古诗词

牡丹百咏

张淮

芳兰气味海棠神,并作庭前锦样真。fāng lán qì wèi hǎi táng shén,bìng zuò tíng qián jǐn yàng zhēn。
风叶似来遗佩女,露腮如遇泣珠人。fēng yè shì lái yí pèi nǚ,lù sāi rú yù qì zhū rén。
数枝宿艳欺山日,百岁浮生栖草尘。shù zhī sù yàn qī shān rì,bǎi suì fú shēng qī cǎo chén。
正是及辰君不赏,莫教春去却怀春。zhèng shì jí chén jūn bù shǎng,mò jiào chūn qù què huái chūn。

张淮

张淮,字景禹,号治斋。明武宗正德十二年(一五一七)进士。历官台州知府。事见清咸丰《顺德县志》卷一〇。 张淮的作品>>

猜您喜欢

回文一首

张淮

华浮月夜静飞神,妙出天工尽夺真。huá fú yuè yè jìng fēi shén,miào chū tiān gōng jǐn duó zhēn。
斜叶趁风摇翅蝶,艳姿嫌酒病心人。xié yè chèn fēng yáo chì dié,yàn zī xián jiǔ bìng xīn rén。
霞翻丽质晴烘日,露浥微香暖涴尘。xiá fān lì zhì qíng hōng rì,lù yì wēi xiāng nuǎn wò chén。
家世古称应独魏,花飘未尽占芳春。jiā shì gǔ chēng yīng dú wèi,huā piāo wèi jǐn zhàn fāng chūn。

游莺脰湖

张淮

白鸟眠沙梦不惊,寒生水国半阴晴。bái niǎo mián shā mèng bù jīng,hán shēng shuǐ guó bàn yīn qíng。
酒涵春色花边过,船载湖光镜里行。jiǔ hán chūn sè huā biān guò,chuán zài hú guāng jìng lǐ xíng。
南浦愁连芳草绿,东风歌送《落梅》声。nán pǔ chóu lián fāng cǎo lǜ,dōng fēng gē sòng luò méi shēng。
那堪日暮临歧别,更听河桥柳上莺。nà kān rì mù lín qí bié,gèng tīng hé qiáo liǔ shàng yīng。

牡丹百咏

张淮

绿云堆里露精神,依约如羞认未真。lǜ yún duī lǐ lù jīng shén,yī yuē rú xiū rèn wèi zhēn。
开落后天皆有数,品题先汉却无人。kāi luò hòu tiān jiē yǒu shù,pǐn tí xiān hàn què wú rén。
金铃送响多惊鸟,翠幄围娇不受尘。jīn líng sòng xiǎng duō jīng niǎo,cuì wò wéi jiāo bù shòu chén。
何处托根偏得地,年年独让魏家春。hé chù tuō gēn piān dé dì,nián nián dú ràng wèi jiā chūn。

牡丹百咏

张淮

一捻残脂暗有神,至今猩血印来真。yī niǎn cán zhī àn yǒu shén,zhì jīn xīng xuè yìn lái zhēn。
莲清误得称君子,梅瘦虚曾化美人。lián qīng wù dé chēng jūn zi,méi shòu xū céng huà měi rén。
六曲阑前凝倦态,五纹茵上委芳尘。liù qū lán qián níng juàn tài,wǔ wén yīn shàng wěi fāng chén。
若为得有韩湘术,四序常逢富贵春。ruò wèi dé yǒu hán xiāng shù,sì xù cháng féng fù guì chūn。

牡丹百咏

张淮

纷纷画史笔通神,谁与花王写得真。fēn fēn huà shǐ bǐ tōng shén,shuí yǔ huā wáng xiě dé zhēn。
临水似窥捐佩女,倚风如画坠楼人。lín shuǐ shì kuī juān pèi nǚ,yǐ fēng rú huà zhuì lóu rén。
芙蓉只合称凡品,芍药端教接后尘。fú róng zhǐ hé chēng fán pǐn,sháo yào duān jiào jiē hòu chén。
兴庆池东谁更赏,冷风凄雨不禁春。xīng qìng chí dōng shuí gèng shǎng,lěng fēng qī yǔ bù jìn chūn。

牡丹百咏

张淮

酷爱园丁技独神,染来随意却能真。kù ài yuán dīng jì dú shén,rǎn lái suí yì què néng zhēn。
奇香满院若薰麝,娇影隔帘如觇人。qí xiāng mǎn yuàn ruò xūn shè,jiāo yǐng gé lián rú chān rén。
三五朵皆呈绝色,百千花尽避清尘。sān wǔ duǒ jiē chéng jué sè,bǎi qiān huā jǐn bì qīng chén。
有因自与东风好,不肯吹残枝上春。yǒu yīn zì yǔ dōng fēng hǎo,bù kěn chuī cán zhī shàng chūn。

牡丹百咏

张淮

皓脸微凝不语神,误疑薝卜又非真。hào liǎn wēi níng bù yǔ shén,wù yí zhān bo yòu fēi zhēn。
瑶台月下吹箫态,姑射山中绝粒人。yáo tái yuè xià chuī xiāo tài,gū shè shān zhōng jué lì rén。
洗出玉杯承白露,蜕来玉质出缁尘。xǐ chū yù bēi chéng bái lù,tuì lái yù zhì chū zī chén。
善和坊里端端去,今日凭谁管领春。shàn hé fāng lǐ duān duān qù,jīn rì píng shuí guǎn lǐng chūn。

