古诗词

汉江歌赠柯双华

孙承恩

吾闻汉江之水出自嶓冢山,绵亘荆楚相回环。wú wén hàn jiāng zhī shuǐ chū zì bō zhǒng shān,mián gèn jīng chǔ xiāng huí huán。
鲸波浩渺自今古,狂风日夕生涛澜。jīng bō hào miǎo zì jīn gǔ,kuáng fēng rì xī shēng tāo lán。
天吴峥嵘阳侯赫,神蛟巨鳌相掀掷。tiān wú zhēng róng yáng hóu hè,shén jiāo jù áo xiāng xiān zhì。
驱云拥雾见精怪,旁激横流无纪极。qū yún yōng wù jiàn jīng guài,páng jī héng liú wú jì jí。
古复实届江之干,平畴沃野何恢漫。gǔ fù shí jiè jiāng zhī gàn,píng chóu wò yě hé huī màn。
时维暵旱得灌溉,不尔正复为时艰。shí wéi hàn hàn dé guàn gài,bù ěr zhèng fù wèi shí jiān。
楚地从来况多雨,毒霪平地成沮洳。chǔ dì cóng lái kuàng duō yǔ,dú yín píng dì chéng jǔ rù。
江涛沃溢失巨防,大浸滔天莽无处。jiāng tāo wò yì shī jù fáng,dà jìn tāo tiān mǎng wú chù。
岁用荐歉民阻饥,矧迫公税多流离。suì yòng jiàn qiàn mín zǔ jī,shěn pò gōng shuì duō liú lí。
日复一日岁复岁,坐见凋敝谁能支。rì fù yī rì suì fù suì,zuò jiàn diāo bì shuí néng zhī。
庐阳柯子真伟才,迩年秉节湖湘来。lú yáng kē zi zhēn wěi cái,ěr nián bǐng jié hú xiāng lái。
仰承德意宣化理,重为民隐劳区裁。yǎng chéng dé yì xuān huà lǐ,zhòng wèi mín yǐn láo qū cái。
具版筑兮较章程,动大众兮躬拊循。jù bǎn zhù xī jiào zhāng chéng,dòng dà zhòng xī gōng fǔ xún。
佚道使民乐趋赴,千锤万锸从如云。yì dào shǐ mín lè qū fù,qiān chuí wàn chā cóng rú yún。
堤成直走数千文,长虹蜿蜒卧江上。dī chéng zhí zǒu shù qiān wén,zhǎng hóng wān yán wò jiāng shàng。
即教霖雨溢江波,滔滔循涯只东向。jí jiào lín yǔ yì jiāng bō,tāo tāo xún yá zhǐ dōng xiàng。
沮洳已变高原空,眼看四野回春风。jǔ rù yǐ biàn gāo yuán kōng,yǎn kàn sì yě huí chūn fēng。
尔疆我亩各秲艺,流离尽复时和丰。ěr jiāng wǒ mǔ gè zhì yì,liú lí jǐn fù shí hé fēng。
堤上沉沉万杨树,堤边隐约人家住。dī shàng chén chén wàn yáng shù,dī biān yǐn yuē rén jiā zhù。
樵唱农歌闻近远,牧马刍牛散朝暮。qiáo chàng nóng gē wén jìn yuǎn,mù mǎ chú niú sàn cháo mù。
西湖漫自多坡翁,武皇瓠子空称雄。xī hú màn zì duō pō wēng,wǔ huáng hù zi kōng chēng xióng。
汉江有堤自今始,乐乐利利无终穷。hàn jiāng yǒu dī zì jīn shǐ,lè lè lì lì wú zhōng qióng。
我言柯子真能为,民兴大利除大患。wǒ yán kē zi zhēn néng wèi,mín xīng dà lì chú dà huàn。
已听民谣万口碑,还徵士论千年案。yǐ tīng mín yáo wàn kǒu bēi,hái zhēng shì lùn qiān nián àn。
谁当异日传名臣,今我且为歌江汉。shuí dāng yì rì chuán míng chén,jīn wǒ qiě wèi gē jiāng hàn。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

