古诗词

齐山吟

陶安

徐卿结屋齐山阴,邀我为作齐山吟。xú qīng jié wū qí shān yīn,yāo wǒ wèi zuò qí shān yín。
浙江以东古瓯越,诸郡环境山嵚崟。zhè jiāng yǐ dōng gǔ ōu yuè,zhū jùn huán jìng shān qīn yín。
三衢峰峦甚巍丽,旁走石麓犹千寻。sān qú fēng luán shén wēi lì,páng zǒu shí lù yóu qiān xún。
虬昂虎矫苍骨老,奔若马腾飞若禽。qiú áng hǔ jiǎo cāng gǔ lǎo,bēn ruò mǎ téng fēi ruò qín。
山多草木虫兽品,亦有玉札丹砂金。shān duō cǎo mù chóng shòu pǐn,yì yǒu yù zhá dān shā jīn。
松根苓光凝琥珀,丛间童影潜人参。sōng gēn líng guāng níng hǔ pò,cóng jiān tóng yǐng qián rén cān。
霞屏烟薮有仙隐,蓬扉楮牗无尘侵。xiá píng yān sǒu yǒu xiān yǐn,péng fēi chǔ yǒu wú chén qīn。
绕庭清泉助汤液,当檐修竹锵球琳。rào tíng qīng quán zhù tāng yè,dāng yán xiū zhú qiāng qiú lín。
青龙甲乙书满案,山人长存济世心。qīng lóng jiǎ yǐ shū mǎn àn,shān rén zhǎng cún jì shì xīn。
力扶衰朽除夭阏,药笼生意春森森。lì fú shuāi xiǔ chú yāo è,yào lóng shēng yì chūn sēn sēn。
齐山之土能活物,齐山之云能作霖。qí shān zhī tǔ néng huó wù,qí shān zhī yún néng zuò lín。
先生之德与山等,名曰齐山人所钦。xiān shēng zhī dé yǔ shān děng,míng yuē qí shān rén suǒ qīn。
白鹤相招来翠岑,似怜晦迹眠空林。bái hè xiāng zhāo lái cuì cén,shì lián huì jì mián kōng lín。
天风吹起檀袍襟,几车声誉闻当今。tiān fēng chuī qǐ tán páo jīn,jǐ chē shēng yù wén dāng jīn。
云端孤飞灵凤翼,枕上犹带清猿音。yún duān gū fēi líng fèng yì,zhěn shàng yóu dài qīng yuán yīn。
六朝故都佳丽地,骑马踏遍秦淮浔。liù cháo gù dōu jiā lì dì,qí mǎ tà biàn qín huái xún。
官舍萧闲杯酒斟,卷有新诗匣有琴。guān shě xiāo xián bēi jiǔ zhēn,juǎn yǒu xīn shī xiá yǒu qín。
囊探神剂奏工巧,指按病脉详浮沉。náng tàn shén jì zòu gōng qiǎo,zhǐ àn bìng mài xiáng fú chén。
铁冠相逢礼貌厚,民仰司命情俱深。tiě guān xiāng féng lǐ mào hòu,mín yǎng sī mìng qíng jù shēn。
时乎医国当有待,功名从此来骎骎。shí hū yī guó dāng yǒu dài,gōng míng cóng cǐ lái qīn qīn。
齐山之吟虽止此,此言非子其谁任。qí shān zhī yín suī zhǐ cǐ,cǐ yán fēi zi qí shuí rèn。

陶安

明太平府当涂人,字主敬。元顺帝至正四年举人。授明道书院山长,避乱家居。朱元璋取太平,安出迎,留参幕府,任左司员外郎。洪武元年任知制诰兼修国史,寻出任江西行省参知政事,卒官。有《陶学士集》。 陶安的作品>>

猜您喜欢

径江三首

陶安

水落江心露碧沙,铁戈西向插如麻。shuǐ luò jiāng xīn lù bì shā,tiě gē xī xiàng chā rú má。
重来战卒寻遗迹,拾得花镔甲到家。zhòng lái zhàn zú xún yí jì,shí dé huā bīn jiǎ dào jiā。

径江三首

陶安

石压楼船阁浅流,至今画板没沙头。shí yā lóu chuán gé qiǎn liú,zhì jīn huà bǎn méi shā tóu。
寒鸦不管兴亡事,飞下霜芜啄髑髅。hán yā bù guǎn xīng wáng shì,fēi xià shuāng wú zhuó dú lóu。

