古诗词

送僧芳兰谷住持明招寺

陶安

幽兰之生在深谷,不以无人而不芳。yōu lán zhī shēng zài shēn gǔ,bù yǐ wú rén ér bù fāng。
钵盂朝采坠露饮,青莲薝卜停馨香。bō yú cháo cǎi zhuì lù yǐn,qīng lián zhān bo tíng xīn xiāng。
谷中空明若圆镜,须弥环海日月光。gǔ zhōng kōng míng ruò yuán jìng,xū mí huán hǎi rì yuè guāng。
傲睨天台高郁苍,五百痴衲岩穴藏。ào nì tiān tái gāo yù cāng,wǔ bǎi chī nà yán xué cáng。
小乘留恋不死乡,何缘比肩大法王。xiǎo chéng liú liàn bù sǐ xiāng,hé yuán bǐ jiān dà fǎ wáng。
后代演经谈渺茫,天花纷飞七宝床。hòu dài yǎn jīng tán miǎo máng,tiān huā fēn fēi qī bǎo chuáng。
远窥正觉如望洋,伊谁面壁文字忘。yuǎn kuī zhèng jué rú wàng yáng,yī shuí miàn bì wén zì wàng。
独栖金华山满房,定中趺坐岁月长。dú qī jīn huá shān mǎn fáng,dìng zhōng fū zuò suì yuè zhǎng。
声音色相等妄幻,自谓学佛非荒唐。shēng yīn sè xiāng děng wàng huàn,zì wèi xué fú fēi huāng táng。
冰壶石笋出云汉,飘然凌虚观十方。bīng hú shí sǔn chū yún hàn,piāo rán líng xū guān shí fāng。
龙蟠法界气紫黄,渡杯如电江声凉。lóng pán fǎ jiè qì zǐ huáng,dù bēi rú diàn jiāng shēng liáng。
偶然乞得袈裟地,已被东莱建道场。ǒu rán qǐ dé jiā shā dì,yǐ bèi dōng lái jiàn dào chǎng。
东莱先陇在武义,非为荐福生天堂。dōng lái xiān lǒng zài wǔ yì,fēi wèi jiàn fú shēng tiān táng。
正缘人家有兴废,寺观经久愿力彊。zhèng yuán rén jiā yǒu xīng fèi,sì guān jīng jiǔ yuàn lì jiàng。
金坊宝閤钟鼓震,马鬣肯使樵苏伤。jīn fāng bǎo gé zhōng gǔ zhèn,mǎ liè kěn shǐ qiáo sū shāng。
我思儒门经济业,发育万物随翕张。wǒ sī rú mén jīng jì yè,fā yù wàn wù suí xī zhāng。
存心养性禅所宗,浩气刚大仙揣量。cún xīn yǎng xìng chán suǒ zōng,hào qì gāng dà xiān chuāi liàng。
空玄衍说元有自,劝人作善来百祥。kōng xuán yǎn shuō yuán yǒu zì,quàn rén zuò shàn lái bǎi xiáng。
虽云离伦绝世故,恃此礼乐扶纲常。suī yún lí lún jué shì gù,shì cǐ lǐ lè fú gāng cháng。
何必火书庐其居,然后邹鲁文教昌。hé bì huǒ shū lú qí jū,rán hòu zōu lǔ wén jiào chāng。
东莱云车自天降,抚掌应笑吾言狂。dōng lái yún chē zì tiān jiàng,fǔ zhǎng yīng xiào wú yán kuáng。

陶安

明太平府当涂人,字主敬。元顺帝至正四年举人。授明道书院山长,避乱家居。朱元璋取太平,安出迎,留参幕府,任左司员外郎。洪武元年任知制诰兼修国史,寻出任江西行省参知政事,卒官。有《陶学士集》。 陶安的作品>>

猜您喜欢

奉赓御制诗韵三首送茅山宗师

陶安

玉笙声歇碧窗闲,金鼎龙砂五色斑。yù shēng shēng xiē bì chuāng xián,jīn dǐng lóng shā wǔ sè bān。
时遣仙童入林去,紫芝带露斸云间。shí qiǎn xiān tóng rù lín qù,zǐ zhī dài lù zhǔ yún jiān。

墨竹

陶安

烟雨涳蒙翠影双,满林清气逼寒江。yān yǔ kōng méng cuì yǐng shuāng,mǎn lín qīng qì bī hán jiāng。
云间禁直青绫夜,一片秋声起琐窗。yún jiān jìn zhí qīng líng yè,yī piàn qiū shēng qǐ suǒ chuāng。