牡丹百咏

张淮

南威不敢斗丰神,除是杨家有太真。nán wēi bù gǎn dòu fēng shén,chú shì yáng jiā yǒu tài zhēn。
不语每怜犹想匹,无情谁信解留人。bù yǔ měi lián yóu xiǎng pǐ,wú qíng shuí xìn jiě liú rén。
蕊心蝶粉粘金缕,叶尾蛛丝罥紫尘。ruǐ xīn dié fěn zhān jīn lǚ,yè wěi zhū sī juàn zǐ chén。
莫笑百花开后发,懒随儿女共争春。mò xiào bǎi huā kāi hòu fā,lǎn suí ér nǚ gòng zhēng chūn。

牡丹百咏

张淮

独有天公造化神,酿成珍卉吐来真。dú yǒu tiān gōng zào huà shén,niàng chéng zhēn huì tǔ lái zhēn。
百般娇态生成种,一味秾香恼杀人。bǎi bān jiāo tài shēng chéng zhǒng,yī wèi nóng xiāng nǎo shā rén。
金缕尽容歌白日,紫丝曾为障红尘。jīn lǚ jǐn róng gē bái rì,zǐ sī céng wèi zhàng hóng chén。
若教青帝堪通赂,万斛明珠定买春。ruò jiào qīng dì kān tōng lù,wàn hú míng zhū dìng mǎi chūn。

牡丹百咏

张淮

深深着色浅浮神,恍惚麻姑旧日真。shēn shēn zhe sè qiǎn fú shén,huǎng hū má gū jiù rì zhēn。
似尔炫娇宁有敌,如侬钟爱恐无人。shì ěr xuàn jiāo níng yǒu dí,rú nóng zhōng ài kǒng wú rén。
条风吹破当三月,谷雨过来又一尘。tiáo fēng chuī pò dāng sān yuè,gǔ yǔ guò lái yòu yī chén。
如此名花如此景,可容孤负玉缸春。rú cǐ míng huā rú cǐ jǐng,kě róng gū fù yù gāng chūn。

牡丹百咏

张淮

红玉肌容艳有神,九天飞下一仙真。hóng yù jī róng yàn yǒu shén,jiǔ tiān fēi xià yī xiān zhēn。
垂头雨后犹倾国,点额风前欲唤人。chuí tóu yǔ hòu yóu qīng guó,diǎn é fēng qián yù huàn rén。
龙脑薰成香世界,蝶翎逗落锦埃尘。lóng nǎo xūn chéng xiāng shì jiè,dié líng dòu luò jǐn āi chén。
春光得我方能丽,笑杀凡花号丽春。chūn guāng dé wǒ fāng néng lì,xiào shā fán huā hào lì chūn。

牡丹百咏

张淮

十二峰头行雨神,香魂忽变此花真。shí èr fēng tóu xíng yǔ shén,xiāng hún hū biàn cǐ huā zhēn。
颦眉似恨争妍女,着眼如羞快睹人。pín méi shì hèn zhēng yán nǚ,zhe yǎn rú xiū kuài dǔ rén。
天亦有私全与艳,雨何无赖使为尘。tiān yì yǒu sī quán yǔ yàn,yǔ hé wú lài shǐ wèi chén。
不须羯鼓催先发,迟发还留几日春。bù xū jié gǔ cuī xiān fā,chí fā hái liú jǐ rì chūn。

牡丹百咏

张淮

十分娇处十分神,一度看来一度真。shí fēn jiāo chù shí fēn shén,yī dù kàn lái yī dù zhēn。
数朵背翻如避客,几苞争向似迎人。shù duǒ bèi fān rú bì kè,jǐ bāo zhēng xiàng shì yíng rén。
惟应玉树堪同价,不许琼花独离尘。wéi yīng yù shù kān tóng jià,bù xǔ qióng huā dú lí chén。
惆怅枝枝零落尽,满天风雨送残春。chóu chàng zhī zhī líng luò jǐn,mǎn tiān fēng yǔ sòng cán chūn。

牡丹百咏

张淮

乾坤淑气毓为神,幻出嫣然态独真。qián kūn shū qì yù wèi shén,huàn chū yān rán tài dú zhēn。
异品合栽金谷地,连枝偏恼绣闺人。yì pǐn hé zāi jīn gǔ dì,lián zhī piān nǎo xiù guī rén。
融融暖日微微露,冉冉游丝细细尘。róng róng nuǎn rì wēi wēi lù,rǎn rǎn yóu sī xì xì chén。
一段风流谁解识,锦罘罳外不胜春。yī duàn fēng liú shuí jiě shí,jǐn fú sī wài bù shèng chūn。

牡丹百咏

张淮

不是金钱果是神,花王那得此留真。bù shì jīn qián guǒ shì shén,huā wáng nà dé cǐ liú zhēn。
未舒冶艳先惊俗,才逞芳心便感人。wèi shū yě yàn xiān jīng sú,cái chěng fāng xīn biàn gǎn rén。
照影池涵澄碧水,悬枝犀辟软红尘。zhào yǐng chí hán chéng bì shuǐ,xuán zhī xī pì ruǎn hóng chén。
年年无奈花时别,辜负平章宅内春。nián nián wú nài huā shí bié,gū fù píng zhāng zhái nèi chūn。
34123