径江三首

陶安

敌国兵残失战船,石头王气晓连天。dí guó bīng cán shī zhàn chuán,shí tóu wáng qì xiǎo lián tiān。
当时一战雌雄决,绝似周郎赤壁烟。dāng shí yī zhàn cí xióng jué,jué shì zhōu láng chì bì yān。

渔问

陶安

我在江湖子在山,山中斤斧几时闲。wǒ zài jiāng hú zi zài shān,shān zhōng jīn fǔ jǐ shí xián。
何如吹笛沧浪上,浩荡烟波任往还。hé rú chuī dí cāng làng shàng,hào dàng yān bō rèn wǎng hái。

樵答

陶安

举网江心得锦鳞,新鲜滋味胜担薪。jǔ wǎng jiāng xīn dé jǐn lín,xīn xiān zī wèi shèng dān xīn。
却欣身与风涛远,榾柮烹茶雪屋春。què xīn shēn yǔ fēng tāo yuǎn,gǔ duò pēng chá xuě wū chūn。

湖口二首

陶安

大湖诸水合江流,直下沧溟不暂休。dà hú zhū shuǐ hé jiāng liú,zhí xià cāng míng bù zàn xiū。
到此谁能分界限,茫茫宇宙一轻舟。dào cǐ shuí néng fēn jiè xiàn,máng máng yǔ zhòu yī qīng zhōu。

湖口二首

陶安

武昌船来湖内停,下流兵据上流争。wǔ chāng chuán lái hú nèi tíng,xià liú bīng jù shàng liú zhēng。
楚歌声断风烟息,依旧玻璃一碧平。chǔ gē shēng duàn fēng yān xī,yī jiù bō lí yī bì píng。

石牌矶

陶安

山头坠土立如石,水底伏矶穹似龟。shān tóu zhuì tǔ lì rú shí,shuǐ dǐ fú jī qióng shì guī。
西望江州十馀里,断烟斜日鸟归时。xī wàng jiāng zhōu shí yú lǐ,duàn yān xié rì niǎo guī shí。

棹歌三首

陶安

虽是澄江镜面平,急流如箭去无声。suī shì chéng jiāng jìng miàn píng,jí liú rú jiàn qù wú shēng。
溯江不遇东风便,十日都无一日程。sù jiāng bù yù dōng fēng biàn,shí rì dōu wú yī rì chéng。

棹歌三首

陶安

万里风吹上水船,锦帆腹饱去飘翩。wàn lǐ fēng chuī shàng shuǐ chuán,jǐn fān fù bǎo qù piāo piān。
不知犹是长江面,只道乘槎直上天。bù zhī yóu shì zhǎng jiāng miàn,zhǐ dào chéng chá zhí shàng tiān。

棹歌三首

陶安

偶得好风行未遥,风微帆慢浆还摇。ǒu dé hǎo fēng xíng wèi yáo,fēng wēi fān màn jiāng hái yáo。
云际飞仙在何处,欲凭青鸟寄书招。yún jì fēi xiān zài hé chù,yù píng qīng niǎo jì shū zhāo。

宿老鸦港

陶安

狭港寒流数尺馀,停舟一宿即蘧庐。xiá gǎng hán liú shù chǐ yú,tíng zhōu yī sù jí qú lú。
晚来饭饱人无事,脚踏青泥冷捕鱼。wǎn lái fàn bǎo rén wú shì,jiǎo tà qīng ní lěng bǔ yú。

渔歌三首

陶安

泊在沧江万顷天,短衣赤脚踏空船。pō zài cāng jiāng wàn qǐng tiān,duǎn yī chì jiǎo tà kōng chuán。
盘涡水里鱼儿聚,网得新肥一尺鳊。pán wō shuǐ lǐ yú ér jù,wǎng dé xīn féi yī chǐ biān。

渔歌三首

陶安

鬓底插枝红蓼花,归来星月挂枯槎。bìn dǐ chā zhī hóng liǎo huā,guī lái xīng yuè guà kū chá。
老妻问得有鲈鳜,不怪夜深才到家。lǎo qī wèn dé yǒu lú guì,bù guài yè shēn cái dào jiā。

渔歌三首

陶安

篷上潇潇风雨寒,篷底煮鱼供晚餐。péng shàng xiāo xiāo fēng yǔ hán,péng dǐ zhǔ yú gōng wǎn cān。
清波好与凤池似,我掌丝纶在一竿。qīng bō hǎo yǔ fèng chí shì,wǒ zhǎng sī lún zài yī gān。