古诗词

后孤鹤行

孙承恩

我从前月失孤鹤,草堂独居谁与娱。wǒ cóng qián yuè shī gū hè,cǎo táng dú jū shuí yǔ yú。
园林岂无百鸟弄好语,喧啾聒耳增烦纡。yuán lín qǐ wú bǎi niǎo nòng hǎo yǔ,xuān jiū guā ěr zēng fán yū。
朝来惊看怪事出,有物忽向吾园集。cháo lái jīng kàn guài shì chū,yǒu wù hū xiàng wú yuán jí。
野性不愁缯缴伤,风毛犹带烟霞湿。yě xìng bù chóu zēng jiǎo shāng,fēng máo yóu dài yān xiá shī。
海波微茫天宇高,蓬山方壶云路遥。hǎi bō wēi máng tiān yǔ gāo,péng shān fāng hú yún lù yáo。
九华仙人知我索寞遣汝至,不然我亦何计能寻招。jiǔ huá xiān rén zhī wǒ suǒ mò qiǎn rǔ zhì,bù rán wǒ yì hé jì néng xún zhāo。
意态闲雅步卓荦,俯仰不惊时饮啄。yì tài xián yǎ bù zhuó luò,fǔ yǎng bù jīng shí yǐn zhuó。
栖息亦或同鸡鹜,仙俗终难混清浊。qī xī yì huò tóng jī wù,xiān sú zhōng nán hùn qīng zhuó。
整翼不忘云外心,戛然时复扬清音。zhěng yì bù wàng yún wài xīn,jiá rán shí fù yáng qīng yīn。
夕阳起复山鸟散,午夜一声溪月沉。xī yáng qǐ fù shān niǎo sàn,wǔ yè yī shēng xī yuè chén。
寒萝翠竹摇森爽,阶下何当紫芝长。hán luó cuì zhú yáo sēn shuǎng,jiē xià hé dāng zǐ zhī zhǎng。
不须华侈羡文轩,只用吟哦惬清赏。bù xū huá chǐ xiàn wén xuān,zhǐ yòng yín ó qiè qīng shǎng。
山家岁月朝复朝,吾欲与子申久要。shān jiā suì yuè cháo fù cháo,wú yù yǔ zi shēn jiǔ yào。
慎无一旦弃我复飞去,使我草堂仍寂寥。shèn wú yī dàn qì wǒ fù fēi qù,shǐ wǒ cǎo táng réng jì liáo。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

园居漫兴

孙承恩

嘉木交檐翠,新梢拂槛青。jiā mù jiāo yán cuì,xīn shāo fú kǎn qīng。
一双鱼虎子,飞近竹窗鸣。yī shuāng yú hǔ zi,fēi jìn zhú chuāng míng。

园居漫兴

孙承恩

潮来水平堤,潮退水根出。cháo lái shuǐ píng dī,cháo tuì shuǐ gēn chū。
何当修下牢,常使溪水溢。hé dāng xiū xià láo,cháng shǐ xī shuǐ yì。

园居漫兴

孙承恩

溪头一朝雨,水长三尺馀。xī tóu yī cháo yǔ,shuǐ zhǎng sān chǐ yú。
若教更终日,俯槛拾游鱼。ruò jiào gèng zhōng rì,fǔ kǎn shí yóu yú。

园居漫兴

孙承恩

高原独鹤下,远渚孤云飞。gāo yuán dú hè xià,yuǎn zhǔ gū yún fēi。
会意不可写,凉风吹葛衣。huì yì bù kě xiě,liáng fēng chuī gé yī。

园居漫兴

孙承恩

虚亭万竹中,亭午日色薄。xū tíng wàn zhú zhōng,tíng wǔ rì sè báo。
风寂不闻声,时闻落新箨。fēng jì bù wén shēng,shí wén luò xīn tuò。

园居漫兴

孙承恩

春笋无拘管,横阶只漫生。chūn sǔn wú jū guǎn,héng jiē zhǐ màn shēng。
似知主人意,故欲断人行。shì zhī zhǔ rén yì,gù yù duàn rén xíng。

园居漫兴

孙承恩

霢霂朝来雨,旋添菜甲肥。mài mù cháo lái yǔ,xuán tiān cài jiǎ féi。
邻翁亦真率,觅取到柴扉。lín wēng yì zhēn lǜ,mì qǔ dào chái fēi。

园居漫兴

孙承恩

朱果累累熟,园开细细香。zhū guǒ lèi lèi shú,yuán kāi xì xì xiāng。
摘来得甘美,先奉老亲尝。zhāi lái dé gān měi,xiān fèng lǎo qīn cháng。

园居漫兴

孙承恩

果熟山禽伺,园扉早未开。guǒ shú shān qín cì,yuán fēi zǎo wèi kāi。
儿童解珍惜,拾取半残来。ér tóng jiě zhēn xī,shí qǔ bàn cán lái。

园居漫兴

孙承恩

晨兴阅残编,开窗曙光入。chén xīng yuè cán biān,kāi chuāng shǔ guāng rù。
忽有野人过,隔溪笑相揖。hū yǒu yě rén guò,gé xī xiào xiāng yī。

园居漫兴

孙承恩

小白分无数,迎潮作队游。xiǎo bái fēn wú shù,yíng cháo zuò duì yóu。
凭栏可垂钓,急为办纶钩。píng lán kě chuí diào,jí wèi bàn lún gōu。

园居漫兴

孙承恩

竹几匡床稳,幽轩更洒然。zhú jǐ kuāng chuáng wěn,yōu xuān gèng sǎ rán。
小窗明月下,来伴道人眠。xiǎo chuāng míng yuè xià,lái bàn dào rén mián。

园居漫兴

孙承恩

莫谓吾桥小,曾经失足来。mò wèi wú qiáo xiǎo,céng jīng shī zú lái。
从教修葺好,稳步任苍苔。cóng jiào xiū qì hǎo,wěn bù rèn cāng tái。

园居漫兴

孙承恩

野笋无料理,惟宜贱子餐。yě sǔn wú liào lǐ,wéi yí jiàn zi cān。
若教都作竹,约略百来竿。ruò jiào dōu zuò zhú,yuē lüè bǎi lái gān。

园居漫兴

孙承恩

推窗送远目,依依烟树开。tuī chuāng sòng yuǎn mù,yī yī yān shù kāi。
白云拖片影,飞过北村来。bái yún tuō piàn yǐng,fēi guò běi cūn lái。