古诗词

为郭判府题蟠桃图

孙承恩

凭谁染此蟠桃图,峥嵘老干屈铁柯。píng shuí rǎn cǐ pán táo tú,zhēng róng lǎo gàn qū tiě kē。
上有皓鹤来翩跹,下有碧水扬层波。shàng yǒu hào hè lái piān xiān,xià yǒu bì shuǐ yáng céng bō。
吾闻此桃之实大如盎,图中累累颇佛彷。wú wén cǐ táo zhī shí dà rú àng,tú zhōng lèi lèi pǒ fú páng。
晕脸含春低压枝,新梢拂露和云长。yūn liǎn hán chūn dī yā zhī,xīn shāo fú lù hé yún zhǎng。
如船之藕真足夸,更闻枣大还如瓜。rú chuán zhī ǒu zhēn zú kuā,gèng wén zǎo dà hái rú guā。
世有此藕复此枣,岂不有桃如此耶。shì yǒu cǐ ǒu fù cǐ zǎo,qǐ bù yǒu táo rú cǐ yé。
汉时王母亲传赐,方朔三偷自堪纪。hàn shí wáng mǔ qīn chuán cì,fāng shuò sān tōu zì kān jì。
玄都观中难比伦,武陵天台乃其似。xuán dōu guān zhōng nán bǐ lún,wǔ líng tiān tái nǎi qí shì。
郭侯自是忠孝人,拍拍满腔生意真。guō hóu zì shì zhōng xiào rén,pāi pāi mǎn qiāng shēng yì zhēn。
曾向河阳种千树,散作氤氲万户春。céng xiàng hé yáng zhǒng qiān shù,sàn zuò yīn yūn wàn hù chūn。
只今又值悬弧辰,桃花海上蒸红云。zhǐ jīn yòu zhí xuán hú chén,táo huā hǎi shàng zhēng hóng yún。
云间之种种特异,结实不以千年论。yún jiān zhī zhǒng zhǒng tè yì,jié shí bù yǐ qiān nián lùn。
况君正当壮年力,万里云霄头尚黑。kuàng jūn zhèng dāng zhuàng nián lì,wàn lǐ yún xiāo tóu shàng hēi。
一年一度餐桃实,岁岁年年谁算得。yī nián yī dù cān táo shí,suì suì nián nián shuí suàn dé。
春风浩荡春阳和,美人一笑朱颜酡。chūn fēng hào dàng chūn yáng hé,měi rén yī xiào zhū yán tuó。
寿筵未谱南飞曲,展图先赋蟠桃歌。shòu yán wèi pǔ nán fēi qū,zhǎn tú xiān fù pán táo gē。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

夜行二首

孙承恩

月出波光净,吾舟且自行。yuè chū bō guāng jìng,wú zhōu qiě zì xíng。
危樯逐影去,远火带星明。wēi qiáng zhú yǐng qù,yuǎn huǒ dài xīng míng。
清世原无警,他乡亦故惊。qīng shì yuán wú jǐng,tā xiāng yì gù jīng。
不闻有人语,数自问前程。bù wén yǒu rén yǔ,shù zì wèn qián chéng。

夜行二首

孙承恩

人语知舟近,吾行赖不孤。rén yǔ zhī zhōu jìn,wú xíng lài bù gū。
如何当梦觉,犹未尽前途。rú hé dāng mèng jué,yóu wèi jǐn qián tú。
月落行偏涩,崖高远费呼。yuè luò xíng piān sè,yá gāo yuǎn fèi hū。
劳人窃自愧,此意不能无。láo rén qiè zì kuì,cǐ yì bù néng wú。

饮许龙石学士园亭短述三首

孙承恩

桂楫依沙渚,茅堂共酒卮。guì jí yī shā zhǔ,máo táng gòng jiǔ zhī。
经年劳注想,此日慰深思。jīng nián láo zhù xiǎng,cǐ rì wèi shēn sī。
槛竹吟风细,流云渡苑迟。kǎn zhú yín fēng xì,liú yún dù yuàn chí。
尘襟喜披豁,坐久欲忘辞。chén jīn xǐ pī huō,zuò jiǔ yù wàng cí。

饮许龙石学士园亭短述三首

孙承恩

天上归来早,城偏卜筑幽。tiān shàng guī lái zǎo,chéng piān bo zhù yōu。
孤亭凌日起,高树接云浮。gū tíng líng rì qǐ,gāo shù jiē yún fú。
睹凤人争快,登龙士愿收。dǔ fèng rén zhēng kuài,dēng lóng shì yuàn shōu。
宁亲容暂尔,未许遂优游。níng qīn róng zàn ěr,wèi xǔ suì yōu yóu。

饮许龙石学士园亭短述三首

孙承恩

地迥尘喧隔,林深暑气微。dì jiǒng chén xuān gé,lín shēn shǔ qì wēi。
移樽临曲槛,烂酌对斜晖。yí zūn lín qū kǎn,làn zhuó duì xié huī。
世事浮云变,交游屈指稀。shì shì fú yún biàn,jiāo yóu qū zhǐ xī。
百年会能几,分手重依依。bǎi nián huì néng jǐ,fēn shǒu zhòng yī yī。