春日漫兴用前韵十二首

孙承恩

澹澹云生暝,阴阴日过衙。dàn dàn yún shēng míng,yīn yīn rì guò yá。
小窗穿燕子,高栋拂杨花。xiǎo chuāng chuān yàn zi,gāo dòng fú yáng huā。
调瑟弦流水,醪醇斝泛霞。diào sè xián liú shuǐ,láo chún jiǎ fàn xiá。
出门即尘市,车骑正喧哗。chū mén jí chén shì,chē qí zhèng xuān huā。

春日漫兴用前韵十二首

孙承恩

喜有同心友,时来慰索居。xǐ yǒu tóng xīn yǒu,shí lái wèi suǒ jū。
清谈成款洽,高谊正勤渠。qīng tán chéng kuǎn qià,gāo yì zhèng qín qú。
消息占羲画,幽玄溯太初。xiāo xī zhàn xī huà,yōu xuán sù tài chū。
却怜寡昧者,还此愧襟裾。què lián guǎ mèi zhě,hái cǐ kuì jīn jū。

春日漫兴用前韵十二首

孙承恩

对景忽无语,何人识此心。duì jǐng hū wú yǔ,hé rén shí cǐ xīn。
寻花穿屈曲,洗砚汲清深。xún huā chuān qū qū,xǐ yàn jí qīng shēn。
小鼎时添火,晴窗漫解襟。xiǎo dǐng shí tiān huǒ,qíng chuāng màn jiě jīn。
踏枝何处雀,搅碎一庭阴。tà zhī hé chù què,jiǎo suì yī tíng yīn。

送余子华归省

孙承恩

诏许宁亲去,争看太史归。zhào xǔ níng qīn qù,zhēng kàn tài shǐ guī。
春深花雾重,寒退柳风微。chūn shēn huā wù zhòng,hán tuì liǔ fēng wēi。
越岭茶堪摘,姚江鳜正肥。yuè lǐng chá kān zhāi,yáo jiāng guì zhèng féi。
因君动余兴,夜夜梦班衣。yīn jūn dòng yú xīng,yè yè mèng bān yī。

使交过嘉兴舟中对雨

孙承恩

雨上群山暝,云深万木稠。yǔ shàng qún shān míng,yún shēn wàn mù chóu。
横斜飞迥野,飒爽送高秋。héng xié fēi jiǒng yě,sà shuǎng sòng gāo qiū。
弭节依萧寺,孤吟倚舵楼。mǐ jié yī xiāo sì,gū yín yǐ duò lóu。
故园犹咫尺,早巳动离愁。gù yuán yóu zhǐ chǐ,zǎo sì dòng lí chóu。

游龙渊寺二首

孙承恩

蹑屐此登临,云关深更深。niè jī cǐ dēng lín,yún guān shēn gèng shēn。
佛香霏雾气,僧呗殷潮音。fú xiāng fēi wù qì,sēng bei yīn cháo yīn。
竹院浮空翠,松窗积暝阴。zhú yuàn fú kōng cuì,sōng chuāng jī míng yīn。
世途吾亦厌,欲此学安心。shì tú wú yì yàn,yù cǐ xué ān xīn。

游龙渊寺二首

孙承恩

徙倚禅林胜,瞻依佛界宽。xǐ yǐ chán lín shèng,zhān yī fú jiè kuān。
雨花飘石座,幡影落松坛。yǔ huā piāo shí zuò,fān yǐng luò sōng tán。
地迥红尘隔,云阴碧殿寒。dì jiǒng hóng chén gé,yún yīn bì diàn hán。
一泓杳深黑,疑是有龙蟠。yī hóng yǎo shēn hēi,yí shì yǒu lóng pán。

