古诗词

河如带

陶安

虎有爪,雕有翼。hǔ yǒu zhǎo,diāo yǒu yì。
爪擒猛兽威愈张,翼奋高云身起疾。zhǎo qín měng shòu wēi yù zhāng,yì fèn gāo yún shēn qǐ jí。
自从轵道释降王,火旗龙马趋咸阳。zì cóng zhǐ dào shì jiàng wáng,huǒ qí lóng mǎ qū xián yáng。
丞相淮阴文武并,良平片舌摧彊梁。chéng xiāng huái yīn wén wǔ bìng,liáng píng piàn shé cuī jiàng liáng。
开国功臣定王霸,卷除虐网民归化。kāi guó gōng chén dìng wáng bà,juǎn chú nüè wǎng mín guī huà。
壶关仁义决雌雄,马上安能得天下。hú guān rén yì jué cí xióng,mǎ shàng ān néng dé tiān xià。
且如吏才世常有,何亡如失左右手。qiě rú lì cái shì cháng yǒu,hé wáng rú shī zuǒ yòu shǒu。
傥非神计六出奇,空陷荥阳虎狼口。tǎng fēi shén jì liù chū qí,kōng xiàn xíng yáng hǔ láng kǒu。
长乐置酒朝仪新,天子之尊世一人。zhǎng lè zhì jiǔ cháo yí xīn,tiān zi zhī zūn shì yī rén。
元勋虽是称三杰,鸿业皆由得众臣。yuán xūn suī shì chēng sān jié,hóng yè jiē yóu dé zhòng chén。
臣有才,君所倚。chén yǒu cái,jūn suǒ yǐ。
元首股肱为一体,家国遄兴每因此。yuán shǒu gǔ gōng wèi yī tǐ,jiā guó chuán xīng měi yīn cǐ。
若使虎无爪兮雕无翼,横飞怒搏将何以,狐兔鹪鹩䓁焉尔。ruò shǐ hǔ wú zhǎo xī diāo wú yì,héng fēi nù bó jiāng hé yǐ,hú tù jiāo liáo yān ěr。
高皇念功能重酬,剖符裂土封诸侯。gāo huáng niàn gōng néng zhòng chóu,pōu fú liè tǔ fēng zhū hóu。
刑白马,宣盟辞,告于上下之神祗。xíng bái mǎ,xuān méng cí,gào yú shàng xià zhī shén zhī。
神祗洋洋明鉴知,盟若曰:山如砺,河如带,地老天荒国长在。shén zhī yáng yáng míng jiàn zhī,méng ruò yuē shān rú lì,hé rú dài,dì lǎo tiān huāng guó zhǎng zài。
河如带,山如砺,子子孙孙千百世。hé rú dài,shān rú lì,zi zi sūn sūn qiān bǎi shì。
铁为劵,丹为书,视彼竹帛坚有馀。tiě wèi juàn,dān wèi shū,shì bǐ zhú bó jiān yǒu yú。
金作匮,石作室,藏之宗庙何深密。jīn zuò kuì,shí zuò shì,cáng zhī zōng miào hé shēn mì。
分茅食邑布州郡,雉粉衣裳龟纽印。fēn máo shí yì bù zhōu jùn,zhì fěn yī shang guī niǔ yìn。
谢恩凤阙拜且言,长与汉室为藩垣。xiè ēn fèng quē bài qiě yán,zhǎng yǔ hàn shì wèi fān yuán。
后来疑忌含怒怨,激得王侯屡生变。hòu lái yí jì hán nù yuàn,jī dé wáng hóu lǚ shēng biàn。
戮豨醢越夷韩族,请苑利民翻系狱。lù xī hǎi yuè yí hán zú,qǐng yuàn lì mín fān xì yù。
渐次国除真可怜,几家能得传曾玄。jiàn cì guó chú zhēn kě lián,jǐ jiā néng dé chuán céng xuán。
口血未干言自食,无怪残刑有武宣。kǒu xuè wèi gàn yán zì shí,wú guài cán xíng yǒu wǔ xuān。
争如待下推恩德,保全功臣扶社稷。zhēng rú dài xià tuī ēn dé,bǎo quán gōng chén fú shè jì。
周家虽不誓山河,国与诸侯绵八百。zhōu jiā suī bù shì shān hé,guó yǔ zhū hóu mián bā bǎi。
君心诚信能确守,带砺不盟天亦祐。jūn xīn chéng xìn néng què shǒu,dài lì bù méng tiān yì yòu。
君心诚信苟有亏,带砺虽盟终自欺。jūn xīn chéng xìn gǒu yǒu kuī,dài lì suī méng zhōng zì qī。
君不见吕后在前莽操后,还赖功臣同拯救。jūn bù jiàn lǚ hòu zài qián mǎng cāo hòu,hái lài gōng chén tóng zhěng jiù。
河流山峙尚依然,不似人心不长久。hé liú shān zhì shàng yī rán,bù shì rén xīn bù zhǎng jiǔ。

陶安

明太平府当涂人,字主敬。元顺帝至正四年举人。授明道书院山长,避乱家居。朱元璋取太平,安出迎,留参幕府,任左司员外郎。洪武元年任知制诰兼修国史,寻出任江西行省参知政事,卒官。有《陶学士集》。 陶安的作品>>

