古诗词

经历张景中泮桥观莲索赋

陶安

幕中自有红莲香,爱莲还复临泮庠。mù zhōng zì yǒu hóng lián xiāng,ài lián hái fù lín pàn xiáng。
石梁卧波虹影苍,水花晚色留绳床。shí liáng wò bō hóng yǐng cāng,shuǐ huā wǎn sè liú shéng chuáng。
掀髯笑语云锦乡,对此不觉炎歊忘。xiān rán xiào yǔ yún jǐn xiāng,duì cǐ bù jué yán xiāo wàng。
谁言姿容如六郎,安知君子之德芳。shuí yán zī róng rú liù láng,ān zhī jūn zi zhī dé fāng。
红者不妖羞倩妆,白者冰玉生辉光。hóng zhě bù yāo xiū qiàn zhuāng,bái zhě bīng yù shēng huī guāng。
绿云为盖霞为裳,亭亭何畏乎骄阳。lǜ yún wèi gài xiá wèi shang,tíng tíng hé wèi hū jiāo yáng。
梦魂不落繁华场,若耶游棹西湖觞。mèng hún bù luò fán huá chǎng,ruò yé yóu zhào xī hú shāng。
玻瓈在处碧满塘,何为独爱依宫墙。bō lí zài chù bì mǎn táng,hé wèi dú ài yī gōng qiáng。
愿逢知己为发扬,便欲乘风归帝傍。yuàn féng zhī jǐ wèi fā yáng,biàn yù chéng fēng guī dì bàng。
先生才猷赞黄堂,有如千顷陂汪汪。xiān shēng cái yóu zàn huáng táng,yǒu rú qiān qǐng bēi wāng wāng。
心通干直意绪长,案尘不染清如霜。xīn tōng gàn zhí yì xù zhǎng,àn chén bù rǎn qīng rú shuāng。
莲之净植可比方,倚栏驻目聊徜徉。lián zhī jìng zhí kě bǐ fāng,yǐ lán zhù mù liáo cháng yáng。
话中题品众美彰,无为心苦绿玉房。huà zhōng tí pǐn zhòng měi zhāng,wú wèi xīn kǔ lǜ yù fáng。
藻芹助喜翠欲翔,菁莪乐育仍相望。zǎo qín zhù xǐ cuì yù xiáng,jīng é lè yù réng xiāng wàng。
清芬送客将昏黄,秋随短袂天风凉。qīng fēn sòng kè jiāng hūn huáng,qiū suí duǎn mèi tiān fēng liáng。

陶安

明太平府当涂人,字主敬。元顺帝至正四年举人。授明道书院山长,避乱家居。朱元璋取太平,安出迎,留参幕府,任左司员外郎。洪武元年任知制诰兼修国史,寻出任江西行省参知政事,卒官。有《陶学士集》。 陶安的作品>>

猜您喜欢

渡江

陶安

尝闻五马一为龙,烟水迢迢日自东。cháng wén wǔ mǎ yī wèi lóng,yān shuǐ tiáo tiáo rì zì dōng。
那信江南业儒者,也来中土揽英雄。nà xìn jiāng nán yè rú zhě,yě lái zhōng tǔ lǎn yīng xióng。

见饥民

陶安

伛偻提携面黑黧,如柴瘦骨强撑支。yǔ lóu tí xié miàn hēi lí,rú chái shòu gǔ qiáng chēng zhī。
充肠犹欲延躯命,扳上高枝剥树皮。chōng cháng yóu yù yán qū mìng,bān shàng gāo zhī bō shù pí。

早行

陶安

月光斜坠树凄迷,山路崎岖信马蹄。yuè guāng xié zhuì shù qī mí,shān lù qí qū xìn mǎ tí。
扑面霜风行十里,村墟渐近始闻鸡。pū miàn shuāng fēng xíng shí lǐ,cūn xū jiàn jìn shǐ wén jī。

旅夜闻雨

陶安

夜雨巡檐泻瀑声,窗虚灯暗旅魂惊。yè yǔ xún yán xiè pù shēng,chuāng xū dēng àn lǚ hún jīng。
思家非是无归梦,自信离人梦不成。sī jiā fēi shì wú guī mèng,zì xìn lí rén mèng bù chéng。

