古诗词

天马歌赠马鹤沙二孙

孙承恩

渥洼之水龙马窟,代出异种超凡骨。wò wā zhī shuǐ lóng mǎ kū,dài chū yì zhǒng chāo fán gǔ。
此有老骥真权奇,俯首耻伏枥,平生远志弗一施。cǐ yǒu lǎo jì zhēn quán qí,fǔ shǒu chǐ fú lì,píng shēng yuǎn zhì fú yī shī。
厥子更神俊,声誉已四驰。jué zi gèng shén jùn,shēng yù yǐ sì chí。
会须伯乐一顾价百倍,脱衔奋迅开霜蹄。huì xū bó lè yī gù jià bǎi bèi,tuō xián fèn xùn kāi shuāng tí。
伟哉二马显晦虽殊总莫匹,房星之精此降谪。wěi zāi èr mǎ xiǎn huì suī shū zǒng mò pǐ,fáng xīng zhī jīng cǐ jiàng zhé。
钟奇毓秀自不乏,今看更有二驹尤雄特。zhōng qí yù xiù zì bù fá,jīn kàn gèng yǒu èr jū yóu xióng tè。
骨骼开张气轩勇,先天汗血由来重。gǔ gé kāi zhāng qì xuān yǒng,xiān tiān hàn xuè yóu lái zhòng。
双瞳炯炯望四方,使我一见神为竦。shuāng tóng jiǒng jiǒng wàng sì fāng,shǐ wǒ yī jiàn shén wèi sǒng。
将来岂受寻常羁,天闲抡入应有时。jiāng lái qǐ shòu xún cháng jī,tiān xián lūn rù yīng yǒu shí。
和鸾清节乃馀事,属车天仗随鸾旗。hé luán qīng jié nǎi yú shì,shǔ chē tiān zhàng suí luán qí。
朝吴越兮暮燕蓟,变化何啻藐千里。cháo wú yuè xī mù yàn jì,biàn huà hé chì miǎo qiān lǐ。
过都历块看腾骧,周王八骏应同纪。guò dōu lì kuài kàn téng xiāng,zhōu wáng bā jùn yīng tóng jì。
君不见物有美恶百不抡,庸常世上何纷纷。jūn bù jiàn wù yǒu měi è bǎi bù lūn,yōng cháng shì shàng hé fēn fēn。
二驹者风云得志骋高步,愧杀驽骀逐后尘。èr jū zhě fēng yún dé zhì chěng gāo bù,kuì shā nú dài zhú hòu chén。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

竹亭纳凉二首

孙承恩

幽亭无地着尘嚣,纵有尘心亦自消。yōu tíng wú dì zhe chén xiāo,zòng yǒu chén xīn yì zì xiāo。
何处有声清到耳,天风吹动万琼瑶。hé chù yǒu shēng qīng dào ěr,tiān fēng chuī dòng wàn qióng yáo。

题红梅二首

孙承恩

冷艳清香自一家,冰肌谁与傅丹砂。lěng yàn qīng xiāng zì yī jiā,bīng jī shuí yǔ fù dān shā。
试看标格依然在,未信人疑作杏花。shì kàn biāo gé yī rán zài,wèi xìn rén yí zuò xìng huā。

题红梅二首

孙承恩

姑射仙人朝玉皇,玉皇敕赐九霞觞。gū shè xiān rén cháo yù huáng,yù huáng chì cì jiǔ xiá shāng。
冰姿殢酒吹难醒,犹自风前倚绛妆。bīng zī tì jiǔ chuī nán xǐng,yóu zì fēng qián yǐ jiàng zhuāng。

又赋红梅二首

孙承恩

独占春风领众芳,薄寒初试绛罗裳。dú zhàn chūn fēng lǐng zhòng fāng,báo hán chū shì jiàng luó shang。
东皇似是嫌清淡,故与殷勤赠艳妆。dōng huáng shì shì xián qīng dàn,gù yǔ yīn qín zèng yàn zhuāng。