猜您喜欢

遣意

陶安

急雨打篷还易过,薄云笼树未全开。jí yǔ dǎ péng hái yì guò,báo yún lóng shù wèi quán kāi。
天公今岁阳和早,先有春风拂面来。tiān gōng jīn suì yáng hé zǎo,xiān yǒu chūn fēng fú miàn lái。

晚行

陶安

斜阳未暮息风波,雨后山娇刷翠蛾。xié yáng wèi mù xī fēng bō,yǔ hòu shān jiāo shuā cuì é。
江夏相看无两舍,少行数里胜蹉跎。jiāng xià xiāng kàn wú liǎng shě,shǎo xíng shù lǐ shèng cuō tuó。

夜梦作诗二句觉后续之

陶安

晏坐山中二十年,一朝披雾睹青天。yàn zuò shān zhōng èr shí nián,yī cháo pī wù dǔ qīng tiān。
出山还似山中物,岁晚霜松铁干坚。chū shān hái shì shān zhōng wù,suì wǎn shuāng sōng tiě gàn jiān。

腊月四日

陶安

昨日飘来几雪花,晓云飞出一金鸦。zuó rì piāo lái jǐ xuě huā,xiǎo yún fēi chū yī jīn yā。
迤南腊月东风暖,吹得柔青绽柳芽。yí nán là yuè dōng fēng nuǎn,chuī dé róu qīng zhàn liǔ yá。

望武昌

陶安

水面远山浮数点,地中老石献孤根。shuǐ miàn yuǎn shān fú shù diǎn,dì zhōng lǎo shí xiàn gū gēn。
汉阳树色微茫里,一寸心飞到壁门。hàn yáng shù sè wēi máng lǐ,yī cùn xīn fēi dào bì mén。

追述

陶安

羽檄星流远度关,列曹案牍事如山。yǔ xí xīng liú yuǎn dù guān,liè cáo àn dú shì rú shān。
除非夜卧寒窗月,梦里题诗亦不闲。chú fēi yè wò hán chuāng yuè,mèng lǐ tí shī yì bù xián。

信步

陶安

断碑读罢度蒿莱,行傍人家取路回。duàn bēi dú bà dù hāo lái,xíng bàng rén jiā qǔ lù huí。
野叟不知郡太守,茅檐留坐供青梅。yě sǒu bù zhī jùn tài shǒu,máo yán liú zuò gōng qīng méi。

陶安

一匹乌骓一紫骝,远冲风雨出西州。yī pǐ wū zhuī yī zǐ liú,yuǎn chōng fēng yǔ chū xī zhōu。
久谙驱策能无弃,不惜长途汗血流。jiǔ ān qū cè néng wú qì,bù xī zhǎng tú hàn xuè liú。

闻鹱

陶安

单鹱叫晴双鹱雨,不论朝暮报非虚。dān hù jiào qíng shuāng hù yǔ,bù lùn cháo mù bào fēi xū。
羽毛亦解天公意,傥不知机愧不如。yǔ máo yì jiě tiān gōng yì,tǎng bù zhī jī kuì bù rú。

新晴石径新晴步屧迟半因访友半寻诗东风虽老春还好开到荼蘼第一枝欲晴仍晦

陶安

山市初看霁色新,痴云四野妒馀春。shān shì chū kàn jì sè xīn,chī yún sì yě dù yú chūn。
蝶蜂自动闲愁怨,欲逐莺花意未伸。dié fēng zì dòng xián chóu yuàn,yù zhú yīng huā yì wèi shēn。

桑柘

陶安

绕庭桑柘雨馀肥,郊外人来采得归。rào tíng sāng zhè yǔ yú féi,jiāo wài rén lái cǎi dé guī。
太守爱民何吝此,正期蚕熟早成衣。tài shǒu ài mín hé lìn cǐ,zhèng qī cán shú zǎo chéng yī。

方晴又雨

陶安

一夜星明朝复雨,近来晴意转艰难。yī yè xīng míng cháo fù yǔ,jìn lái qíng yì zhuǎn jiān nán。
青天白日寻常事,此际当为异样看。qīng tiān bái rì xún cháng shì,cǐ jì dāng wèi yì yàng kàn。

三月晦日

陶安

三月二十有九日,雨声萧瑟送春归。sān yuè èr shí yǒu jiǔ rì,yǔ shēng xiāo sè sòng chūn guī。
蔷薇愁损红妆面,留恋东风未可违。qiáng wēi chóu sǔn hóng zhuāng miàn,liú liàn dōng fēng wèi kě wéi。

四月十六日夜月

陶安

四月既望夜望月,云起天东如涌波。sì yuè jì wàng yè wàng yuè,yún qǐ tiān dōng rú yǒng bō。
坐久云间明月出,或占水旱果如何。zuò jiǔ yún jiān míng yuè chū,huò zhàn shuǐ hàn guǒ rú hé。

九月甲子晴

陶安

今年甲子皆阴雨,九月初旬甲子晴。jīn nián jiǎ zi jiē yīn yǔ,jiǔ yuè chū xún jiǎ zi qíng。
若道占书皆可验,何缘宝穑已秋成。ruò dào zhàn shū jiē kě yàn,hé yuán bǎo sè yǐ qiū chéng。