途中别友

陶安

岐路霜枫照面红,君归浙右我江东。qí lù shuāng fēng zhào miàn hóng,jūn guī zhè yòu wǒ jiāng dōng。
青山今夜看明月,两地相思听断鸿。qīng shān jīn yè kàn míng yuè,liǎng dì xiāng sī tīng duàn hóng。

初归

陶安

幽蓟归来鬓若丝,故园三径草离离。yōu jì guī lái bìn ruò sī,gù yuán sān jìng cǎo lí lí。
慰人犹有篱边菊,强吐秋花满旧枝。wèi rén yóu yǒu lí biān jú,qiáng tǔ qiū huā mǎn jiù zhī。

冬晚

陶安

江上风高雪正深,倦游人抱慰时心。jiāng shàng fēng gāo xuě zhèng shēn,juàn yóu rén bào wèi shí xīn。
柴门不扫无来辙,抱膝藜床一畅吟。chái mén bù sǎo wú lái zhé,bào xī lí chuáng yī chàng yín。

庚子二月十七日上在姑孰游灵山无相庵时仆与汪朝宗都諌王思文理问俱侍行王赋绝句三首因次其韵

陶安

雾敛春郊现烛龙,偶来禅刹问真空。wù liǎn chūn jiāo xiàn zhú lóng,ǒu lái chán shā wèn zhēn kōng。
当门一曲清泠水,物外人间便不同。dāng mén yī qū qīng líng shuǐ,wù wài rén jiān biàn bù tóng。

庚子二月十七日上在姑孰游灵山无相庵时仆与汪朝宗都諌王思文理问俱侍行王赋绝句三首因次其韵

陶安

千骑争驰乐未央,绣衣银甲映花香。qiān qí zhēng chí lè wèi yāng,xiù yī yín jiǎ yìng huā xiāng。
回看城市炊烟绿,嘉惠生民不暂忘。huí kàn chéng shì chuī yān lǜ,jiā huì shēng mín bù zàn wàng。

庚子二月十七日上在姑孰游灵山无相庵时仆与汪朝宗都諌王思文理问俱侍行王赋绝句三首因次其韵

陶安

松竹清阴覆古庵,宛如灵鹫拥精蓝。sōng zhú qīng yīn fù gǔ ān,wǎn rú líng jiù yōng jīng lán。
相君下马行吟久,得意宾僚有二三。xiāng jūn xià mǎ xíng yín jiǔ,dé yì bīn liáo yǒu èr sān。

参议李公次前韵二首见示赓歌奉答

陶安

自有乾坤几万年,月光偏向此时圆。zì yǒu qián kūn jǐ wàn nián,yuè guāng piān xiàng cǐ shí yuán。
秋澄玉宇云收尽,照见神州海外边。qiū chéng yù yǔ yún shōu jǐn,zhào jiàn shén zhōu hǎi wài biān。

参议李公次前韵二首见示赓歌奉答

陶安

兔台灵药可延年,试问冰娥乞数圆。tù tái líng yào kě yán nián,shì wèn bīng é qǐ shù yuán。
长愿身轻华发少,台阶正在五云边。zhǎng yuàn shēn qīng huá fā shǎo,tái jiē zhèng zài wǔ yún biān。

题画应制

陶安

竹囊琴剑二苍童,官道驱驰并玉骢。zhú náng qín jiàn èr cāng tóng,guān dào qū chí bìng yù cōng。
相顾应谈天下事,封书同奏帝王宫。xiāng gù yīng tán tiān xià shì,fēng shū tóng zòu dì wáng gōng。

奉赓御制诗韵三首送茅山宗师

陶安

太空珠镜豁然开,风运琼轮任往来。tài kōng zhū jìng huō rán kāi,fēng yùn qióng lún rèn wǎng lái。
雨霁丹光云外紫,绕山海气隔黄埃。yǔ jì dān guāng yún wài zǐ,rào shān hǎi qì gé huáng āi。

奉赓御制诗韵三首送茅山宗师

陶安

烛龙飞出晓山巅,草木欣欣总畅然。zhú lóng fēi chū xiǎo shān diān,cǎo mù xīn xīn zǒng chàng rán。
洞里白云闲已久,又随玄鹤上瑶天。dòng lǐ bái yún xián yǐ jiǔ,yòu suí xuán hè shàng yáo tiān。