古诗词

为郭判府题蟠桃图

孙承恩

凭谁染此蟠桃图,峥嵘老干屈铁柯。píng shuí rǎn cǐ pán táo tú,zhēng róng lǎo gàn qū tiě kē。
上有皓鹤来翩跹,下有碧水扬层波。shàng yǒu hào hè lái piān xiān,xià yǒu bì shuǐ yáng céng bō。
吾闻此桃之实大如盎,图中累累颇佛彷。wú wén cǐ táo zhī shí dà rú àng,tú zhōng lèi lèi pǒ fú páng。
晕脸含春低压枝,新梢拂露和云长。yūn liǎn hán chūn dī yā zhī,xīn shāo fú lù hé yún zhǎng。
如船之藕真足夸,更闻枣大还如瓜。rú chuán zhī ǒu zhēn zú kuā,gèng wén zǎo dà hái rú guā。
世有此藕复此枣,岂不有桃如此耶。shì yǒu cǐ ǒu fù cǐ zǎo,qǐ bù yǒu táo rú cǐ yé。
汉时王母亲传赐,方朔三偷自堪纪。hàn shí wáng mǔ qīn chuán cì,fāng shuò sān tōu zì kān jì。
玄都观中难比伦,武陵天台乃其似。xuán dōu guān zhōng nán bǐ lún,wǔ líng tiān tái nǎi qí shì。
郭侯自是忠孝人,拍拍满腔生意真。guō hóu zì shì zhōng xiào rén,pāi pāi mǎn qiāng shēng yì zhēn。
曾向河阳种千树,散作氤氲万户春。céng xiàng hé yáng zhǒng qiān shù,sàn zuò yīn yūn wàn hù chūn。
只今又值悬弧辰,桃花海上蒸红云。zhǐ jīn yòu zhí xuán hú chén,táo huā hǎi shàng zhēng hóng yún。
云间之种种特异,结实不以千年论。yún jiān zhī zhǒng zhǒng tè yì,jié shí bù yǐ qiān nián lùn。
况君正当壮年力,万里云霄头尚黑。kuàng jūn zhèng dāng zhuàng nián lì,wàn lǐ yún xiāo tóu shàng hēi。
一年一度餐桃实,岁岁年年谁算得。yī nián yī dù cān táo shí,suì suì nián nián shuí suàn dé。
春风浩荡春阳和,美人一笑朱颜酡。chūn fēng hào dàng chūn yáng hé,měi rén yī xiào zhū yán tuó。
寿筵未谱南飞曲,展图先赋蟠桃歌。shòu yán wèi pǔ nán fēi qū,zhǎn tú xiān fù pán táo gē。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

南阳道中

孙承恩

靡靡川原接,萧萧征马鸣。mí mí chuān yuán jiē,xiāo xiāo zhēng mǎ míng。
西风吹叶下,残日抱林明。xī fēng chuī yè xià,cán rì bào lín míng。
吊古悲歌动,伤时幽愤生。diào gǔ bēi gē dòng,shāng shí yōu fèn shēng。
苍茫时极目,依约见孤城。cāng máng shí jí mù,yī yuē jiàn gū chéng。

恭谒显陵

孙承恩

宇宙钟灵地,先皇剑舄藏。yǔ zhòu zhōng líng dì,xiān huáng jiàn xì cáng。
万神严翊卫,千古閟玄堂。wàn shén yán yì wèi,qiān gǔ bì xuán táng。
江汉输源远,匡庐引脉长。jiāng hàn shū yuán yuǎn,kuāng lú yǐn mài zhǎng。
中天瞻北极,缭绕五云翔。zhōng tiān zhān běi jí,liáo rào wǔ yún xiáng。

恭谒潜邸

孙承恩

肃穆瞻皇宇,岧峣切紫霄。sù mù zhān huáng yǔ,tiáo yáo qiè zǐ xiāo。
彤庭白昼静,桂寝瑞烟飘。tóng tíng bái zhòu jìng,guì qǐn ruì yān piāo。
天启飞龙地,虹流诞圣朝。tiān qǐ fēi lóng dì,hóng liú dàn shèng cháo。
万年徵往牒,四海戴神尧。wàn nián zhēng wǎng dié,sì hǎi dài shén yáo。

都司公宴

孙承恩

太府皇宫侧,孤城晓日东。tài fǔ huáng gōng cè,gū chéng xiǎo rì dōng。
名僚全楚盛,高会此时同。míng liáo quán chǔ shèng,gāo huì cǐ shí tóng。
台迥旌旄列,霜清鼓角雄。tái jiǒng jīng máo liè,shuāng qīng gǔ jiǎo xióng。
酒阑还别去,锦袖倚微风。jiǔ lán hái bié qù,jǐn xiù yǐ wēi fēng。

陆石泾中丞邀饮王总戎园亭

孙承恩

胜会高宾集,名园幽兴多。shèng huì gāo bīn jí,míng yuán yōu xīng duō。
野亭藏雨竹,仄径入烟萝。yě tíng cáng yǔ zhú,zè jìng rù yān luó。
几席香萦篆,笙簧鸟送歌。jǐ xí xiāng yíng zhuàn,shēng huáng niǎo sòng gē。
更怜贤地主,不醉亦虚过。gèng lián xián dì zhǔ,bù zuì yì xū guò。

