古诗词

汉江歌赠柯双华

孙承恩

吾闻汉江之水出自嶓冢山,绵亘荆楚相回环。wú wén hàn jiāng zhī shuǐ chū zì bō zhǒng shān,mián gèn jīng chǔ xiāng huí huán。
鲸波浩渺自今古,狂风日夕生涛澜。jīng bō hào miǎo zì jīn gǔ,kuáng fēng rì xī shēng tāo lán。
天吴峥嵘阳侯赫,神蛟巨鳌相掀掷。tiān wú zhēng róng yáng hóu hè,shén jiāo jù áo xiāng xiān zhì。
驱云拥雾见精怪,旁激横流无纪极。qū yún yōng wù jiàn jīng guài,páng jī héng liú wú jì jí。
古复实届江之干,平畴沃野何恢漫。gǔ fù shí jiè jiāng zhī gàn,píng chóu wò yě hé huī màn。
时维暵旱得灌溉,不尔正复为时艰。shí wéi hàn hàn dé guàn gài,bù ěr zhèng fù wèi shí jiān。
楚地从来况多雨,毒霪平地成沮洳。chǔ dì cóng lái kuàng duō yǔ,dú yín píng dì chéng jǔ rù。
江涛沃溢失巨防,大浸滔天莽无处。jiāng tāo wò yì shī jù fáng,dà jìn tāo tiān mǎng wú chù。
岁用荐歉民阻饥,矧迫公税多流离。suì yòng jiàn qiàn mín zǔ jī,shěn pò gōng shuì duō liú lí。
日复一日岁复岁,坐见凋敝谁能支。rì fù yī rì suì fù suì,zuò jiàn diāo bì shuí néng zhī。
庐阳柯子真伟才,迩年秉节湖湘来。lú yáng kē zi zhēn wěi cái,ěr nián bǐng jié hú xiāng lái。
仰承德意宣化理,重为民隐劳区裁。yǎng chéng dé yì xuān huà lǐ,zhòng wèi mín yǐn láo qū cái。
具版筑兮较章程,动大众兮躬拊循。jù bǎn zhù xī jiào zhāng chéng,dòng dà zhòng xī gōng fǔ xún。
佚道使民乐趋赴,千锤万锸从如云。yì dào shǐ mín lè qū fù,qiān chuí wàn chā cóng rú yún。
堤成直走数千文,长虹蜿蜒卧江上。dī chéng zhí zǒu shù qiān wén,zhǎng hóng wān yán wò jiāng shàng。
即教霖雨溢江波,滔滔循涯只东向。jí jiào lín yǔ yì jiāng bō,tāo tāo xún yá zhǐ dōng xiàng。
沮洳已变高原空,眼看四野回春风。jǔ rù yǐ biàn gāo yuán kōng,yǎn kàn sì yě huí chūn fēng。
尔疆我亩各秲艺,流离尽复时和丰。ěr jiāng wǒ mǔ gè zhì yì,liú lí jǐn fù shí hé fēng。
堤上沉沉万杨树,堤边隐约人家住。dī shàng chén chén wàn yáng shù,dī biān yǐn yuē rén jiā zhù。
樵唱农歌闻近远,牧马刍牛散朝暮。qiáo chàng nóng gē wén jìn yuǎn,mù mǎ chú niú sàn cháo mù。
西湖漫自多坡翁,武皇瓠子空称雄。xī hú màn zì duō pō wēng,wǔ huáng hù zi kōng chēng xióng。
汉江有堤自今始,乐乐利利无终穷。hàn jiāng yǒu dī zì jīn shǐ,lè lè lì lì wú zhōng qióng。
我言柯子真能为,民兴大利除大患。wǒ yán kē zi zhēn néng wèi,mín xīng dà lì chú dà huàn。
已听民谣万口碑,还徵士论千年案。yǐ tīng mín yáo wàn kǒu bēi,hái zhēng shì lùn qiān nián àn。
谁当异日传名臣,今我且为歌江汉。shuí dāng yì rì chuán míng chén,jīn wǒ qiě wèi gē jiāng hàn。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

