古诗词

近田辞

孙承恩

惟道在人,不远伊迩。wéi dào zài rén,bù yuǎn yī ěr。
求道于远,道则非是。qiú dào yú yuǎn,dào zé fēi shì。
近义云何,为切为亲。jìn yì yún hé,wèi qiè wèi qīn。
随处随在,目击道存。suí chù suí zài,mù jī dào cún。
则匪汗漫,则匪浮夸。zé fěi hàn màn,zé fěi fú kuā。
愈近愈真,愈远愈差。yù jìn yù zhēn,yù yuǎn yù chà。
是故善学,鞭辟近里。shì gù shàn xué,biān pì jìn lǐ。
本之于身,以达于事。běn zhī yú shēn,yǐ dá yú shì。
即类取譬,充义达为。jí lèi qǔ pì,chōng yì dá wèi。
是谓一贯,粗精显微。shì wèi yī guàn,cū jīng xiǎn wēi。
许子有田,近也匪逖。xǔ zi yǒu tián,jìn yě fěi tì。
惟志之占,惟道之的。wéi zhì zhī zhàn,wéi dào zhī de。
许子恂恂,本实是敦。xǔ zi xún xún,běn shí shì dūn。
崇虚饰无,则匪其人。chóng xū shì wú,zé fěi qí rén。
我言许子,厥犹有义。wǒ yán xǔ zi,jué yóu yǒu yì。
匪近惟田,心性之喻。fěi jìn wéi tián,xīn xìng zhī yù。
故曰圣王,人情为田。gù yuē shèng wáng,rén qíng wèi tián。
田而弗治,稊稗生焉。tián ér fú zhì,tí bài shēng yān。
毕力尽瘁,惟农之良。bì lì jǐn cuì,wéi nóng zhī liáng。
礼耕义植,人情之防。lǐ gēng yì zhí,rén qíng zhī fáng。
许子勉旃,夙夜祗惕。xǔ zi miǎn zhān,sù yè zhī tì。
庶几寡愆,以厚其德。shù jǐ guǎ qiān,yǐ hòu qí dé。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

使交舟中杂诗

孙承恩

篱落数家村,藤萝挂夕曛。lí luò shù jiā cūn,téng luó guà xī xūn。
儿童惊鼓吹,喧笑入柴门。ér tóng jīng gǔ chuī,xuān xiào rù chái mén。

使交舟中杂诗

孙承恩

逆流如跛鳖,顺流若飘蓬。nì liú rú bǒ biē,shùn liú ruò piāo péng。
人心若无厌,犹自数呼风。rén xīn ruò wú yàn,yóu zì shù hū fēng。

使交舟中杂诗

孙承恩

春水绿涟漪,春山响画眉。chūn shuǐ lǜ lián yī,chūn shān xiǎng huà méi。
汀洲有芳草,随意咏江蓠。tīng zhōu yǒu fāng cǎo,suí yì yǒng jiāng lí。

使交舟中杂诗

孙承恩

山断村居出,江空郡郭浮。shān duàn cūn jū chū,jiāng kōng jùn guō fú。
夕阳鸣鼓吹,候吏立沙头。xī yáng míng gǔ chuī,hòu lì lì shā tóu。

使交舟中杂诗

孙承恩

宿雨山光湿,微风水面平。sù yǔ shān guāng shī,wēi fēng shuǐ miàn píng。
今朝客意好,江上快春晴。jīn cháo kè yì hǎo,jiāng shàng kuài chūn qíng。

使交舟中杂诗

孙承恩

山水饶幽兴,篇章亦漫裁。shān shuǐ ráo yōu xīng,piān zhāng yì màn cái。
只将消永日,不是倚多才。zhǐ jiāng xiāo yǒng rì,bù shì yǐ duō cái。

遣兴十首

孙承恩

清霜点明镜,玄发渐以缟。qīng shuāng diǎn míng jìng,xuán fā jiàn yǐ gǎo。
百事一无成,骎骎忽将老。bǎi shì yī wú chéng,qīn qīn hū jiāng lǎo。

遣兴十首

孙承恩

心事日已多,岁月日已逼。xīn shì rì yǐ duō,suì yuè rì yǐ bī。
况此抱病躯,焉得好颜色。kuàng cǐ bào bìng qū,yān dé hǎo yán sè。

遣兴十首

孙承恩

一朝复一朝,光阴苦超忽。yī cháo fù yī cháo,guāng yīn kǔ chāo hū。
安得万丈绳,系此西飞日。ān dé wàn zhàng shéng,xì cǐ xī fēi rì。

遣兴十首

孙承恩

中夜不能寐,展转独凄怆。zhōng yè bù néng mèi,zhǎn zhuǎn dú qī chuàng。
谁与百忧期,种种来枕上。shuí yǔ bǎi yōu qī,zhǒng zhǒng lái zhěn shàng。

遣兴十首

孙承恩

世途何嵚巇,物情知时变。shì tú hé qīn xī,wù qíng zhī shí biàn。
玄穹默无言,浩叹时仰面。xuán qióng mò wú yán,hào tàn shí yǎng miàn。

遣兴十首

孙承恩

今朝胡不乐,忽忽来无端。jīn cháo hú bù lè,hū hū lái wú duān。
但见有可嗟,不见有可欢。dàn jiàn yǒu kě jiē,bù jiàn yǒu kě huān。

遣兴十首

孙承恩

人心各有念,时念恒不同。rén xīn gè yǒu niàn,shí niàn héng bù tóng。
安得素心人,共此谈幽悰。ān dé sù xīn rén,gòng cǐ tán yōu cóng。

遣兴十首

孙承恩

青春何堂堂,去我忽若失。qīng chūn hé táng táng,qù wǒ hū ruò shī。
试以古稀言,来日少去日。shì yǐ gǔ xī yán,lái rì shǎo qù rì。

遣兴十首

孙承恩

忧来纷无踪,浩若烟雾聚。yōu lái fēn wú zōng,hào ruò yān wù jù。
又如春生草,屡剪不可去。yòu rú chūn shēng cǎo,lǚ jiǎn bù kě qù。