古诗词

后孤鹤行

孙承恩

我从前月失孤鹤,草堂独居谁与娱。wǒ cóng qián yuè shī gū hè,cǎo táng dú jū shuí yǔ yú。
园林岂无百鸟弄好语,喧啾聒耳增烦纡。yuán lín qǐ wú bǎi niǎo nòng hǎo yǔ,xuān jiū guā ěr zēng fán yū。
朝来惊看怪事出,有物忽向吾园集。cháo lái jīng kàn guài shì chū,yǒu wù hū xiàng wú yuán jí。
野性不愁缯缴伤,风毛犹带烟霞湿。yě xìng bù chóu zēng jiǎo shāng,fēng máo yóu dài yān xiá shī。
海波微茫天宇高,蓬山方壶云路遥。hǎi bō wēi máng tiān yǔ gāo,péng shān fāng hú yún lù yáo。
九华仙人知我索寞遣汝至,不然我亦何计能寻招。jiǔ huá xiān rén zhī wǒ suǒ mò qiǎn rǔ zhì,bù rán wǒ yì hé jì néng xún zhāo。
意态闲雅步卓荦,俯仰不惊时饮啄。yì tài xián yǎ bù zhuó luò,fǔ yǎng bù jīng shí yǐn zhuó。
栖息亦或同鸡鹜,仙俗终难混清浊。qī xī yì huò tóng jī wù,xiān sú zhōng nán hùn qīng zhuó。
整翼不忘云外心,戛然时复扬清音。zhěng yì bù wàng yún wài xīn,jiá rán shí fù yáng qīng yīn。
夕阳起复山鸟散,午夜一声溪月沉。xī yáng qǐ fù shān niǎo sàn,wǔ yè yī shēng xī yuè chén。
寒萝翠竹摇森爽,阶下何当紫芝长。hán luó cuì zhú yáo sēn shuǎng,jiē xià hé dāng zǐ zhī zhǎng。
不须华侈羡文轩,只用吟哦惬清赏。bù xū huá chǐ xiàn wén xuān,zhǐ yòng yín ó qiè qīng shǎng。
山家岁月朝复朝,吾欲与子申久要。shān jiā suì yuè cháo fù cháo,wú yù yǔ zi shēn jiǔ yào。
慎无一旦弃我复飞去,使我草堂仍寂寥。shèn wú yī dàn qì wǒ fù fēi qù,shǐ wǒ cǎo táng réng jì liáo。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

季秋廿八日与冯南江诸公饮张鹤仙宅二首

孙承恩

有约来过仲景家,东风旧院寂无哗。yǒu yuē lái guò zhòng jǐng jiā,dōng fēng jiù yuàn jì wú huā。
清谈得与三贤共,曲槛还馀数朵花。qīng tán dé yǔ sān xián gòng,qū kǎn hái yú shù duǒ huā。
世故惊心空有涕,乾坤回首莽无涯。shì gù jīng xīn kōng yǒu tì,qián kūn huí shǒu mǎng wú yá。
传杯不尽东君意,早见城头集暮鸦。chuán bēi bù jǐn dōng jūn yì,zǎo jiàn chéng tóu jí mù yā。

季秋廿八日与冯南江诸公饮张鹤仙宅二首

孙承恩

喜共高贤接笑歌,何须长袖舞傞傞。xǐ gòng gāo xián jiē xiào gē,hé xū zhǎng xiù wǔ suō suō。
眼前局面更张易,意外真诠感悟多。yǎn qián jú miàn gèng zhāng yì,yì wài zhēn quán gǎn wù duō。
老骥忘心悲栈道,冥鸿何处挂虞罗。lǎo jì wàng xīn bēi zhàn dào,míng hóng hé chù guà yú luó。
独嗟衰谢流光速,无计能回东逝波。dú jiē shuāi xiè liú guāng sù,wú jì néng huí dōng shì bō。

和沈凤峰闲居述怀四首

孙承恩

端居茅屋日常闲,独看云霄倦鸟还。duān jū máo wū rì cháng xián,dú kàn yún xiāo juàn niǎo hái。
解组悔当迟数岁,移家恨不住深山。jiě zǔ huǐ dāng chí shù suì,yí jiā hèn bù zhù shēn shān。
诗哦大雅如承面,门拥清风只自关。shī ó dà yǎ rú chéng miàn,mén yōng qīng fēng zhǐ zì guān。
不用长生羡蓬岛,神仙元只在人间。bù yòng zhǎng shēng xiàn péng dǎo,shén xiān yuán zhǐ zài rén jiān。

和沈凤峰闲居述怀四首

孙承恩

匝合檐花柳拂溪,小窗浓雾入沾衣。zā hé yán huā liǔ fú xī,xiǎo chuāng nóng wù rù zhān yī。
间关并坐交枝稳,泼剌时穿密藻依。jiān guān bìng zuò jiāo zhī wěn,pō lá shí chuān mì zǎo yī。
经济已非今日事,衰慵深愧素心违。jīng jì yǐ fēi jīn rì shì,shuāi yōng shēn kuì sù xīn wéi。
惟将出处求无悔,敢谓微长赎百非。wéi jiāng chū chù qiú wú huǐ,gǎn wèi wēi zhǎng shú bǎi fēi。