江夜

孙承恩

月出四山静,江空独鸟飞。yuè chū sì shān jìng,jiāng kōng dú niǎo fēi。
远汀渔火暗,茅屋住人稀。yuǎn tīng yú huǒ àn,máo wū zhù rén xī。
病体愁冲险,中年志息机。bìng tǐ chóu chōng xiǎn,zhōng nián zhì xī jī。
秋风吹日夕,老却故山嶶。qiū fēng chuī rì xī,lǎo què gù shān wēi。

江舟对月

孙承恩

静夜瞻明月,孤吟怆客神。jìng yè zhān míng yuè,gū yín chuàng kè shén。
独怜蟾窟地,能照白头人。dú lián chán kū dì,néng zhào bái tóu rén。
细草虫鸣近,深林鹊啭频。xì cǎo chóng míng jìn,shēn lín què zhuàn pín。
明朝清镜里,霜鬓又添新。míng cháo qīng jìng lǐ,shuāng bìn yòu tiān xīn。

至梧州

孙承恩

的的炎荒路,苍梧云物幽。de de yán huāng lù,cāng wú yún wù yōu。
孤城淡斜日,叠嶂肃高秋。gū chéng dàn xié rì,dié zhàng sù gāo qiū。
鲛室光常秘,龙洲水自浮。jiāo shì guāng cháng mì,lóng zhōu shuǐ zì fú。
兵戈闻处处,感事重添愁。bīng gē wén chù chù,gǎn shì zhòng tiān chóu。

游韩太监山园小酌二首

孙承恩

宫监园亭好,天开枕翠微。gōng jiān yuán tíng hǎo,tiān kāi zhěn cuì wēi。
境宽鱼鸟乐,地僻吏人稀。jìng kuān yú niǎo lè,dì pì lì rén xī。
细草薰苔径,寒花照竹扉。xì cǎo xūn tái jìng,hán huā zhào zhú fēi。
无端幽意动,惆怅故山薇。wú duān yōu yì dòng,chóu chàng gù shān wēi。

游韩太监山园小酌二首

孙承恩

清宴随飞盖,长筵对碧岑。qīng yàn suí fēi gài,zhǎng yán duì bì cén。
徵歌鱼出沼,选射鹿惊林。zhēng gē yú chū zhǎo,xuǎn shè lù jīng lín。
樽斝花香度,帘笼树色深。zūn jiǎ huā xiāng dù,lián lóng shù sè shēn。
无因长借榻,有约更窥临。wú yīn zhǎng jiè tà,yǒu yuē gèng kuī lín。

忠州道中

孙承恩

晨发瞻长路,苍凉映晓暾。chén fā zhān zhǎng lù,cāng liáng yìng xiǎo tūn。
寒藤萦古木,野竹翳荒村。hán téng yíng gǔ mù,yě zhú yì huāng cūn。
径合黄茅盛,山连碧雾昏。jìng hé huáng máo shèng,shān lián bì wù hūn。
垂堂宁敢论,去去任乾坤。chuí táng níng gǎn lùn,qù qù rèn qián kūn。

龙州候信不至

孙承恩

王事何缘毕,乡心动欲飞。wáng shì hé yuán bì,xiāng xīn dòng yù fēi。
只将挨白日,吟到几斜晖。zhǐ jiāng āi bái rì,yín dào jǐ xié huī。
事变看常错,人谋每自违。shì biàn kàn cháng cuò,rén móu měi zì wéi。
愁来损眠食,应减带腰围。chóu lái sǔn mián shí,yīng jiǎn dài yāo wéi。

