古诗词

齐山吟

陶安

徐卿结屋齐山阴,邀我为作齐山吟。xú qīng jié wū qí shān yīn,yāo wǒ wèi zuò qí shān yín。
浙江以东古瓯越,诸郡环境山嵚崟。zhè jiāng yǐ dōng gǔ ōu yuè,zhū jùn huán jìng shān qīn yín。
三衢峰峦甚巍丽,旁走石麓犹千寻。sān qú fēng luán shén wēi lì,páng zǒu shí lù yóu qiān xún。
虬昂虎矫苍骨老,奔若马腾飞若禽。qiú áng hǔ jiǎo cāng gǔ lǎo,bēn ruò mǎ téng fēi ruò qín。
山多草木虫兽品,亦有玉札丹砂金。shān duō cǎo mù chóng shòu pǐn,yì yǒu yù zhá dān shā jīn。
松根苓光凝琥珀,丛间童影潜人参。sōng gēn líng guāng níng hǔ pò,cóng jiān tóng yǐng qián rén cān。
霞屏烟薮有仙隐,蓬扉楮牗无尘侵。xiá píng yān sǒu yǒu xiān yǐn,péng fēi chǔ yǒu wú chén qīn。
绕庭清泉助汤液,当檐修竹锵球琳。rào tíng qīng quán zhù tāng yè,dāng yán xiū zhú qiāng qiú lín。
青龙甲乙书满案,山人长存济世心。qīng lóng jiǎ yǐ shū mǎn àn,shān rén zhǎng cún jì shì xīn。
力扶衰朽除夭阏,药笼生意春森森。lì fú shuāi xiǔ chú yāo è,yào lóng shēng yì chūn sēn sēn。
齐山之土能活物,齐山之云能作霖。qí shān zhī tǔ néng huó wù,qí shān zhī yún néng zuò lín。
先生之德与山等,名曰齐山人所钦。xiān shēng zhī dé yǔ shān děng,míng yuē qí shān rén suǒ qīn。
白鹤相招来翠岑,似怜晦迹眠空林。bái hè xiāng zhāo lái cuì cén,shì lián huì jì mián kōng lín。
天风吹起檀袍襟,几车声誉闻当今。tiān fēng chuī qǐ tán páo jīn,jǐ chē shēng yù wén dāng jīn。
云端孤飞灵凤翼,枕上犹带清猿音。yún duān gū fēi líng fèng yì,zhěn shàng yóu dài qīng yuán yīn。
六朝故都佳丽地,骑马踏遍秦淮浔。liù cháo gù dōu jiā lì dì,qí mǎ tà biàn qín huái xún。
官舍萧闲杯酒斟,卷有新诗匣有琴。guān shě xiāo xián bēi jiǔ zhēn,juǎn yǒu xīn shī xiá yǒu qín。
囊探神剂奏工巧,指按病脉详浮沉。náng tàn shén jì zòu gōng qiǎo,zhǐ àn bìng mài xiáng fú chén。
铁冠相逢礼貌厚,民仰司命情俱深。tiě guān xiāng féng lǐ mào hòu,mín yǎng sī mìng qíng jù shēn。
时乎医国当有待,功名从此来骎骎。shí hū yī guó dāng yǒu dài,gōng míng cóng cǐ lái qīn qīn。
齐山之吟虽止此,此言非子其谁任。qí shān zhī yín suī zhǐ cǐ,cǐ yán fēi zi qí shuí rèn。

陶安

明太平府当涂人,字主敬。元顺帝至正四年举人。授明道书院山长,避乱家居。朱元璋取太平,安出迎,留参幕府,任左司员外郎。洪武元年任知制诰兼修国史,寻出任江西行省参知政事,卒官。有《陶学士集》。 陶安的作品>>

猜您喜欢

寄陈一飞

陶安

月朗荷花屋,秋香桂子林。yuè lǎng hé huā wū,qiū xiāng guì zi lín。
相违三隔岁,未得一论心。xiāng wéi sān gé suì,wèi dé yī lùn xīn。
巾笥应藏稿,书籯不贮金。jīn sì yīng cáng gǎo,shū yíng bù zhù jīn。
欲思黄鹄举,当惜白驹阴。yù sī huáng gǔ jǔ,dāng xī bái jū yīn。

寄示从子旻二首

陶安

旧居数椽屋,昔别八经霜。jiù jū shù chuán wū,xī bié bā jīng shuāng。
兵后琴书少,城南畎亩荒。bīng hòu qín shū shǎo,chéng nán quǎn mǔ huāng。
家传存朴素,兄老喜安康。jiā chuán cún pǔ sù,xiōng lǎo xǐ ān kāng。
久病吾衰矣,唯期汝自强。jiǔ bìng wú shuāi yǐ,wéi qī rǔ zì qiáng。

寄示从子旻二首

陶安

东郭多佳阜,西风息战尘。dōng guō duō jiā fù,xī fēng xī zhàn chén。
故家丘陇在,经乱树为薪。gù jiā qiū lǒng zài,jīng luàn shù wèi xīn。
岁久羁人远,霜寒节序新。suì jiǔ jī rén yuǎn,shuāng hán jié xù xīn。
无由亲拜扫,怅望泪沾巾。wú yóu qīn bài sǎo,chàng wàng lèi zhān jīn。

省中夜直

陶安

长廊群掾散,从者煮茶供。zhǎng láng qún yuàn sàn,cóng zhě zhǔ chá gōng。
寒雨连深夜,清灯照瘦容。hán yǔ lián shēn yè,qīng dēng zhào shòu róng。
明生白雪壁,响度顺风钟。míng shēng bái xuě bì,xiǎng dù shùn fēng zhōng。
松火炉中烬,神清睡不浓。sōng huǒ lú zhōng jìn,shén qīng shuì bù nóng。

