古诗词

苦热行

孙承恩

此日亭午暑毒剧,火云如旗映天赤。cǐ rì tíng wǔ shǔ dú jù,huǒ yún rú qí yìng tiān chì。
杲杲白日照厚地,地皮尽作龟背坼。gǎo gǎo bái rì zhào hòu dì,dì pí jǐn zuò guī bèi chè。
万生嗷嗷困曝炙,洪炉大冶烟焰赫。wàn shēng áo áo kùn pù zhì,hóng lú dà yě yān yàn hè。
赤帝司权祝融助,风伯雨师皆屏息。chì dì sī quán zhù róng zhù,fēng bó yǔ shī jiē píng xī。
眼见焦草木,还闻烁金石。yǎn jiàn jiāo cǎo mù,hái wén shuò jīn shí。
我有宝剑百金直,只愁此时融作液。wǒ yǒu bǎo jiàn bǎi jīn zhí,zhǐ chóu cǐ shí róng zuò yè。
鲲鲸蛟龙徙窟宅,下归北海波涛黑。kūn jīng jiāo lóng xǐ kū zhái,xià guī běi hǎi bō tāo hēi。
林乌戢羽兽深匿,我独何之坐蜗室。lín wū jí yǔ shòu shēn nì,wǒ dú hé zhī zuò wō shì。
朝来忍饥渐过旰,虽有美馔何能吃。cháo lái rěn jī jiàn guò gàn,suī yǒu měi zhuàn hé néng chī。
散发赤脚露两肘,蔑礼自愧难巾舄。sàn fā chì jiǎo lù liǎng zhǒu,miè lǐ zì kuì nán jīn xì。
人生脆薄本不堪,况是老夫衰病逼。rén shēng cuì báo běn bù kān,kuàng shì lǎo fū shuāi bìng bī。
有此酷烈相煎熬,岂得元气不消蚀。yǒu cǐ kù liè xiāng jiān áo,qǐ dé yuán qì bù xiāo shí。
我闻太华之西昆仑北,四时常阴雪霰积。wǒ wén tài huá zhī xī kūn lún běi,sì shí cháng yīn xuě xiàn jī。
阴风凄凄惨寒栗,安得此身插两翼,一至其地消烦疾。yīn fēng qī qī cǎn hán lì,ān dé cǐ shēn chā liǎng yì,yī zhì qí dì xiāo fán jí。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

题杂画册

孙承恩

烟柳碧毿毿,泥融燕子酣。yān liǔ bì sān sān,ní róng yàn zi hān。
断肠春色好,无处似江南。duàn cháng chūn sè hǎo,wú chù shì jiāng nán。

石洞中画梅

孙承恩

小洞罗浮似,孤根倚壁斜。xiǎo dòng luó fú shì,gū gēn yǐ bì xié。
夜深明月下,疑是雪中花。yè shēn míng yuè xià,yí shì xuě zhōng huā。

题画为许松皋赋四首

孙承恩

烟柳绿毿毿,桃红着雨酣。yān liǔ lǜ sān sān,táo hóng zhe yǔ hān。
春风迟步屐,幽意满江南。chūn fēng chí bù jī,yōu yì mǎn jiāng nán。

题画为许松皋赋四首

孙承恩

空山夜寂阒,萝月挂岩头。kōng shān yè jì qù,luó yuè guà yán tóu。
凭栏发清啸,松风吹满楼。píng lán fā qīng xiào,sōng fēng chuī mǎn lóu。

题画为许松皋赋四首

孙承恩

落日沉大堤,湖上归舟少。luò rì chén dà dī,hú shàng guī zhōu shǎo。
遥遥望村居,浩歌水云渺。yáo yáo wàng cūn jū,hào gē shuǐ yún miǎo。

题画为许松皋赋四首

孙承恩

空山岁云暮,寒雪积深谷。kōng shān suì yún mù,hán xuě jī shēn gǔ。
中有避世人,长镵斫黄独。zhōng yǒu bì shì rén,zhǎng chán zhuó huáng dú。

题画册一十二首

孙承恩

朔雪暗郊原,溪桥行彳亍。shuò xuě àn jiāo yuán,xī qiáo xíng chì chù。
不闻鸟雀喧,惟听折松竹。bù wén niǎo què xuān,wéi tīng zhé sōng zhú。

题画册一十二首

孙承恩

长松落空翠,风至起箫笙。zhǎng sōng luò kōng cuì,fēng zhì qǐ xiāo shēng。
道人无别事,终日诵黄庭。dào rén wú bié shì,zhōng rì sòng huáng tíng。

题画册一十二首

孙承恩

仙境非人世,云山终古青。xiān jìng fēi rén shì,yún shān zhōng gǔ qīng。
夜来春雨足,斫得松根苓。yè lái chūn yǔ zú,zhuó dé sōng gēn líng。

题画册一十二首

孙承恩

落日策蹇驴,西风吹葛衣。luò rì cè jiǎn lǘ,xī fēng chuī gé yī。
征鸿起江渚,一一背人飞。zhēng hóng qǐ jiāng zhǔ,yī yī bèi rén fēi。

题画册一十二首

孙承恩

寒雪断人踪,千山无鸟声。hán xuě duàn rén zōng,qiān shān wú niǎo shēng。
扁舟欲何适,莫是剡溪行。biǎn zhōu yù hé shì,mò shì shàn xī xíng。

题画册一十二首

孙承恩

罨画溪山似,扁舟出柳阴。yǎn huà xī shān shì,biǎn zhōu chū liǔ yīn。
水风浮淡爽,凉月照虚襟。shuǐ fēng fú dàn shuǎng,liáng yuè zhào xū jīn。

题画册一十二首

孙承恩

尘世无闲人,青山有剩地。chén shì wú xián rén,qīng shān yǒu shèng dì。
相对不言语,祗话山中事。xiāng duì bù yán yǔ,zhī huà shān zhōng shì。

题画册一十二首

孙承恩

山浮草阁幽,竹影落清泚。shān fú cǎo gé yōu,zhú yǐng luò qīng cǐ。
爱此潺潺声,尘襟净如洗。ài cǐ chán chán shēng,chén jīn jìng rú xǐ。

题画册一十二首

孙承恩

碧树障红尘,山亭多白云。bì shù zhàng hóng chén,shān tíng duō bái yún。
清谈欣有伴,送酒可无人。qīng tán xīn yǒu bàn,sòng jiǔ kě wú rén。