题仙岩

孙承恩

峭壁开青嶂,幽居锁翠微。qiào bì kāi qīng zhàng,yōu jū suǒ cuì wēi。
玄猿将子挂,苍隼引雏飞。xuán yuán jiāng zi guà,cāng sǔn yǐn chú fēi。
神斧曾经凿,仙人杳不归。shén fǔ céng jīng záo,xiān rén yǎo bù guī。
惟馀一片月,终古自依依。wéi yú yī piàn yuè,zhōng gǔ zì yī yī。

游仙岩二首

孙承恩

山郭行厨近,平原小队齐。shān guō xíng chú jìn,píng yuán xiǎo duì qí。
頫窥临石屋,飞步忆丹梯。fǔ kuī lín shí wū,fēi bù yì dān tī。
日薄烟光暝,天垂树影低。rì báo yān guāng míng,tiān chuí shù yǐng dī。
寻幽豁羁思,吟倚更凄迷。xún yōu huō jī sī,yín yǐ gèng qī mí。

游仙岩二首

孙承恩

空洞含阴雾,虚明漏远天。kōng dòng hán yīn wù,xū míng lòu yuǎn tiān。
扳游偶今日,开凿自何年。bān yóu ǒu jīn rì,kāi záo zì hé nián。
逸兴飞云外,遐思邃古前。yì xīng fēi yún wài,xiá sī suì gǔ qián。
夕阳还命驾,乌帽受风偏。xī yáng hái mìng jià,wū mào shòu fēng piān。

归途至南宁喜见二仆三首

孙承恩

岭表将归日,天涯欲尽年。lǐng biǎo jiāng guī rì,tiān yá yù jǐn nián。
偶于童仆遇,翻成儿女怜。ǒu yú tóng pū yù,fān chéng ér nǚ lián。
望杳青山外,心驰白雁前。wàng yǎo qīng shān wài,xīn chí bái yàn qián。
中年颇恇怯,触事易凄然。zhōng nián pǒ kuāng qiè,chù shì yì qī rán。

归途至南宁喜见二仆三首

孙承恩

已是临归日,何堪见汝曹。yǐ shì lín guī rì,hé kān jiàn rǔ cáo。
羁栖怜若病,行役问吾劳。jī qī lián ruò bìng,xíng yì wèn wú láo。
滩束江声急,山藏瘴雾高。tān shù jiāng shēng jí,shān cáng zhàng wù gāo。
故乡犹隔远,离思转滔滔。gù xiāng yóu gé yuǎn,lí sī zhuǎn tāo tāo。

归途至南宁喜见二仆三首

孙承恩

幸喜多安稳,聊将慰客途。xìng xǐ duō ān wěn,liáo jiāng wèi kè tú。
入舟翻自失,对酒更频呼。rù zhōu fān zì shī,duì jiǔ gèng pín hū。
骨肉凭谁讯,鳞鸿有到无。gǔ ròu píng shuí xùn,lín hóng yǒu dào wú。
白云瞻不极,清泪落江湖。bái yún zhān bù jí,qīng lèi luò jiāng hú。

阻风同邓太守子几小酌崇礼舟中

孙承恩

野旷饶风色,江空阁使槎。yě kuàng ráo fēng sè,jiāng kōng gé shǐ chá。
一樽聊此会,万里共天涯。yī zūn liáo cǐ huì,wàn lǐ gòng tiān yá。
局覆谁应伯,枭成各自夸。jú fù shuí yīng bó,xiāo chéng gè zì kuā。
腐儒浑不解,袖手看君哗。fǔ rú hún bù jiě,xiù shǒu kàn jūn huā。

舟行复值风

孙承恩

白日行将晚,沧江流正深。bái rì xíng jiāng wǎn,cāng jiāng liú zhèng shēn。
风声动地至,云物接天阴。fēng shēng dòng dì zhì,yún wù jiē tiān yīn。
牢落孤舟梦,飞腾故国心。láo luò gū zhōu mèng,fēi téng gù guó xīn。
今宵何处泊,莫近有猿吟。jīn xiāo hé chù pō,mò jìn yǒu yuán yín。