古诗词

河如带

陶安

虎有爪,雕有翼。hǔ yǒu zhǎo,diāo yǒu yì。
爪擒猛兽威愈张,翼奋高云身起疾。zhǎo qín měng shòu wēi yù zhāng,yì fèn gāo yún shēn qǐ jí。
自从轵道释降王,火旗龙马趋咸阳。zì cóng zhǐ dào shì jiàng wáng,huǒ qí lóng mǎ qū xián yáng。
丞相淮阴文武并,良平片舌摧彊梁。chéng xiāng huái yīn wén wǔ bìng,liáng píng piàn shé cuī jiàng liáng。
开国功臣定王霸,卷除虐网民归化。kāi guó gōng chén dìng wáng bà,juǎn chú nüè wǎng mín guī huà。
壶关仁义决雌雄,马上安能得天下。hú guān rén yì jué cí xióng,mǎ shàng ān néng dé tiān xià。
且如吏才世常有,何亡如失左右手。qiě rú lì cái shì cháng yǒu,hé wáng rú shī zuǒ yòu shǒu。
傥非神计六出奇,空陷荥阳虎狼口。tǎng fēi shén jì liù chū qí,kōng xiàn xíng yáng hǔ láng kǒu。
长乐置酒朝仪新,天子之尊世一人。zhǎng lè zhì jiǔ cháo yí xīn,tiān zi zhī zūn shì yī rén。
元勋虽是称三杰,鸿业皆由得众臣。yuán xūn suī shì chēng sān jié,hóng yè jiē yóu dé zhòng chén。
臣有才,君所倚。chén yǒu cái,jūn suǒ yǐ。
元首股肱为一体,家国遄兴每因此。yuán shǒu gǔ gōng wèi yī tǐ,jiā guó chuán xīng měi yīn cǐ。
若使虎无爪兮雕无翼,横飞怒搏将何以,狐兔鹪鹩䓁焉尔。ruò shǐ hǔ wú zhǎo xī diāo wú yì,héng fēi nù bó jiāng hé yǐ,hú tù jiāo liáo yān ěr。
高皇念功能重酬,剖符裂土封诸侯。gāo huáng niàn gōng néng zhòng chóu,pōu fú liè tǔ fēng zhū hóu。
刑白马,宣盟辞,告于上下之神祗。xíng bái mǎ,xuān méng cí,gào yú shàng xià zhī shén zhī。
神祗洋洋明鉴知,盟若曰:山如砺,河如带,地老天荒国长在。shén zhī yáng yáng míng jiàn zhī,méng ruò yuē shān rú lì,hé rú dài,dì lǎo tiān huāng guó zhǎng zài。
河如带,山如砺,子子孙孙千百世。hé rú dài,shān rú lì,zi zi sūn sūn qiān bǎi shì。
铁为劵,丹为书,视彼竹帛坚有馀。tiě wèi juàn,dān wèi shū,shì bǐ zhú bó jiān yǒu yú。
金作匮,石作室,藏之宗庙何深密。jīn zuò kuì,shí zuò shì,cáng zhī zōng miào hé shēn mì。
分茅食邑布州郡,雉粉衣裳龟纽印。fēn máo shí yì bù zhōu jùn,zhì fěn yī shang guī niǔ yìn。
谢恩凤阙拜且言,长与汉室为藩垣。xiè ēn fèng quē bài qiě yán,zhǎng yǔ hàn shì wèi fān yuán。
后来疑忌含怒怨,激得王侯屡生变。hòu lái yí jì hán nù yuàn,jī dé wáng hóu lǚ shēng biàn。
戮豨醢越夷韩族,请苑利民翻系狱。lù xī hǎi yuè yí hán zú,qǐng yuàn lì mín fān xì yù。
渐次国除真可怜,几家能得传曾玄。jiàn cì guó chú zhēn kě lián,jǐ jiā néng dé chuán céng xuán。
口血未干言自食,无怪残刑有武宣。kǒu xuè wèi gàn yán zì shí,wú guài cán xíng yǒu wǔ xuān。
争如待下推恩德,保全功臣扶社稷。zhēng rú dài xià tuī ēn dé,bǎo quán gōng chén fú shè jì。
周家虽不誓山河,国与诸侯绵八百。zhōu jiā suī bù shì shān hé,guó yǔ zhū hóu mián bā bǎi。
君心诚信能确守,带砺不盟天亦祐。jūn xīn chéng xìn néng què shǒu,dài lì bù méng tiān yì yòu。
君心诚信苟有亏,带砺虽盟终自欺。jūn xīn chéng xìn gǒu yǒu kuī,dài lì suī méng zhōng zì qī。
君不见吕后在前莽操后,还赖功臣同拯救。jūn bù jiàn lǚ hòu zài qián mǎng cāo hòu,hái lài gōng chén tóng zhěng jiù。
河流山峙尚依然,不似人心不长久。hé liú shān zhì shàng yī rán,bù shì rén xīn bù zhǎng jiǔ。

陶安

明太平府当涂人,字主敬。元顺帝至正四年举人。授明道书院山长,避乱家居。朱元璋取太平,安出迎,留参幕府,任左司员外郎。洪武元年任知制诰兼修国史,寻出任江西行省参知政事,卒官。有《陶学士集》。 陶安的作品>>

