古诗词

题新建李白祠

孙承恩

李唐开元全盛日,文化昭宣异人出。lǐ táng kāi yuán quán shèng rì,wén huà zhāo xuān yì rén chū。
夫君自是长庚精,炯炯堕地群伦惊。fū jūn zì shì zhǎng gēng jīng,jiǒng jiǒng duò dì qún lún jīng。
胸罗珠玑烂星斗,笔锋造化驱雷霆。xiōng luó zhū jī làn xīng dòu,bǐ fēng zào huà qū léi tíng。
金銮召见至尊喜,赋诗挥毫疾风雨。jīn luán zhào jiàn zhì zūn xǐ,fù shī huī háo jí fēng yǔ。
声华气岸压朝绅,妾视真妃奴力士。shēng huá qì àn yā cháo shēn,qiè shì zhēn fēi nú lì shì。
尘世龌龊不可留,骑鲸复去昆仑丘。chén shì wò chuò bù kě liú,qí jīng fù qù kūn lún qiū。
朅来宇宙成千秋,一朝还作荆襄游。qiè lái yǔ zhòu chéng qiān qiū,yī cháo hái zuò jīng xiāng yóu。
荆襄之堧兰江上,山纡水环景清旷。jīng xiāng zhī ruán lán jiāng shàng,shān yū shuǐ huán jǐng qīng kuàng。
此时突兀开新祠,万古诗豪揭高榜。cǐ shí tū wù kāi xīn cí,wàn gǔ shī háo jiē gāo bǎng。
地因人胜古则然,从此兰江重穹壤。dì yīn rén shèng gǔ zé rán,cóng cǐ lán jiāng zhòng qióng rǎng。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

清江引

孙承恩

篷窗雨来声洒洒。péng chuāng yǔ lái shēng sǎ sǎ。
静听心神快。jìng tīng xīn shén kuài。
持杯怅远人,厌世羞尘壒。chí bēi chàng yuǎn rén,yàn shì xiū chén ài。
吾将乘桴浮碧海。wú jiāng chéng fú fú bì hǎi。

清江引

孙承恩

篷窗雨来人未寝。péng chuāng yǔ lái rén wèi qǐn。
早已知寒信。zǎo yǐ zhī hán xìn。
暂借酒留春,无奈霜堆鬓。zàn jiè jiǔ liú chūn,wú nài shuāng duī bìn。
兰缸幽幽频落烬。lán gāng yōu yōu pín luò jìn。

清江引

孙承恩

篷窗雨来声可数。péng chuāng yǔ lái shēng kě shù。
洒壁还飘户。sǎ bì hái piāo hù。
香醪且自斟,佳句谁同赋。xiāng láo qiě zì zhēn,jiā jù shuí tóng fù。
离愁黯然怀极浦。lí chóu àn rán huái jí pǔ。

清江引

孙承恩

篷窗悄然闻夜雨。péng chuāng qiāo rán wén yè yǔ。
淅沥无时住。xī lì wú shí zhù。
飘萧风送来,倏忽还吹去。piāo xiāo fēng sòng lái,shū hū hái chuī qù。
前溪水深添几许。qián xī shuǐ shēn tiān jǐ xǔ。

清江引

孙承恩

篷窗雨声长复短。péng chuāng yǔ shēng zhǎng fù duǎn。
半是风吹乱。bàn shì fēng chuī luàn。
鹧鸪巫峡中,杜宇潇湘岸。zhè gū wū xiá zhōng,dù yǔ xiāo xiāng àn。
平生壮游今已懒。píng shēng zhuàng yóu jīn yǐ lǎn。

清江引

孙承恩

篷窗雨来声滴点。péng chuāng yǔ lái shēng dī diǎn。
惹起情无限。rě qǐ qíng wú xiàn。
春风杨柳枝,流水桃花片。chūn fēng yáng liǔ zhī,liú shuǐ táo huā piàn。
我思美人南浦远。wǒ sī měi rén nán pǔ yuǎn。

清江引

孙承恩

篷窗雨声纷复整。péng chuāng yǔ shēng fēn fù zhěng。
飘忽全无定。piāo hū quán wú dìng。
频添霜雪髭,渐减风云兴。pín tiān shuāng xuě zī,jiàn jiǎn fēng yún xīng。
病来瘦容羞对影。bìng lái shòu róng xiū duì yǐng。

清江引

孙承恩

篷窗雨来鸣屋瓦。péng chuāng yǔ lái míng wū wǎ。
良友同佳话。liáng yǒu tóng jiā huà。
浮生固有涯,老健应无价。fú shēng gù yǒu yá,lǎo jiàn yīng wú jià。
镜中朱颜何处也。jìng zhōng zhū yán hé chù yě。

清江引

孙承恩

篷窗雨声鸣复绝。péng chuāng yǔ shēng míng fù jué。
小酌消长夜。xiǎo zhuó xiāo zhǎng yè。
聊将忘世纷,且共耽清暇。liáo jiāng wàng shì fēn,qiě gòng dān qīng xiá。
人生百年谁是者。rén shēng bǎi nián shuí shì zhě。

清江引

孙承恩

篷窗雨馀还袅袅。péng chuāng yǔ yú hái niǎo niǎo。
静听吾情好。jìng tīng wú qíng hǎo。
弦中山水音,笛里关山调。xián zhōng shān shuǐ yīn,dí lǐ guān shān diào。
明朝小庭生碧草。míng cháo xiǎo tíng shēng bì cǎo。

清江引

孙承恩

篷窗雨来声渐响。péng chuāng yǔ lái shēng jiàn xiǎng。
默坐心虚旷。mò zuò xīn xū kuàng。
萧萧丛竹间,簌簌梧桐上。xiāo xiāo cóng zhú jiān,sù sù wú tóng shàng。
灞陵潇湘真髴髣。bà líng xiāo xiāng zhēn fú fǎng。

清江引

孙承恩

沉沉雨深当夜午。chén chén yǔ shēn dāng yè wǔ。
爽气浮轩户。shuǎng qì fú xuān hù。
情忘水竹居,梦断长安路。qíng wàng shuǐ zhú jū,mèng duàn zhǎng ān lù。
洗胸中从来尘与土。xǐ xiōng zhōng cóng lái chén yǔ tǔ。

清江引

孙承恩

耳边萧萧还袅袅。ěr biān xiāo xiāo hái niǎo niǎo。
风雨同时到。fēng yǔ tóng shí dào。
前村烟花微,远寺钟声杳。qián cūn yān huā wēi,yuǎn sì zhōng shēng yǎo。
可人不来添静悄。kě rén bù lái tiān jìng qiāo。

清江引

孙承恩

兰灯摇摇秋夜永。lán dēng yáo yáo qiū yè yǒng。
淅沥生清听。xī lì shēng qīng tīng。
平添烟水深,洗濯苔矶净。píng tiān yān shuǐ shēn,xǐ zhuó tái jī jìng。
朝来吾将乘钓艇。cháo lái wú jiāng chéng diào tǐng。

清江引

孙承恩

风声雨声连四野。fēng shēng yǔ shēng lián sì yě。
萧散篷窗下。xiāo sàn péng chuāng xià。
一杯聊自持,万虑无萦挂。yī bēi liáo zì chí,wàn lǜ wú yíng guà。
长安道中泥没马。zhǎng ān dào zhōng ní méi mǎ。
12811234567»