古诗词

送人至温陵

王恭

江城五月南风作,榕叶初凉枣花落。jiāng chéng wǔ yuè nán fēng zuò,róng yè chū liáng zǎo huā luò。
官炉酒贵人不赊,客路无钱少欢乐。guān lú jiǔ guì rén bù shē,kè lù wú qián shǎo huān lè。
怜君倜傥能远游,粤王潭头系小舟。lián jūn tì tǎng néng yuǎn yóu,yuè wáng tán tóu xì xiǎo zhōu。
经过不待平原席,濩落宁悲季子裘。jīng guò bù dài píng yuán xí,huò luò níng bēi jì zi qiú。
自言家住桐阴下,云榭台中日潇洒。zì yán jiā zhù tóng yīn xià,yún xiè tái zhōng rì xiāo sǎ。
紫英花开香满衣,槟榔叶大宁论价。zǐ yīng huā kāi xiāng mǎn yī,bīn láng yè dà níng lùn jià。
三十年来何怆哉,凄凉人物与苍苔。sān shí nián lái hé chuàng zāi,qī liáng rén wù yǔ cāng tái。
明珠象齿不复惜,海客番船何处回。míng zhū xiàng chǐ bù fù xī,hǎi kè fān chuán hé chù huí。
别来乡县还几旬,况得延陵为主人。bié lái xiāng xiàn hái jǐ xún,kuàng dé yán líng wèi zhǔ rén。
论交自是少知己,薄俗谁能无弃贫。lùn jiāo zì shì shǎo zhī jǐ,báo sú shuí néng wú qì pín。
嗟予飘转红尘里,千载春衣厌泥滓。jiē yǔ piāo zhuǎn hóng chén lǐ,qiān zài chūn yī yàn ní zǐ。
醉后狂歌空有神,交态看同一杯水。zuì hòu kuáng gē kōng yǒu shén,jiāo tài kàn tóng yī bēi shuǐ。
送君远游归故园,我亦还山依鹿门。sòng jūn yuǎn yóu guī gù yuán,wǒ yì hái shān yī lù mén。
相思平远台头月,忍听清原洞口猿。xiāng sī píng yuǎn tái tóu yuè,rěn tīng qīng yuán dòng kǒu yuán。

王恭

王恭(1343-? ),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。 王恭的作品>>

猜您喜欢

喜林崇高见过

王恭

十年萍梗愧西东,千里佳期此日同。shí nián píng gěng kuì xī dōng,qiān lǐ jiā qī cǐ rì tóng。
图画只今追北苑,衣冠谁复识南宫。tú huà zhǐ jīn zhuī běi yuàn,yī guān shuí fù shí nán gōng。
乡心几度春云外,诗思千峰暮雨中。xiāng xīn jǐ dù chūn yún wài,shī sī qiān fēng mù yǔ zhōng。
欲把酒杯留醉赏,沙头归佩莫匆匆。yù bǎ jiǔ bēi liú zuì shǎng,shā tóu guī pèi mò cōng cōng。

和林孔逸见寄之作

王恭

淮阴漂泊叹王孙,生事萧条一剑存。huái yīn piāo pō tàn wáng sūn,shēng shì xiāo tiáo yī jiàn cún。
春草闲堂思旧业,暮云孤馆寄荒村。chūn cǎo xián táng sī jiù yè,mù yún gū guǎn jì huāng cūn。
月明野寺同栖鹤,落叶寒山听断猿。yuè míng yě sì tóng qī hè,luò yè hán shān tīng duàn yuán。
倾盖相逢谁似者,且陪歌舞倒芳樽。qīng gài xiāng féng shuí shì zhě,qiě péi gē wǔ dào fāng zūn。

次韵陈九狂客西岩见寄之作

王恭

黄金沙界绕岧峣,钟磬微微下九霄。huáng jīn shā jiè rào tiáo yáo,zhōng qìng wēi wēi xià jiǔ xiāo。
禅榻鸟啼残雨过,香台经尽落花飘。chán tà niǎo tí cán yǔ guò,xiāng tái jīng jǐn luò huā piāo。
心持半偈缘应浅,身寄迷途恨独遥。xīn chí bàn jì yuán yīng qiǎn,shēn jì mí tú hèn dú yáo。
堪笑此生何住著,期君天路远相邀。kān xiào cǐ shēng hé zhù zhù,qī jūn tiān lù yuǎn xiāng yāo。