读易

陶安

理自无形著,辞因有象陈。lǐ zì wú xíng zhù,cí yīn yǒu xiàng chén。
冰霜寒闭野,天地暗回春。bīng shuāng hán bì yě,tiān dì àn huí chūn。
位衍生生数,蓍存七七神。wèi yǎn shēng shēng shù,shī cún qī qī shén。
吾心如吻合,何物不弥纶。wú xīn rú wěn hé,hé wù bù mí lún。

与员外黄观澜李彦章试士西掖

陶安

王业兴家国,人才荐庙堂。wáng yè xīng jiā guó,rén cái jiàn miào táng。
风帘留晷刻,冰鉴照毫芒。fēng lián liú guǐ kè,bīng jiàn zhào háo máng。
列坐清仪肃,终篇耿论昌。liè zuò qīng yí sù,zhōng piān gěng lùn chāng。
愿言登用者,一一是贤良。yuàn yán dēng yòng zhě,yī yī shì xián liáng。

冬暖

陶安

贫室无衣褐,常忧雪霰零。pín shì wú yī hè,cháng yōu xuě xiàn líng。
天心怜赤子,日色盎玄冥。tiān xīn lián chì zi,rì sè àng xuán míng。
耰麦便温土,观梅立小亭。yōu mài biàn wēn tǔ,guān méi lì xiǎo tíng。
北山如媚客,聊可敞疏棂。běi shān rú mèi kè,liáo kě chǎng shū líng。

阿墉二首

陶安

阿墉方四岁,学诵五言诗。ā yōng fāng sì suì,xué sòng wǔ yán shī。
头耸骨如角,情钟翁所奇。tóu sǒng gǔ rú jiǎo,qíng zhōng wēng suǒ qí。
候门迎马到,哭妹感人思。hòu mén yíng mǎ dào,kū mèi gǎn rén sī。
夜夜灯前看,宽怀有此儿。yè yè dēng qián kàn,kuān huái yǒu cǐ ér。

阿墉二首

陶安

时时思祖母,啼向素帏前。shí shí sī zǔ mǔ,tí xiàng sù wéi qián。
近者吾衰甚,闻之涕泫然。jìn zhě wú shuāi shén,wén zhī tì xuàn rán。
一心期汝长,八世嗣家传。yī xīn qī rǔ zhǎng,bā shì sì jiā chuán。
幸有书巢在,成才望老天。xìng yǒu shū cháo zài,chéng cái wàng lǎo tiān。

纪志

陶安

读易四十载,玩心毫发间。dú yì sì shí zài,wán xīn háo fā jiān。
追寻千古派,流入五夫山。zhuī xún qiān gǔ pài,liú rù wǔ fū shān。
述旨情徒切,劳生事不闲。shù zhǐ qíng tú qiè,láo shēng shì bù xián。
斯文天若佐,暂免缀朝班。sī wén tiān ruò zuǒ,zàn miǎn zhuì cháo bān。

癸卯仲冬望日登舟秦淮翌旦过龙湾出大江

陶安

舟发秦淮暮,西风正面来。zhōu fā qín huái mù,xī fēng zhèng miàn lái。
朝从大江溯,风转两帆开。cháo cóng dà jiāng sù,fēng zhuǎn liǎng fān kāi。
白鸟晴逾洁,黄芦冷未摧。bái niǎo qíng yú jié,huáng lú lěng wèi cuī。
潮平行正稳,几度见烽台。cháo píng xíng zhèng wěn,jǐ dù jiàn fēng tái。

晚过三山

陶安

寒江浸天影,暮色接苍茫。hán jiāng jìn tiān yǐng,mù sè jiē cāng máng。
帆落波迎棹,船虚月到床。fān luò bō yíng zhào,chuán xū yuè dào chuáng。
断矶成豕突,平渚衍蛇长。duàn jī chéng shǐ tū,píng zhǔ yǎn shé zhǎng。
黄帽齐宣力,知吾去意忙。huáng mào qí xuān lì,zhī wú qù yì máng。

野叟二首

陶安

作史居官府,休心类野翁。zuò shǐ jū guān fǔ,xiū xīn lèi yě wēng。
不将文胜质,独与古同风。bù jiāng wén shèng zhì,dú yǔ gǔ tóng fēng。
将相咨询后,山林梦寐中。jiāng xiāng zī xún hòu,shān lín mèng mèi zhōng。
此身虽案牍,幽趣满帘栊。cǐ shēn suī àn dú,yōu qù mǎn lián lóng。

野叟二首

陶安

避世潜山野,输君隐市朝。bì shì qián shān yě,shū jūn yǐn shì cháo。
行年今欲老,太朴未全消。xíng nián jīn yù lǎo,tài pǔ wèi quán xiāo。
竹屋观晴嶂,茶铛煮午潮。zhú wū guān qíng zhàng,chá dāng zhǔ wǔ cháo。
献芹心正切,未得友鱼樵。xiàn qín xīn zhèng qiè,wèi dé yǒu yú qiáo。

烈山

陶安

空明无所有,何物抗吾篙。kōng míng wú suǒ yǒu,hé wù kàng wú gāo。
地底云根涌,波心贝阙高。dì dǐ yún gēn yǒng,bō xīn bèi quē gāo。
四时萦草木,千古任风涛。sì shí yíng cǎo mù,qiān gǔ rèn fēng tāo。
挺立不摇荡,居然一俊髦。tǐng lì bù yáo dàng,jū rán yī jùn máo。