古诗词

吊虞雍公庙

陶安

赵宋累十叶,南渡绍兴时,金主长驱百万师。zhào sòng lèi shí yè,nán dù shào xīng shí,jīn zhǔ zhǎng qū bǎi wàn shī。
两淮宵遁权与锜,驾欲航海社稷危。liǎng huái xiāo dùn quán yǔ qí,jià yù háng hǎi shè jì wēi。
麾艘绝江来,气已吞采石。huī sōu jué jiāng lái,qì yǐ tūn cǎi shí。
显忠期不至,事势仓皇急。xiǎn zhōng qī bù zhì,shì shì cāng huáng jí。
参谋本儒生,剥床痛忧国。cān móu běn rú shēng,bō chuáng tòng yōu guó。
立招诸将赴海鳅,蹴舞双刀阵中出。lì zhāo zhū jiāng fù hǎi qiū,cù wǔ shuāng dāo zhèn zhōng chū。
六军奋勇殊死敌,画舰冲渠半沉溺。liù jūn fèn yǒng shū sǐ dí,huà jiàn chōng qú bàn chén nì。
复追射败之,僵尸四千馀。fù zhuī shè bài zhī,jiāng shī sì qiān yú。
公亲再奏捷,露布献酋俘。gōng qīn zài zòu jié,lù bù xiàn qiú fú。
随复纵火荡巢穴,敌亦含羞烧凤车。suí fù zòng huǒ dàng cháo xué,dí yì hán xiū shāo fèng chē。
江东西,遂宁谧,口碑永颂神功德。jiāng dōng xī,suì níng mì,kǒu bēi yǒng sòng shén gōng dé。
当时微公那能免灾厄,生民立庙沙溆傍,补报四时陈血食。dāng shí wēi gōng nà néng miǎn zāi è,shēng mín lì miào shā xù bàng,bǔ bào sì shí chén xuè shí。
只今风尘障日昏,想公英气犹生存。zhǐ jīn fēng chén zhàng rì hūn,xiǎng gōng yīng qì yóu shēng cún。
咸怀我公不暂舍,堂陛再拜奠酒尊。xián huái wǒ gōng bù zàn shě,táng bì zài bài diàn jiǔ zūn。
安得如公者,复见生斯世,慰安黎庶清乾坤。ān dé rú gōng zhě,fù jiàn shēng sī shì,wèi ān lí shù qīng qián kūn。
于乎,安得如公者,慰安黎庶清乾坤。yú hū,ān dé rú gōng zhě,wèi ān lí shù qīng qián kūn。

陶安

明太平府当涂人,字主敬。元顺帝至正四年举人。授明道书院山长,避乱家居。朱元璋取太平,安出迎,留参幕府,任左司员外郎。洪武元年任知制诰兼修国史,寻出任江西行省参知政事,卒官。有《陶学士集》。 陶安的作品>>

猜您喜欢

奉赓御制诗韵三首送茅山宗师

陶安

玉笙声歇碧窗闲,金鼎龙砂五色斑。yù shēng shēng xiē bì chuāng xián,jīn dǐng lóng shā wǔ sè bān。
时遣仙童入林去,紫芝带露斸云间。shí qiǎn xiān tóng rù lín qù,zǐ zhī dài lù zhǔ yún jiān。

墨竹

陶安

烟雨涳蒙翠影双,满林清气逼寒江。yān yǔ kōng méng cuì yǐng shuāng,mǎn lín qīng qì bī hán jiāng。
云间禁直青绫夜,一片秋声起琐窗。yún jiān jìn zhí qīng líng yè,yī piàn qiū shēng qǐ suǒ chuāng。

题范氏文官花二首

陶安

卉木无情似有情,九天雨露赐恩荣。huì mù wú qíng shì yǒu qíng,jiǔ tiān yǔ lù cì ēn róng。
何缘颜色频更换,别有春工染得成。hé yuán yán sè pín gèng huàn,bié yǒu chūn gōng rǎn dé chéng。