赋磐石秋风送别

王恭

磐石苍苍入翠微,秋风袅袅碧罗飞。pán shí cāng cāng rù cuì wēi,qiū fēng niǎo niǎo bì luó fēi。
凄凉半度谁家笛,飒沓全吹野客衣。qī liáng bàn dù shuí jiā dí,sà dá quán chuī yě kè yī。
孤嶂断猿声渐远,荒岗残树叶将稀。gū zhàng duàn yuán shēng jiàn yuǎn,huāng gǎng cán shù yè jiāng xī。
由来此处堪乘兴,何事同心又远违。yóu lái cǐ chù kān chéng xīng,hé shì tóng xīn yòu yuǎn wéi。

寒夜宴别陈叔晦

王恭

县城高馆宴离觞,共对寒灯别意长。xiàn chéng gāo guǎn yàn lí shāng,gòng duì hán dēng bié yì zhǎng。
孤嶂啼猿惊落叶,谁家残笛度微霜。gū zhàng tí yuán jīng luò yè,shuí jiā cán dí dù wēi shuāng。
云山驿路遥相送,鱼鸟沧洲旧莫忘。yún shān yì lù yáo xiāng sòng,yú niǎo cāng zhōu jiù mò wàng。
知尔怀人何处是,秣陵春树远苍苍。zhī ěr huái rén hé chù shì,mò líng chūn shù yuǎn cāng cāng。

送林彦宾之淮上省兄

王恭

斗酒何须惜路岐,此行偏感鹡鸰诗。dòu jiǔ hé xū xī lù qí,cǐ xíng piān gǎn jí líng shī。
青山野店淮南暮,孤棹微钟雪后时。qīng shān yě diàn huái nán mù,gū zhào wēi zhōng xuě hòu shí。
猿断晓关惊落叶,鸿飞沧海忆连枝。yuán duàn xiǎo guān jīng luò yè,hóng fēi cāng hǎi yì lián zhī。
十年官冷英山下,几度看云怅别离。shí nián guān lěng yīng shān xià,jǐ dù kàn yún chàng bié lí。

次韵答高漫士

王恭

萍梗飘飘未遇时,此怀唯有故人知。píng gěng piāo piāo wèi yù shí,cǐ huái wéi yǒu gù rén zhī。
离心几度曾相梦,交态于今更不疑。lí xīn jǐ dù céng xiāng mèng,jiāo tài yú jīn gèng bù yí。
黄菊青樽谁共榻,白云高馆独垂帷。huáng jú qīng zūn shuí gòng tà,bái yún gāo guǎn dú chuí wéi。
遥知玩宇楼中月,应怪登临每负期。yáo zhī wán yǔ lóu zhōng yuè,yīng guài dēng lín měi fù qī。

次韵答高漫士

王恭

林馆深秋黄菊残,微霜枫树叶初丹。lín guǎn shēn qiū huáng jú cán,wēi shuāng fēng shù yè chū dān。
浮生只解刘伶醉,失路应怜范叔寒。fú shēng zhǐ jiě liú líng zuì,shī lù yīng lián fàn shū hán。
落日断鸿愁里听,故园衰草梦中看。luò rì duàn hóng chóu lǐ tīng,gù yuán shuāi cǎo mèng zhōng kàn。
龙门知己能相问,欲和阳春愧独难。lóng mén zhī jǐ néng xiāng wèn,yù hé yáng chūn kuì dú nán。

玉融谢生见过

王恭

客里留君喜盍簪,天涯携手便同心。kè lǐ liú jūn xǐ hé zān,tiān yá xié shǒu biàn tóng xīn。
青山旧业何须叹,野馆残尊且共吟。qīng shān jiù yè hé xū tàn,yě guǎn cán zūn qiě gòng yín。
沧海断鸿将落叶,夕岚疏雨带寒砧。cāng hǎi duàn hóng jiāng luò yè,xī lán shū yǔ dài hán zhēn。
他乡况是交游少,萍水相逢思转深。tā xiāng kuàng shì jiāo yóu shǎo,píng shuǐ xiāng féng sī zhuǎn shēn。