猜您喜欢

奉赓御制诗韵三首送茅山宗师

陶安

玉笙声歇碧窗闲,金鼎龙砂五色斑。yù shēng shēng xiē bì chuāng xián,jīn dǐng lóng shā wǔ sè bān。
时遣仙童入林去,紫芝带露斸云间。shí qiǎn xiān tóng rù lín qù,zǐ zhī dài lù zhǔ yún jiān。

墨竹

陶安

烟雨涳蒙翠影双,满林清气逼寒江。yān yǔ kōng méng cuì yǐng shuāng,mǎn lín qīng qì bī hán jiāng。
云间禁直青绫夜,一片秋声起琐窗。yún jiān jìn zhí qīng líng yè,yī piàn qiū shēng qǐ suǒ chuāng。

题范氏文官花二首

陶安

卉木无情似有情,九天雨露赐恩荣。huì mù wú qíng shì yǒu qíng,jiǔ tiān yǔ lù cì ēn róng。
何缘颜色频更换,别有春工染得成。hé yuán yán sè pín gèng huàn,bié yǒu chūn gōng rǎn dé chéng。

题范氏文官花二首

陶安

荔枝绿后绯还紫,金带围腰事亦常。lì zhī lǜ hòu fēi hái zǐ,jīn dài wéi yāo shì yì cháng。
天遣名花作奇谶,一门数世盛文章。tiān qiǎn míng huā zuò qí chèn,yī mén shù shì shèng wén zhāng。

晓发

陶安

五更慈姥睡云间,潮落推船出港湾。wǔ gèng cí lǎo shuì yún jiān,cháo luò tuī chuán chū gǎng wān。
风雪满天寒拥被,不知已过二梁山。fēng xuě mǎn tiān hán yōng bèi,bù zhī yǐ guò èr liáng shān。

邻舟

陶安

邻舟先发到还迟,我正篷窗稳坐时。lín zhōu xiān fā dào hái chí,wǒ zhèng péng chuāng wěn zuò shí。
万事太忙非久计,老天试使众人知。wàn shì tài máng fēi jiǔ jì,lǎo tiān shì shǐ zhòng rén zhī。

漫意

陶安

买得溪鱼挂柂楼,野翁错认五湖舟。mǎi dé xī yú guà yí lóu,yě wēng cuò rèn wǔ hú zhōu。
夜来雪水添晴碧,输与江凫自在浮。yè lái xuě shuǐ tiān qíng bì,shū yǔ jiāng fú zì zài fú。

牵舟

陶安

石洞玲珑出水边,牵绳外递路中穿。shí dòng líng lóng chū shuǐ biān,qiān shéng wài dì lù zhōng chuān。
挽夫飞度山腰去,隐隐欢声起半天。wǎn fū fēi dù shān yāo qù,yǐn yǐn huān shēng qǐ bàn tiān。

晚山

陶安

翠剪云头万朵花,树梢残雪伴栖鸦。cuì jiǎn yún tóu wàn duǒ huā,shù shāo cán xuě bàn qī yā。
寒风吹得苍烟断,露出茅茨一两家。hán fēng chuī dé cāng yān duàn,lù chū máo cí yī liǎng jiā。

杨山矶

陶安

东岸矶头拥赤霞,西边沙渚老蒹葭。dōng àn jī tóu yōng chì xiá,xī biān shā zhǔ lǎo jiān jiā。
江流盘束如衣带,水急船迟日又斜。jiāng liú pán shù rú yī dài,shuǐ jí chuán chí rì yòu xié。

大通望九华山

陶安

谁道山如九朵莲,万峰飞舞上青天。shuí dào shān rú jiǔ duǒ lián,wàn fēng fēi wǔ shàng qīng tiān。
惜无羽翼乘风去,分取丹池一勺泉。xī wú yǔ yì chéng fēng qù,fēn qǔ dān chí yī sháo quán。

风逆

陶安

浪激船头上苦迟,无端又被逆风吹。làng jī chuán tóu shàng kǔ chí,wú duān yòu bèi nì fēng chuī。
桐城山在江西畔,三日相随尚不离。tóng chéng shān zài jiāng xī pàn,sān rì xiāng suí shàng bù lí。

秋浦西郭

陶安

天风招我游池阳,飞步郭西千仞冈。tiān fēng zhāo wǒ yóu chí yáng,fēi bù guō xī qiān rèn gāng。
笑挹九华颜色好,怪来衣似绿荷香。xiào yì jiǔ huá yán sè hǎo,guài lái yī shì lǜ hé xiāng。

闻友人童溺

陶安

马前曾佩锦囊行,笑指风烟一舸轻。mǎ qián céng pèi jǐn náng xíng,xiào zhǐ fēng yān yī gě qīng。
月冷江天无觅处,别随仙客去骑鲸。yuè lěng jiāng tiān wú mì chù,bié suí xiān kè qù qí jīng。

晓发

陶安

月出山头近四更,急呼人起棹船行。yuè chū shān tóu jìn sì gèng,jí hū rén qǐ zhào chuán xíng。
荡摇枕席咿哑去,卧听江声直到明。dàng yáo zhěn xí yī yǎ qù,wò tīng jiāng shēng zhí dào míng。