和沈凤峰闲居述怀四首

孙承恩

避寇从前此卜居,草玄亭子卧龙庐。bì kòu cóng qián cǐ bo jū,cǎo xuán tíng zi wò lóng lú。
孱躯未得添新健,病眼时能阅旧书。càn qū wèi dé tiān xīn jiàn,bìng yǎn shí néng yuè jiù shū。
尚有乡闾推齿德,未应踪迹混樵渔。shàng yǒu xiāng lǘ tuī chǐ dé,wèi yīng zōng jì hùn qiáo yú。
客辕不到门常闭,老懒将迎本自疏。kè yuán bù dào mén cháng bì,lǎo lǎn jiāng yíng běn zì shū。

和沈凤峰闲居述怀四首

孙承恩

散适田园不系身,乾坤无已一陈人。sàn shì tián yuán bù xì shēn,qián kūn wú yǐ yī chén rén。
愁逢秋晚愁偏剧,爱到孙曾爱转亲。chóu féng qiū wǎn chóu piān jù,ài dào sūn céng ài zhuǎn qīn。
北斗太山还夙仰,清风明月是佳宾。běi dòu tài shān hái sù yǎng,qīng fēng míng yuè shì jiā bīn。
幽居养得心恬静,不着人间半点尘。yōu jū yǎng dé xīn tián jìng,bù zhe rén jiān bàn diǎn chén。

题董子元紫冈草堂

孙承恩

沙痕海迹见崇冈,冈上幽人结草堂。shā hén hǎi jì jiàn chóng gāng,gāng shàng yōu rén jié cǎo táng。
浦响候潮喧枕席,门高乔木带风霜。pǔ xiǎng hòu cháo xuān zhěn xí,mén gāo qiáo mù dài fēng shuāng。
庭阶旧识乘骢至,宅里今看表凤翔。tíng jiē jiù shí chéng cōng zhì,zhái lǐ jīn kàn biǎo fèng xiáng。
莫怪诗书流泽远,直从汴宋溯源长。mò guài shī shū liú zé yuǎn,zhí cóng biàn sòng sù yuán zhǎng。

写怀和答何柘湖二首

孙承恩

梦想无缘到帝京,药炉茶灶对来清。mèng xiǎng wú yuán dào dì jīng,yào lú chá zào duì lái qīng。
病馀久谢文章债,老去难忘儿女情。bìng yú jiǔ xiè wén zhāng zhài,lǎo qù nán wàng ér nǚ qíng。
北涧支筇看逝水,东郊把盏听流莺。běi jiàn zhī qióng kàn shì shuǐ,dōng jiāo bǎ zhǎn tīng liú yīng。
云山泉壑非无兴,其奈时艰畏出城。yún shān quán hè fēi wú xīng,qí nài shí jiān wèi chū chéng。

写怀和答何柘湖二首

孙承恩

宦达愁闻说上京,茅斋赢得梦魂清。huàn dá chóu wén shuō shàng jīng,máo zhāi yíng dé mèng hún qīng。
山人习静教调气,衲子谈空苦废情。shān rén xí jìng jiào diào qì,nà zi tán kōng kǔ fèi qíng。
狂死刘伶常荷锸,闲来戴老去听莺。kuáng sǐ liú líng cháng hé chā,xián lái dài lǎo qù tīng yīng。
兼旬阴雨无聊甚,莫怪经春不出城。jiān xún yīn yǔ wú liáo shén,mò guài jīng chūn bù chū chéng。

用韵赠柘湖

孙承恩

作赋声华拟二京,风标冰雪照人清。zuò fù shēng huá nǐ èr jīng,fēng biāo bīng xuě zhào rén qīng。
共推道气超时彦,肯把襟期混世情。gòng tuī dào qì chāo shí yàn,kěn bǎ jīn qī hùn shì qíng。
钟阜有云堪拄笏,杨园无树不啼莺。zhōng fù yǒu yún kān zhǔ hù,yáng yuán wú shù bù tí yīng。
想应独对长干月,多少清光满凤城。xiǎng yīng dú duì zhǎng gàn yuè,duō shǎo qīng guāng mǎn fèng chéng。

园居漫兴

孙承恩

花竹映幽斋,柴扉背水开。huā zhú yìng yōu zhāi,chái fēi bèi shuǐ kāi。
主人缘谢客,终日没人来。zhǔ rén yuán xiè kè,zhōng rì méi rén lái。

园居漫兴

孙承恩

屋后万株花,垂杨拂岸斜。wū hòu wàn zhū huā,chuí yáng fú àn xié。
野人遥指认,望见是侬家。yě rén yáo zhǐ rèn,wàng jiàn shì nóng jiā。

园居漫兴

孙承恩

雨后苔阶滑,朝来杖策行。yǔ hòu tái jiē huá,cháo lái zhàng cè xíng。
未应轻踏破,爱此色青青。wèi yīng qīng tà pò,ài cǐ sè qīng qīng。

园居漫兴

孙承恩

树底通幽径,花阑亦逶迤。shù dǐ tōng yōu jìng,huā lán yì wēi yí。
柔条未经缚,棘刺乱钩衣。róu tiáo wèi jīng fù,jí cì luàn gōu yī。

园居漫兴

孙承恩

端居息众喧,静坐澹百虑。duān jū xī zhòng xuān,jìng zuò dàn bǎi lǜ。
坐久不知夕,斜阳在高树。zuò jiǔ bù zhī xī,xié yáng zài gāo shù。