哭陈叔晦

王恭

只道青云定有期,忽闻长逝使人悲。zhǐ dào qīng yún dìng yǒu qī,hū wén zhǎng shì shǐ rén bēi。
尊前握手难重会,客里论心更与谁。zūn qián wò shǒu nán zhòng huì,kè lǐ lùn xīn gèng yǔ shuí。
月隐屋梁愁独夜,魂飞淮海梦归时。yuè yǐn wū liáng chóu dú yè,hún fēi huái hǎi mèng guī shí。
青山何处荒坟树,未絓吴钩泪已垂。qīng shān hé chù huāng fén shù,wèi guà wú gōu lèi yǐ chuí。

留别冯公鲁兄弟

王恭

海国微霜叶已丹,玉壶清酒夜漫漫。hǎi guó wēi shuāng yè yǐ dān,yù hú qīng jiǔ yè màn màn。
天寒客路鸿声晓,月落芳江树影残。tiān hán kè lù hóng shēng xiǎo,yuè luò fāng jiāng shù yǐng cán。
情在不堪分手去,兴来犹恋故人欢。qíng zài bù kān fēn shǒu qù,xīng lái yóu liàn gù rén huān。
惠连群从偏能赋,一曲骊歌欲和难。huì lián qún cóng piān néng fù,yī qū lí gē yù hé nán。

送蒋节庵鍊师还建上

王恭

十年江海慕清芬,何事逢君又别君。shí nián jiāng hǎi mù qīng fēn,hé shì féng jūn yòu bié jūn。
花屿到来应几日,茆山归去独寻云。huā yǔ dào lái yīng jǐ rì,máo shān guī qù dú xún yún。
清溪碧水琴边落,黄叶秋声鹤上闻。qīng xī bì shuǐ qín biān luò,huáng yè qiū shēng hè shàng wén。
自愧萍踪无住著,欲将飞佩息尘纷。zì kuì píng zōng wú zhù zhù,yù jiāng fēi pèi xī chén fēn。

送林思礼岁贡成均

王恭

十年漂泊故人稀,岁晏逢君又远违。shí nián piāo pō gù rén xī,suì yàn féng jūn yòu yuǎn wéi。
候馆莫鸿惊别梦,粤河残雪照行衣。hòu guǎn mò hóng jīng bié mèng,yuè hé cán xuě zhào xíng yī。
潮生楚岸风帆夕,树绕淮山驿路微。cháo shēng chǔ àn fēng fān xī,shù rào huái shān yì lù wēi。
此度桥门应早达,莫忘书札问林扉。cǐ dù qiáo mén yīng zǎo dá,mò wàng shū zhá wèn lín fēi。

病中喜郑浮丘见过

王恭

煮药烟中静掩门,泮林官暇动行轩。zhǔ yào yān zhōng jìng yǎn mén,pàn lín guān xiá dòng xíng xuān。
天涯踪迹惭多病,客里心期忆共论。tiān yá zōng jì cán duō bìng,kè lǐ xīn qī yì gòng lùn。
空馆乱虫孤烛夜,荒原残叶数家村。kōng guǎn luàn chóng gū zhú yè,huāng yuán cán yè shù jiā cūn。
相逢未久还分别,愁倚秋风独断魂。xiāng féng wèi jiǔ hái fēn bié,chóu yǐ qiū fēng dú duàn hún。

早秋怀林良箴因忆东峰诸上人

王恭

正月孤帆别远津,秋风林下忽沾巾。zhèng yuè gū fān bié yuǎn jīn,qiū fēng lín xià hū zhān jīn。
他乡久住愁双鬓,故国遥看隔几尘。tā xiāng jiǔ zhù chóu shuāng bìn,gù guó yáo kàn gé jǐ chén。
江海又逢初下叶,关河同是未归人。jiāng hǎi yòu féng chū xià yè,guān hé tóng shì wèi guī rén。
坐来更忆东山赏,共对闲僧话夙因。zuò lái gèng yì dōng shān shǎng,gòng duì xián sēng huà sù yīn。