邀石泾夜酌

孙承恩

暂屈中丞驾,还怜老子迂。zàn qū zhōng chéng jià,hái lián lǎo zi yū。
霜清城角响,月过竹窗虚。shuāng qīng chéng jiǎo xiǎng,yuè guò zhú chuāng xū。
款语多乡思,盘餐愧客厨。kuǎn yǔ duō xiāng sī,pán cān kuì kè chú。
扳留须尽兴,莫问夜何如。bān liú xū jǐn xīng,mò wèn yè hé rú。

吴荪塘携酒夜过

孙承恩

白下当年别,清尊此夕同。bái xià dāng nián bié,qīng zūn cǐ xī tóng。
簿书君屈骥,衰鬓我成翁。bù shū jūn qū jì,shuāi bìn wǒ chéng wēng。
岁月蹉跎里,乾坤感慨中。suì yuè cuō tuó lǐ,qián kūn gǎn kǎi zhōng。
话长不知倦,落尽烛花红。huà zhǎng bù zhī juàn,luò jǐn zhú huā hóng。

王周二生移酒夜过

孙承恩

寂寞竹台夜,欣承二妙过。jì mò zhú tái yè,xīn chéng èr miào guò。
城头起严柝,屋角挂明河。chéng tóu qǐ yán tuò,wū jiǎo guà míng hé。
劝酒怜渠厚,论文益我多。quàn jiǔ lián qú hòu,lùn wén yì wǒ duō。
看君才具美,蹭蹬欲如何。kàn jūn cái jù měi,cèng dēng yù rú hé。

五泉中丞南江宪副招饮席上口占

孙承恩

把袂年华改,通家契谊深。bǎ mèi nián huá gǎi,tōng jiā qì yì shēn。
不缘今日会,空负别来心。bù yuán jīn rì huì,kōng fù bié lái xīn。
竹院霜晨肃,山城海日阴。zhú yuàn shuāng chén sù,shān chéng hǎi rì yīn。
世途终感慨,相对一长吟。shì tú zhōng gǎn kǎi,xiāng duì yī zhǎng yín。

饮黎仰止宅

孙承恩

霁景江天豁,层轩野望开。jì jǐng jiāng tiān huō,céng xuān yě wàng kāi。
云烟嗟往事,歌吹送深杯。yún yān jiē wǎng shì,gē chuī sòng shēn bēi。
明世思耆硕,湖湘老俊才。míng shì sī qí shuò,hú xiāng lǎo jùn cái。
病躯还久坐,东道有高怀。bìng qū hái jiǔ zuò,dōng dào yǒu gāo huái。

驼村大巡邀饮

孙承恩

天上来文旆,湖南傍法星。tiān shàng lái wén pèi,hú nán bàng fǎ xīng。
层楼敞高宴,短晷落虚庭。céng lóu chǎng gāo yàn,duǎn guǐ luò xū tíng。
深酌欢能尽,悲歌醉喜听。shēn zhuó huān néng jǐn,bēi gē zuì xǐ tīng。
还言情未惬,更约坐山亭。hái yán qíng wèi qiè,gèng yuē zuò shān tíng。

戏作留别青莲二首

孙承恩

神游临汉沔,星轺亦郢城。shén yóu lín hàn miǎn,xīng yáo yì yǐng chéng。
奇事一朝见,斯文千古情。qí shì yī cháo jiàn,sī wén qiān gǔ qíng。
仙书劳每赠,瓣香心独诚。xiān shū láo měi zèng,bàn xiāng xīn dú chéng。
回首兰江上,日日白云生。huí shǒu lán jiāng shàng,rì rì bái yún shēng。

戏作留别青莲二首

孙承恩

玄圃辞仙侣,瑶宫驾海鲸。xuán pǔ cí xiān lǚ,yáo gōng jià hǎi jīng。
风云供笑咏,湘汉结精英。fēng yún gōng xiào yǒng,xiāng hàn jié jīng yīng。
眷我言归日,贻诗怅别情。juàn wǒ yán guī rì,yí shī chàng bié qíng。
怀君何处望,明月大江横。huái jūn hé chù wàng,míng yuè dà jiāng héng。

饭何老家

孙承恩

缭绕重冈去,数家村落中。liáo rào zhòng gāng qù,shù jiā cūn luò zhōng。
门多达官辙,主有古人风。mén duō dá guān zhé,zhǔ yǒu gǔ rén fēng。
城市身稀到,田畴岁屡丰。chéng shì shēn xī dào,tián chóu suì lǚ fēng。
野情无适契,短述赠山翁。yě qíng wú shì qì,duǎn shù zèng shān wēng。

宿古寺

孙承恩

古寺何年辟,皇华亦偶来。gǔ sì hé nián pì,huáng huá yì ǒu lái。
疏风禅榻静,寒夜竹窗开。shū fēng chán tà jìng,hán yè zhú chuāng kāi。
扰扰浮生世,悠悠浩劫灰。rǎo rǎo fú shēng shì,yōu yōu hào jié huī。
中宵眠不稳,羁思转难裁。zhōng xiāo mián bù wěn,jī sī zhuǎn nán cái。