古诗词

拟古宫词一百首

蜀成王

五云高护凤楼深,风度时来断续音。wǔ yún gāo hù fèng lóu shēn,fēng dù shí lái duàn xù yīn。
楼上君王自听得,尽知合院动秋砧。lóu shàng jūn wáng zì tīng dé,jǐn zhī hé yuàn dòng qiū zhēn。
猜您喜欢

拟古宫词一百首

蜀成王

粉翠沉埋岂自由,空房独守几时休。fěn cuì chén mái qǐ zì yóu,kōng fáng dú shǒu jǐ shí xiū。
风凋叶落宫墙内,知是人间又报秋。fēng diāo yè luò gōng qiáng nèi,zhī shì rén jiān yòu bào qiū。

拟古宫词一百首

蜀成王

新观玉历识正初,泰运三阳蔼帝居。xīn guān yù lì shí zhèng chū,tài yùn sān yáng ǎi dì jū。
御座今安圆阁子,谊中欲置女尚书。yù zuò jīn ān yuán gé zi,yì zhōng yù zhì nǚ shàng shū。

拟古宫词一百首

蜀成王

禁宫宫女三千室,多下朱帘昼掩窗。jìn gōng gōng nǚ sān qiān shì,duō xià zhū lián zhòu yǎn chuāng。
为避春光羞独见,花间恨杀蝶飞双。wèi bì chūn guāng xiū dú jiàn,huā jiān hèn shā dié fēi shuāng。

拟古宫词一百首

蜀成王

城外晴风卷薄尘,传言都道踏青人。chéng wài qíng fēng juǎn báo chén,chuán yán dōu dào tà qīng rén。
繁华满目开如锦,惟此宫中不见春。fán huá mǎn mù kāi rú jǐn,wéi cǐ gōng zhōng bù jiàn chūn。

拟古宫词一百首

蜀成王

绮窗垂柳影婆娑,长日花砖未肯过。qǐ chuāng chuí liǔ yǐng pó suō,zhǎng rì huā zhuān wèi kěn guò。
六院不通人语寂,一双缡鹆巧言多。liù yuàn bù tōng rén yǔ jì,yī shuāng lí yù qiǎo yán duō。

拟古宫词一百首

蜀成王

北斗阑干夜未央,金炉侍女更添香。běi dòu lán gàn yè wèi yāng,jīn lú shì nǚ gèng tiān xiāng。
穿窗月射鸳鸯枕,半隐灯光在小床。chuān chuāng yuè shè yuān yāng zhěn,bàn yǐn dēng guāng zài xiǎo chuáng。

拟古宫词一百首

蜀成王

独卧空床倦不言,半扃疏牖面南垣。dú wò kōng chuáng juàn bù yán,bàn jiōng shū yǒu miàn nán yuán。
低檐雾锁黄昏候,投宿寒乌逐对喧。dī yán wù suǒ huáng hūn hòu,tóu sù hán wū zhú duì xuān。

拟古宫词一百首

蜀成王

内池春水鸭头绿,上苑晨花猩血红。nèi chí chūn shuǐ yā tóu lǜ,shàng yuàn chén huā xīng xuè hóng。
蜂蝶丛花鸳戏水,一齐着意向东风。fēng dié cóng huā yuān xì shuǐ,yī qí zhe yì xiàng dōng fēng。

拟古宫词一百首

蜀成王

漏残鸡唱曙光时,壁月穿花影渐移。lòu cán jī chàng shǔ guāng shí,bì yuè chuān huā yǐng jiàn yí。
欲画愁眉羞对镜,黄鹂飞上万年枝。yù huà chóu méi xiū duì jìng,huáng lí fēi shàng wàn nián zhī。

拟古宫词一百首

蜀成王

宫墙西望对残霞,结阵翩飞绕暮鸦。gōng qiáng xī wàng duì cán xiá,jié zhèn piān fēi rào mù yā。
帘幕飘摇风动处,有情双燕自归家。lián mù piāo yáo fēng dòng chù,yǒu qíng shuāng yàn zì guī jiā。

拟古宫词一百首

蜀成王

绿竹翛翛隔短墙,黄昏凄雨洒潇湘。lǜ zhú xiāo xiāo gé duǎn qiáng,huáng hūn qī yǔ sǎ xiāo xiāng。
梦回窗掩银釭冷,蟋蟀声中秋夜长。mèng huí chuāng yǎn yín gāng lěng,xī shuài shēng zhōng qiū yè zhǎng。

拟古宫词一百首

蜀成王

人人都道得神仙,那得郦阳甘谷泉。rén rén dōu dào dé shén xiān,nà dé lì yáng gān gǔ quán。
何似上阳宫监好,长门春老不知年。hé shì shàng yáng gōng jiān hǎo,zhǎng mén chūn lǎo bù zhī nián。

拟古宫词一百首

蜀成王

淅淅凄风匝凤帏,琐窗那得见晴晖。xī xī qī fēng zā fèng wéi,suǒ chuāng nà dé jiàn qíng huī。
廉纤微雨侵阶湿,嗝嗝横空啄木飞。lián xiān wēi yǔ qīn jiē shī,gé gé héng kōng zhuó mù fēi。

拟古宫词一百首

蜀成王

金锁重门静院空,翠华一去寂无踪。jīn suǒ zhòng mén jìng yuàn kōng,cuì huá yī qù jì wú zōng。
玉楼歌吹随风断,满地桐阴泣泪红。yù lóu gē chuī suí fēng duàn,mǎn dì tóng yīn qì lèi hóng。

拟古宫词一百首

蜀成王

白雪漫漫积禁堤,夜寒宫月照玻璃。bái xuě màn màn jī jìn dī,yè hán gōng yuè zhào bō lí。
晓来宫女喧看处,扫向盘中捏狻鹥。xiǎo lái gōng nǚ xuān kàn chù,sǎo xiàng pán zhōng niē suān yī。
3012