重游沈氏山庄四首

孙承恩

弭节追嘉会,留欢惜此筵。mǐ jié zhuī jiā huì,liú huān xī cǐ yán。
投壶青障里,洗盏白云边。tóu hú qīng zhàng lǐ,xǐ zhǎn bái yún biān。
东道千金意,皇华万里船。dōng dào qiān jīn yì,huáng huá wàn lǐ chuán。
题诗不尽兴,把笔看秋天。tí shī bù jǐn xīng,bǎ bǐ kàn qiū tiān。

重游沈氏山庄四首

孙承恩

旧艇仍同泛,名山得再窥。jiù tǐng réng tóng fàn,míng shān dé zài kuī。
野塘添活水,修竹更新枝。yě táng tiān huó shuǐ,xiū zhú gèng xīn zhī。
仆喜曾来客,篇题未了诗。pū xǐ céng lái kè,piān tí wèi le shī。
明朝复成别,沉醉不须辞。míng cháo fù chéng bié,chén zuì bù xū cí。

重游沈氏山庄四首

孙承恩

径熟登应便,苔深步屡惊。jìng shú dēng yīng biàn,tái shēn bù lǚ jīng。
山灵知旧客,天意与新晴。shān líng zhī jiù kè,tiān yì yǔ xīn qíng。
空翠沾衣润,幽花照眼明。kōng cuì zhān yī rùn,yōu huā zhào yǎn míng。
忽思张柱史,慷慨百年情。hū sī zhāng zhù shǐ,kāng kǎi bǎi nián qíng。

重游沈氏山庄四首

孙承恩

薄与山灵素,重来续旧缘。báo yǔ shān líng sù,zhòng lái xù jiù yuán。
深岩栖宿雾,曲涧咽飞泉。shēn yán qī sù wù,qū jiàn yàn fēi quán。
不计觞行急,从教帽影偏。bù jì shāng xíng jí,cóng jiào mào yǐng piān。
醉中浑忘我,随意舞风前。zuì zhōng hún wàng wǒ,suí yì wǔ fēng qián。

石屋次韵

孙承恩

石屋何年凿,秋风此度来。shí wū hé nián záo,qiū fēng cǐ dù lái。
空明通日月,苍翠叠莓苔。kōng míng tōng rì yuè,cāng cuì dié méi tái。
元气蒸常湿,烟霏锁不开。yuán qì zhēng cháng shī,yān fēi suǒ bù kāi。
何当傍幽胜,随意筑琴台。hé dāng bàng yōu shèng,suí yì zhù qín tái。

螺川与杜元吉话旧二首

孙承恩

九日江波上,一杯逢故人。jiǔ rì jiāng bō shàng,yī bēi féng gù rén。
清时无藻鉴,沧海有遗珍。qīng shí wú zǎo jiàn,cāng hǎi yǒu yí zhēn。
惜会频催饮,临风漫正巾。xī huì pín cuī yǐn,lín fēng màn zhèng jīn。
王程还此别,回首隔云津。wáng chéng hái cǐ bié,huí shǒu gé yún jīn。

螺川与杜元吉话旧二首

孙承恩

几载交游隔,兹晨笑语同。jǐ zài jiāo yóu gé,zī chén xiào yǔ tóng。
清樽酬令节,彩鹢共秋风。qīng zūn chóu lìng jié,cǎi yì gòng qiū fēng。
道谊襟怀里,乾坤感慨中。dào yì jīn huái lǐ,qián kūn gǎn kǎi zhōng。
独怜鸡黍约,有日更从容。dú lián jī shǔ yuē,yǒu rì gèng cóng róng。

晚泊

孙承恩

野屋平临岸,江流曲抱城。yě wū píng lín àn,jiāng liú qū bào chéng。
星移拖水白,月近接沙明。xīng yí tuō shuǐ bái,yuè jìn jiē shā míng。
梦杳青山隔,愁多白发生。mèng yǎo qīng shān gé,chóu duō bái fā shēng。
灯前闻戍鼓,独坐正含情。dēng qián wén shù gǔ,dú zuò zhèng hán qíng。