒苍苔。hé chù dí shēng chuán zhé liǔ,mǎn tíng qiū qì sà cāng tái。
遥疑灵鹊桥边落,暗度穿针席上来。yáo yí líng què qiáo biān luò,àn dù chuān zhēn xí shàng lái。
莫遣天孙闻此曲,欢情离恨正难裁。mò qiǎn tiān sūn wén cǐ qū,huān qíng lí hèn zhèng nán cái。
40123