题范氏文官花二首

陶安

卉木无情似有情,九天雨露赐恩荣。huì mù wú qíng shì yǒu qíng,jiǔ tiān yǔ lù cì ēn róng。
何缘颜色频更换,别有春工染得成。hé yuán yán sè pín gèng huàn,bié yǒu chūn gōng rǎn dé chéng。

题范氏文官花二首

陶安

荔枝绿后绯还紫,金带围腰事亦常。lì zhī lǜ hòu fēi hái zǐ,jīn dài wéi yāo shì yì cháng。
天遣名花作奇谶,一门数世盛文章。tiān qiǎn míng huā zuò qí chèn,yī mén shù shì shèng wén zhāng。

晓发

陶安

五更慈姥睡云间,潮落推船出港湾。wǔ gèng cí lǎo shuì yún jiān,cháo luò tuī chuán chū gǎng wān。
风雪满天寒拥被,不知已过二梁山。fēng xuě mǎn tiān hán yōng bèi,bù zhī yǐ guò èr liáng shān。

邻舟

陶安

邻舟先发到还迟,我正篷窗稳坐时。lín zhōu xiān fā dào hái chí,wǒ zhèng péng chuāng wěn zuò shí。
万事太忙非久计,老天试使众人知。wàn shì tài máng fēi jiǔ jì,lǎo tiān shì shǐ zhòng rén zhī。

漫意

陶安

买得溪鱼挂柂楼,野翁错认五湖舟。mǎi dé xī yú guà yí lóu,yě wēng cuò rèn wǔ hú zhōu。
夜来雪水添晴碧,输与江凫自在浮。yè lái xuě shuǐ tiān qíng bì,shū yǔ jiāng fú zì zài fú。

牵舟

陶安

石洞玲珑出水边,牵绳外递路中穿。shí dòng líng lóng chū shuǐ biān,qiān shéng wài dì lù zhōng chuān。
挽夫飞度山腰去,隐隐欢声起半天。wǎn fū fēi dù shān yāo qù,yǐn yǐn huān shēng qǐ bàn tiān。

晚山

陶安

翠剪云头万朵花,树梢残雪伴栖鸦。cuì jiǎn yún tóu wàn duǒ huā,shù shāo cán xuě bàn qī yā。
寒风吹得苍烟断,露出茅茨一两家。hán fēng chuī dé cāng yān duàn,lù chū máo cí yī liǎng jiā。

杨山矶

陶安

东岸矶头拥赤霞,西边沙渚老蒹葭。dōng àn jī tóu yōng chì xiá,xī biān shā zhǔ lǎo jiān jiā。
江流盘束如衣带,水急船迟日又斜。jiāng liú pán shù rú yī dài,shuǐ jí chuán chí rì yòu xié。

大通望九华山

陶安

谁道山如九朵莲,万峰飞舞上青天。shuí dào shān rú jiǔ duǒ lián,wàn fēng fēi wǔ shàng qīng tiān。
惜无羽翼乘风去,分取丹池一勺泉。xī wú yǔ yì chéng fēng qù,fēn qǔ dān chí yī sháo quán。

风逆

陶安

浪激船头上苦迟,无端又被逆风吹。làng jī chuán tóu shàng kǔ chí,wú duān yòu bèi nì fēng chuī。
桐城山在江西畔,三日相随尚不离。tóng chéng shān zài jiāng xī pàn,sān rì xiāng suí shàng bù lí。

秋浦西郭

陶安

天风招我游池阳,飞步郭西千仞冈。tiān fēng zhāo wǒ yóu chí yáng,fēi bù guō xī qiān rèn gāng。
笑挹九华颜色好,怪来衣似绿荷香。xiào yì jiǔ huá yán sè hǎo,guài lái yī shì lǜ hé xiāng。

闻友人童溺

陶安

马前曾佩锦囊行,笑指风烟一舸轻。mǎ qián céng pèi jǐn náng xíng,xiào zhǐ fēng yān yī gě qīng。
月冷江天无觅处,别随仙客去骑鲸。yuè lěng jiāng tiān wú mì chù,bié suí xiān kè qù qí jīng。

晓发

陶安

月出山头近四更,急呼人起棹船行。yuè chū shān tóu jìn sì gèng,jí hū rén qǐ zhào chuán xíng。
荡摇枕席咿哑去,卧听江声直到明。dàng yáo zhěn xí yī yǎ qù,wò tīng jiāng shēng zhí dào míng。