古诗词

题新建李白祠

孙承恩

李唐开元全盛日,文化昭宣异人出。lǐ táng kāi yuán quán shèng rì,wén huà zhāo xuān yì rén chū。
夫君自是长庚精,炯炯堕地群伦惊。fū jūn zì shì zhǎng gēng jīng,jiǒng jiǒng duò dì qún lún jīng。
胸罗珠玑烂星斗,笔锋造化驱雷霆。xiōng luó zhū jī làn xīng dòu,bǐ fēng zào huà qū léi tíng。
金銮召见至尊喜,赋诗挥毫疾风雨。jīn luán zhào jiàn zhì zūn xǐ,fù shī huī háo jí fēng yǔ。
声华气岸压朝绅,妾视真妃奴力士。shēng huá qì àn yā cháo shēn,qiè shì zhēn fēi nú lì shì。
尘世龌龊不可留,骑鲸复去昆仑丘。chén shì wò chuò bù kě liú,qí jīng fù qù kūn lún qiū。
朅来宇宙成千秋,一朝还作荆襄游。qiè lái yǔ zhòu chéng qiān qiū,yī cháo hái zuò jīng xiāng yóu。
荆襄之堧兰江上,山纡水环景清旷。jīng xiāng zhī ruán lán jiāng shàng,shān yū shuǐ huán jǐng qīng kuàng。
此时突兀开新祠,万古诗豪揭高榜。cǐ shí tū wù kāi xīn cí,wàn gǔ shī háo jiē gāo bǎng。
地因人胜古则然,从此兰江重穹壤。dì yīn rén shèng gǔ zé rán,cóng cǐ lán jiāng zhòng qióng rǎng。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

留别友人吴春洲六首

孙承恩

寒夜空斋旧话长,不知襄郢是他乡。hán yè kōng zhāi jiù huà zhǎng,bù zhī xiāng yǐng shì tā xiāng。
王程忽漫还分手,明日思君又一方。wáng chéng hū màn hái fēn shǒu,míng rì sī jūn yòu yī fāng。

留别友人吴春洲六首

孙承恩

把臂相看惊白头,乡心日逐水东流。bǎ bì xiāng kàn jīng bái tóu,xiāng xīn rì zhú shuǐ dōng liú。
故园松竹闻无恙,迟子相归续旧游。gù yuán sōng zhú wén wú yàng,chí zi xiāng guī xù jiù yóu。

公署偶述

孙承恩

古署深深闭曲房,客来不语对焚香。gǔ shǔ shēn shēn bì qū fáng,kè lái bù yǔ duì fén xiāng。
从言寒日经檐短,无事闲中亦较长。cóng yán hán rì jīng yán duǎn,wú shì xián zhōng yì jiào zhǎng。

郢城道中即事

孙承恩

茅屋参差逐地成,高冈平陇见层层。máo wū cān chà zhú dì chéng,gāo gāng píng lǒng jiàn céng céng。
若教竹木添蒙密,便是山阴道上行。ruò jiào zhú mù tiān méng mì,biàn shì shān yīn dào shàng xíng。

客有歌李太白泛洞庭湖诗拟赋三首

孙承恩

袅袅秋风生白波,洞庭水深鸿雁多。niǎo niǎo qiū fēng shēng bái bō,dòng tíng shuǐ shēn hóng yàn duō。
露华湿衣欲归去,奈此满天明月何。lù huá shī yī yù guī qù,nài cǐ mǎn tiān míng yuè hé。

客有歌李太白泛洞庭湖诗拟赋三首

孙承恩

湖上风传白苎歌,渚蒲汀柳共婆娑。hú shàng fēng chuán bái zhù gē,zhǔ pú tīng liǔ gòng pó suō。
与君赊取长沙酒,载将明月泛烟波。yǔ jūn shē qǔ zhǎng shā jiǔ,zài jiāng míng yuè fàn yān bō。

客有歌李太白泛洞庭湖诗拟赋三首

孙承恩

洞庭南去接潇湘,鸿雁来时天雨霜。dòng tíng nán qù jiē xiāo xiāng,hóng yàn lái shí tiān yǔ shuāng。
目极湖心云雾里,只疑此处见英皇。mù jí hú xīn yún wù lǐ,zhǐ yí cǐ chù jiàn yīng huáng。

并附家居泛白龙潭诗三首

孙承恩

湖上凉风两袖生,满天星斗浸空明。hú shàng liáng fēng liǎng xiù shēng,mǎn tiān xīng dòu jìn kōng míng。
一叶扁舟随所适,只疑今夜上天行。yī yè biǎn zhōu suí suǒ shì,zhǐ yí jīn yè shàng tiān xíng。

并附家居泛白龙潭诗三首

孙承恩

摵摵枫林啼乱乌,夜深渔浦傍菰蒲。shè shè fēng lín tí luàn wū,yè shēn yú pǔ bàng gū pú。
欲棹波心酹明月,隔岸悬灯有酒沽。yù zhào bō xīn lèi míng yuè,gé àn xuán dēng yǒu jiǔ gū。

并附家居泛白龙潭诗三首

孙承恩

海天空阔净无云,枫冷澄潭落叶闻。hǎi tiān kōng kuò jìng wú yún,fēng lěng chéng tán luò yè wén。
水北天南无限意,一杯今夕吊龙君。shuǐ běi tiān nán wú xiàn yì,yī bēi jīn xī diào lóng jūn。

卢园雪中宴会二首

孙承恩

汉江江上看同云,岁晚卢园雪片纷。hàn jiāng jiāng shàng kàn tóng yún,suì wǎn lú yuán xuě piàn fēn。
未拟皇华歌折柳,且因地主倒芳樽。wèi nǐ huáng huá gē zhé liǔ,qiě yīn dì zhǔ dào fāng zūn。

卢园雪中宴会二首

孙承恩

绮席名园烂饮时,翠盘妙舞逞腰肢。qǐ xí míng yuán làn yǐn shí,cuì pán miào wǔ chěng yāo zhī。
东皇未布青阳律,过客先歌白雪诗。dōng huáng wèi bù qīng yáng lǜ,guò kè xiān gē bái xuě shī。

邯郸道中

孙承恩

铜雀台荒烟草萋,蛾眉如梦鸟空啼。tóng què tái huāng yān cǎo qī,é méi rú mèng niǎo kōng tí。
行人莫问当年事,漳水东流秋日西。xíng rén mò wèn dāng nián shì,zhāng shuǐ dōng liú qiū rì xī。

书扇赠刘生子仁三首

孙承恩

君家素业梯云术,折取天香代有之。jūn jiā sù yè tī yún shù,zhé qǔ tiān xiāng dài yǒu zhī。
闻道今秋花更好,期君为折最高枝。wén dào jīn qiū huā gèng hǎo,qī jūn wèi zhé zuì gāo zhī。

书扇赠刘生子仁三首

孙承恩

金粟曾闻月里栽,灵株一岁一花开。jīn sù céng wén yuè lǐ zāi,líng zhū yī suì yī huā kāi。
嫦娥解惜不轻授,留取高枝待子来。cháng é jiě xī bù qīng shòu,liú qǔ gāo zhī dài zi lái。