古诗词

天马歌赠马鹤沙二孙

孙承恩

渥洼之水龙马窟,代出异种超凡骨。wò wā zhī shuǐ lóng mǎ kū,dài chū yì zhǒng chāo fán gǔ。
此有老骥真权奇,俯首耻伏枥,平生远志弗一施。cǐ yǒu lǎo jì zhēn quán qí,fǔ shǒu chǐ fú lì,píng shēng yuǎn zhì fú yī shī。
厥子更神俊,声誉已四驰。jué zi gèng shén jùn,shēng yù yǐ sì chí。
会须伯乐一顾价百倍,脱衔奋迅开霜蹄。huì xū bó lè yī gù jià bǎi bèi,tuō xián fèn xùn kāi shuāng tí。
伟哉二马显晦虽殊总莫匹,房星之精此降谪。wěi zāi èr mǎ xiǎn huì suī shū zǒng mò pǐ,fáng xīng zhī jīng cǐ jiàng zhé。
钟奇毓秀自不乏,今看更有二驹尤雄特。zhōng qí yù xiù zì bù fá,jīn kàn gèng yǒu èr jū yóu xióng tè。
骨骼开张气轩勇,先天汗血由来重。gǔ gé kāi zhāng qì xuān yǒng,xiān tiān hàn xuè yóu lái zhòng。
双瞳炯炯望四方,使我一见神为竦。shuāng tóng jiǒng jiǒng wàng sì fāng,shǐ wǒ yī jiàn shén wèi sǒng。
将来岂受寻常羁,天闲抡入应有时。jiāng lái qǐ shòu xún cháng jī,tiān xián lūn rù yīng yǒu shí。
和鸾清节乃馀事,属车天仗随鸾旗。hé luán qīng jié nǎi yú shì,shǔ chē tiān zhàng suí luán qí。
朝吴越兮暮燕蓟,变化何啻藐千里。cháo wú yuè xī mù yàn jì,biàn huà hé chì miǎo qiān lǐ。
过都历块看腾骧,周王八骏应同纪。guò dōu lì kuài kàn téng xiāng,zhōu wáng bā jùn yīng tóng jì。
君不见物有美恶百不抡,庸常世上何纷纷。jūn bù jiàn wù yǒu měi è bǎi bù lūn,yōng cháng shì shàng hé fēn fēn。
二驹者风云得志骋高步,愧杀驽骀逐后尘。èr jū zhě fēng yún dé zhì chěng gāo bù,kuì shā nú dài zhú hòu chén。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

题杂画册

孙承恩

烟柳碧毿毿,泥融燕子酣。yān liǔ bì sān sān,ní róng yàn zi hān。
断肠春色好,无处似江南。duàn cháng chūn sè hǎo,wú chù shì jiāng nán。

石洞中画梅

孙承恩

小洞罗浮似,孤根倚壁斜。xiǎo dòng luó fú shì,gū gēn yǐ bì xié。
夜深明月下,疑是雪中花。yè shēn míng yuè xià,yí shì xuě zhōng huā。

题画为许松皋赋四首

孙承恩

烟柳绿毿毿,桃红着雨酣。yān liǔ lǜ sān sān,táo hóng zhe yǔ hān。
春风迟步屐,幽意满江南。chūn fēng chí bù jī,yōu yì mǎn jiāng nán。

题画为许松皋赋四首

孙承恩

空山夜寂阒,萝月挂岩头。kōng shān yè jì qù,luó yuè guà yán tóu。
凭栏发清啸,松风吹满楼。píng lán fā qīng xiào,sōng fēng chuī mǎn lóu。

题画为许松皋赋四首

孙承恩

落日沉大堤,湖上归舟少。luò rì chén dà dī,hú shàng guī zhōu shǎo。
遥遥望村居,浩歌水云渺。yáo yáo wàng cūn jū,hào gē shuǐ yún miǎo。

题画为许松皋赋四首

孙承恩

空山岁云暮,寒雪积深谷。kōng shān suì yún mù,hán xuě jī shēn gǔ。
中有避世人,长镵斫黄独。zhōng yǒu bì shì rén,zhǎng chán zhuó huáng dú。

题画册一十二首

孙承恩

朔雪暗郊原,溪桥行彳亍。shuò xuě àn jiāo yuán,xī qiáo xíng chì chù。
不闻鸟雀喧,惟听折松竹。bù wén niǎo què xuān,wéi tīng zhé sōng zhú。

题画册一十二首

孙承恩

长松落空翠,风至起箫笙。zhǎng sōng luò kōng cuì,fēng zhì qǐ xiāo shēng。
道人无别事,终日诵黄庭。dào rén wú bié shì,zhōng rì sòng huáng tíng。

题画册一十二首

孙承恩

仙境非人世,云山终古青。xiān jìng fēi rén shì,yún shān zhōng gǔ qīng。
夜来春雨足,斫得松根苓。yè lái chūn yǔ zú,zhuó dé sōng gēn líng。

题画册一十二首

孙承恩

落日策蹇驴,西风吹葛衣。luò rì cè jiǎn lǘ,xī fēng chuī gé yī。
征鸿起江渚,一一背人飞。zhēng hóng qǐ jiāng zhǔ,yī yī bèi rén fēi。

题画册一十二首

孙承恩

寒雪断人踪,千山无鸟声。hán xuě duàn rén zōng,qiān shān wú niǎo shēng。
扁舟欲何适,莫是剡溪行。biǎn zhōu yù hé shì,mò shì shàn xī xíng。

题画册一十二首

孙承恩

罨画溪山似,扁舟出柳阴。yǎn huà xī shān shì,biǎn zhōu chū liǔ yīn。
水风浮淡爽,凉月照虚襟。shuǐ fēng fú dàn shuǎng,liáng yuè zhào xū jīn。

题画册一十二首

孙承恩

尘世无闲人,青山有剩地。chén shì wú xián rén,qīng shān yǒu shèng dì。
相对不言语,祗话山中事。xiāng duì bù yán yǔ,zhī huà shān zhōng shì。

题画册一十二首

孙承恩

山浮草阁幽,竹影落清泚。shān fú cǎo gé yōu,zhú yǐng luò qīng cǐ。
爱此潺潺声,尘襟净如洗。ài cǐ chán chán shēng,chén jīn jìng rú xǐ。

题画册一十二首

孙承恩

碧树障红尘,山亭多白云。bì shù zhàng hóng chén,shān tíng duō bái yún。
清谈欣有伴,送酒可无人。qīng tán xīn yǒu bàn,sòng jiǔ kě wú rén。