送张玉溪院中四咏小山

孙承恩

垒筑当年事,崔嵬俨作山。lěi zhù dāng nián shì,cuī wéi yǎn zuò shān。
漫言三岛胜,同峙两仪间。màn yán sān dǎo shèng,tóng zhì liǎng yí jiān。
松屿春云合,萝庭夜月闲。sōng yǔ chūn yún hé,luó tíng yè yuè xián。
知公登览际,逸兴邈尘寰。zhī gōng dēng lǎn jì,yì xīng miǎo chén huán。

送张玉溪院中四咏小山

孙承恩

忆昔到池上,观莲有数公。yì xī dào chí shàng,guān lián yǒu shù gōng。
疏泉通汉苑,作赋陋唐宫。shū quán tōng hàn yuàn,zuò fù lòu táng gōng。
逸兴迟新碧,微吟伫晚风。yì xīng chí xīn bì,wēi yín zhù wǎn fēng。
须知消息理,莫谓色为空。xū zhī xiāo xī lǐ,mò wèi sè wèi kōng。

送张玉溪院中四咏小山

孙承恩

小植丛丛密,名称类省薇。xiǎo zhí cóng cóng mì,míng chēng lèi shěng wēi。
凭渠聊作障,莫用乱钩衣。píng qú liáo zuò zhàng,mò yòng luàn gōu yī。
仄径条应缚,暖风花自飞。zè jìng tiáo yīng fù,nuǎn fēng huā zì fēi。
故园遥忆汝,三载赏心违。gù yuán yáo yì rǔ,sān zài shǎng xīn wéi。

送张玉溪院中四咏小山

孙承恩

寂寞群芳歇,兹花晚着花。jì mò qún fāng xiē,zī huā wǎn zhe huā。
低丛深隐雀,老干曲盘蛇。dī cóng shēn yǐn què,lǎo gàn qū pán shé。
袅袅上缘物,鲜鲜滥拟霞。niǎo niǎo shàng yuán wù,xiān xiān làn nǐ xiá。
风霜摇落后,为尔怅韶华。fēng shuāng yáo luò hòu,wèi ěr chàng sháo huá。

再和玉溪四咏

孙承恩

清切无尘地,陂陀小有山。qīng qiè wú chén dì,bēi tuó xiǎo yǒu shān。
聊兹契幽趣,顿似出人间。liáo zī qì yōu qù,dùn shì chū rén jiān。
鹤憩心同静,云栖意自闲。hè qì xīn tóng jìng,yún qī yì zì xián。
张衡多藻句,流诵遍区寰。zhāng héng duō zǎo jù,liú sòng biàn qū huán。

再和玉溪四咏

孙承恩

池上莲栽密,年华不负公。chí shàng lián zāi mì,nián huá bù fù gōng。
香分巴子宅,色夺梵王宫。xiāng fēn bā zi zhái,sè duó fàn wáng gōng。
滥滥蘸清泚,袅袅泛光风。làn làn zhàn qīng cǐ,niǎo niǎo fàn guāng fēng。
昔游如可继,欢赏莫教空。xī yóu rú kě jì,huān shǎng mò jiào kōng。

再和玉溪四咏

孙承恩

虚庭藉屏障,绾束有蔷薇。xū tíng jí píng zhàng,wǎn shù yǒu qiáng wēi。
纵少才当局,应怜色染衣。zòng shǎo cái dāng jú,yīng lián sè rǎn yī。
月明增旖旎,雨过正芬菲。yuè míng zēng yǐ nǐ,yǔ guò zhèng fēn fēi。
孤松不成荫,物理固相违。gū sōng bù chéng yīn,wù lǐ gù xiāng wéi。

再和玉溪四咏

孙承恩

春风发群卉,也复到兹花。chūn fēng fā qún huì,yě fù dào zī huā。
石根斜引带,树杪乱藏蛇。shí gēn xié yǐn dài,shù miǎo luàn cáng shé。
深夜垂清露,遥香散彩霞。shēn yè chuí qīng lù,yáo xiāng sàn cǎi xiá。
幸兹无剪伐,聊与度年华。xìng zī wú jiǎn fá,liáo yǔ dù nián huá。

再叠玉溪四咏韵

孙承恩

玉署原非俗,瀛洲合有山。yù shǔ yuán fēi sú,yíng zhōu hé yǒu shān。
秀钟红日下,势接白云间。xiù zhōng hóng rì xià,shì jiē bái yún jiān。
花落午风寂,鸟啼春意闲。huā luò wǔ fēng jì,niǎo tí chūn yì xián。
九衢车马闹,仙境隔人寰。jiǔ qú chē mǎ nào,xiān jìng gé rén huán。

再叠玉溪四咏韵

孙承恩

捡押风光别,勾稽岁月公。jiǎn yā fēng guāng bié,gōu jī suì yuè gōng。
即看青玉案,涌出白云宫。jí kàn qīng yù àn,yǒng chū bái yún gōng。
小盖高擎露,微香暗逐风。xiǎo gài gāo qíng lù,wēi xiāng àn zhú fēng。
幽怀寄篇什,逸思欲凌空。yōu huái jì piān shén,yì sī yù líng kōng。