题范氏文官花二首

陶安

荔枝绿后绯还紫,金带围腰事亦常。lì zhī lǜ hòu fēi hái zǐ,jīn dài wéi yāo shì yì cháng。
天遣名花作奇谶,一门数世盛文章。tiān qiǎn míng huā zuò qí chèn,yī mén shù shì shèng wén zhāng。

晓发

陶安

五更慈姥睡云间,潮落推船出港湾。wǔ gèng cí lǎo shuì yún jiān,cháo luò tuī chuán chū gǎng wān。
风雪满天寒拥被,不知已过二梁山。fēng xuě mǎn tiān hán yōng bèi,bù zhī yǐ guò èr liáng shān。

邻舟

陶安

邻舟先发到还迟,我正篷窗稳坐时。lín zhōu xiān fā dào hái chí,wǒ zhèng péng chuāng wěn zuò shí。
万事太忙非久计,老天试使众人知。wàn shì tài máng fēi jiǔ jì,lǎo tiān shì shǐ zhòng rén zhī。

漫意

陶安

买得溪鱼挂柂楼,野翁错认五湖舟。mǎi dé xī yú guà yí lóu,yě wēng cuò rèn wǔ hú zhōu。
夜来雪水添晴碧,输与江凫自在浮。yè lái xuě shuǐ tiān qíng bì,shū yǔ jiāng fú zì zài fú。

牵舟

陶安

石洞玲珑出水边,牵绳外递路中穿。shí dòng líng lóng chū shuǐ biān,qiān shéng wài dì lù zhōng chuān。
挽夫飞度山腰去,隐隐欢声起半天。wǎn fū fēi dù shān yāo qù,yǐn yǐn huān shēng qǐ bàn tiān。

晚山

陶安

翠剪云头万朵花,树梢残雪伴栖鸦。cuì jiǎn yún tóu wàn duǒ huā,shù shāo cán xuě bàn qī yā。
寒风吹得苍烟断,露出茅茨一两家。hán fēng chuī dé cāng yān duàn,lù chū máo cí yī liǎng jiā。

杨山矶

陶安

东岸矶头拥赤霞,西边沙渚老蒹葭。dōng àn jī tóu yōng chì xiá,xī biān shā zhǔ lǎo jiān jiā。
江流盘束如衣带,水急船迟日又斜。jiāng liú pán shù rú yī dài,shuǐ jí chuán chí rì yòu xié。

大通望九华山

陶安

谁道山如九朵莲,万峰飞舞上青天。shuí dào shān rú jiǔ duǒ lián,wàn fēng fēi wǔ shàng qīng tiān。
惜无羽翼乘风去,分取丹池一勺泉。xī wú yǔ yì chéng fēng qù,fēn qǔ dān chí yī sháo quán。

风逆

陶安

浪激船头上苦迟,无端又被逆风吹。làng jī chuán tóu shàng kǔ chí,wú duān yòu bèi nì fēng chuī。
桐城山在江西畔,三日相随尚不离。tóng chéng shān zài jiāng xī pàn,sān rì xiāng suí shàng bù lí。

秋浦西郭

陶安

天风招我游池阳,飞步郭西千仞冈。tiān fēng zhāo wǒ yóu chí yáng,fēi bù guō xī qiān rèn gāng。
笑挹九华颜色好,怪来衣似绿荷香。xiào yì jiǔ huá yán sè hǎo,guài lái yī shì lǜ hé xiāng。

闻友人童溺

陶安

马前曾佩锦囊行,笑指风烟一舸轻。mǎ qián céng pèi jǐn náng xíng,xiào zhǐ fēng yān yī gě qīng。
月冷江天无觅处,别随仙客去骑鲸。yuè lěng jiāng tiān wú mì chù,bié suí xiān kè qù qí jīng。

晓发

陶安

月出山头近四更,急呼人起棹船行。yuè chū shān tóu jìn sì gèng,jí hū rén qǐ zhào chuán xíng。
荡摇枕席咿哑去,卧听江声直到明。dàng yáo zhěn xí yī yǎ qù,wò tīng jiāng shēng zhí dào míng。