又赋红梅二首

孙承恩

疏影横斜淡月明,珊瑚枝上晚风清。shū yǐng héng xié dàn yuè míng,shān hú zhī shàng wǎn fēng qīng。
罗浮一觉游仙梦,吹入天台不再醒。luó fú yī jué yóu xiān mèng,chuī rù tiān tái bù zài xǐng。

寻春

孙承恩

莫怪寻春意欲颠,水边林下辄留连。mò guài xún chūn yì yù diān,shuǐ biān lín xià zhé liú lián。
等闲别却东风去,欲识东风又隔年。děng xián bié què dōng fēng qù,yù shí dōng fēng yòu gé nián。

题飞鸣宿食四雁图

孙承恩

片影横拖水国凉,一声清唳水天长。piàn yǐng héng tuō shuǐ guó liáng,yī shēng qīng lì shuǐ tiān zhǎng。
衡阳梦稳无矰弋,霜老菰蒲米正香。héng yáng mèng wěn wú zēng yì,shuāng lǎo gū pú mǐ zhèng xiāng。

春晚游招提

孙承恩

寻春野寺又春回,赖有馀芳数朵开。xún chūn yě sì yòu chūn huí,lài yǒu yú fāng shù duǒ kāi。
错莫更教迟一日,纵能携酒亦空来。cuò mò gèng jiào chí yī rì,zòng néng xié jiǔ yì kōng lái。

春归

孙承恩

中酒朝来睡起迟,残英飞尽只空枝。zhōng jiǔ cháo lái shuì qǐ chí,cán yīng fēi jǐn zhǐ kōng zhī。
东君昨夜欺人醉,收拾春归不教知。dōng jūn zuó yè qī rén zuì,shōu shí chūn guī bù jiào zhī。

田家

孙承恩

霢霂朝来浥众芳,晚烟吹暝转微茫。mài mù cháo lái yì zhòng fāng,wǎn yān chuī míng zhuǎn wēi máng。
邻家老父来相约,明日田头好莳秧。lín jiā lǎo fù lái xiāng yuē,míng rì tián tóu hǎo shí yāng。

晓起池上独立

孙承恩

露华月色满西池,睡起阑干独倚时。lù huá yuè sè mǎn xī chí,shuì qǐ lán gàn dú yǐ shí。
一阵荷风拂衣袂,尽收清气入诗脾。yī zhèn hé fēng fú yī mèi,jǐn shōu qīng qì rù shī pí。

勉友仁侄孙

孙承恩

入道功夫岂有涯,西飞白日苦难遮。rù dào gōng fū qǐ yǒu yá,xī fēi bái rì kǔ nán zhē。
一春又是联翩过,试看东园桃杏花。yī chūn yòu shì lián piān guò,shì kàn dōng yuán táo xìng huā。

风雨池上小憩

孙承恩

风雨来时独倚栏,绿荷池上䠞微澜。fēng yǔ lái shí dú yǐ lán,lǜ hé chí shàng cù wēi lán。
试看瑟瑟萧萧处,无数明珠走翠盘。shì kàn sè sè xiāo xiāo chù,wú shù míng zhū zǒu cuì pán。

纪梦

孙承恩

幽斋昨夜梦朝天,丹陛徐趋进讲编。yōu zhāi zuó yè mèng cháo tiān,dān bì xú qū jìn jiǎng biān。
何处钟声忽惊醒,错疑犹在御炉前。hé chù zhōng shēng hū jīng xǐng,cuò yí yóu zài yù lú qián。

夷齐图二首

孙承恩

炮烙烟消四海苏,文孙威德已弘敷。pào lào yān xiāo sì hǎi sū,wén sūn wēi dé yǐ hóng fū。
钜桥虽有陈陈粟,不济空山两饿夫。jù qiáo suī yǒu chén chén sù,bù jì kōng shān liǎng è fū。