古诗词

送人至温陵

王恭

江城五月南风作,榕叶初凉枣花落。jiāng chéng wǔ yuè nán fēng zuò,róng yè chū liáng zǎo huā luò。
官炉酒贵人不赊,客路无钱少欢乐。guān lú jiǔ guì rén bù shē,kè lù wú qián shǎo huān lè。
怜君倜傥能远游,粤王潭头系小舟。lián jūn tì tǎng néng yuǎn yóu,yuè wáng tán tóu xì xiǎo zhōu。
经过不待平原席,濩落宁悲季子裘。jīng guò bù dài píng yuán xí,huò luò níng bēi jì zi qiú。
自言家住桐阴下,云榭台中日潇洒。zì yán jiā zhù tóng yīn xià,yún xiè tái zhōng rì xiāo sǎ。
紫英花开香满衣,槟榔叶大宁论价。zǐ yīng huā kāi xiāng mǎn yī,bīn láng yè dà níng lùn jià。
三十年来何怆哉,凄凉人物与苍苔。sān shí nián lái hé chuàng zāi,qī liáng rén wù yǔ cāng tái。
明珠象齿不复惜,海客番船何处回。míng zhū xiàng chǐ bù fù xī,hǎi kè fān chuán hé chù huí。
别来乡县还几旬,况得延陵为主人。bié lái xiāng xiàn hái jǐ xún,kuàng dé yán líng wèi zhǔ rén。
论交自是少知己,薄俗谁能无弃贫。lùn jiāo zì shì shǎo zhī jǐ,báo sú shuí néng wú qì pín。
嗟予飘转红尘里,千载春衣厌泥滓。jiē yǔ piāo zhuǎn hóng chén lǐ,qiān zài chūn yī yàn ní zǐ。
醉后狂歌空有神,交态看同一杯水。zuì hòu kuáng gē kōng yǒu shén,jiāo tài kàn tóng yī bēi shuǐ。
送君远游归故园,我亦还山依鹿门。sòng jūn yuǎn yóu guī gù yuán,wǒ yì hái shān yī lù mén。
相思平远台头月,忍听清原洞口猿。xiāng sī píng yuǎn tái tóu yuè,rěn tīng qīng yuán dòng kǒu yuán。

王恭

王恭(1343-? ),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。 王恭的作品>>

猜您喜欢

为陈榖骏赋东墅闲居

王恭

习静何须隐翠微,一闲心远便忘机。xí jìng hé xū yǐn cuì wēi,yī xián xīn yuǎn biàn wàng jī。
窗临绝屿云来近,门掩荒洲客到稀。chuāng lín jué yǔ yún lái jìn,mén yǎn huāng zhōu kè dào xī。
禾黍露寒秋酿熟,兼葭霜冷夜渔归。hé shǔ lù hán qiū niàng shú,jiān jiā shuāng lěng yè yú guī。
知君悟得幽栖趣,却向清时■布衣。zhī jūn wù dé yōu qī qù,què xiàng qīng shí bù yī。

初秋寄清江林崇高先辈

王恭

十年沧海寄萍踪,迢递乡山思万重。shí nián cāng hǎi jì píng zōng,tiáo dì xiāng shān sī wàn zhòng。
鸟外明河秋一叶,天涯凉月夜千峰。niǎo wài míng hé qiū yī yè,tiān yá liáng yuè yè qiān fēng。
心知久别魂应断,生事中年梦亦慵。xīn zhī jiǔ bié hún yīng duàn,shēng shì zhōng nián mèng yì yōng。
无限相思何处著,越山仙岛树蒙茸。wú xiàn xiāng sī hé chù zhù,yuè shān xiān dǎo shù méng rōng。

寄三衢董教陈孟敷

王恭

离别中年梦亦惊,未应王谢独关情。lí bié zhōng nián mèng yì jīng,wèi yīng wáng xiè dú guān qíng。
家林久已无音信,江海今馀几弟兄。jiā lín jiǔ yǐ wú yīn xìn,jiāng hǎi jīn yú jǐ dì xiōng。
浙水断鸿秋半影,粤河残叶夜中声。zhè shuǐ duàn hóng qiū bàn yǐng,yuè hé cán yè yè zhōng shēng。
遥怜姑篾千峰里,何处相思月自明。yáo lián gū miè qiān fēng lǐ,hé chù xiāng sī yuè zì míng。

与连川吴彦器夜酌

王恭

延陵才子旧知名,今日应怜好弟兄。yán líng cái zi jiù zhī míng,jīn rì yīng lián hǎo dì xiōng。
客里襟期疑是梦,天涯萍水况多情。kè lǐ jīn qī yí shì mèng,tiān yá píng shuǐ kuàng duō qíng。
清秋一叶琴中落,黄菊孤尊月下倾。qīng qiū yī yè qín zhōng luò,huáng jú gū zūn yuè xià qīng。
倾盖相逢还又别,不堪江上断鸿声。qīng gài xiāng féng hái yòu bié,bù kān jiāng shàng duàn hóng shēng。

送陈平叔归黄山

王恭

沙头宴别酒微醺,客里那堪独送君。shā tóu yàn bié jiǔ wēi xūn,kè lǐ nà kān dú sòng jūn。
蓬鬓相看浑似梦,萍踪无定又离群。péng bìn xiāng kàn hún shì mèng,píng zōng wú dìng yòu lí qún。
黄山草圣谁同调,处士香名世共闻。huáng shān cǎo shèng shuí tóng diào,chù shì xiāng míng shì gòng wén。
莫叹蔡邕今已老,仲容年少总能文。mò tàn cài yōng jīn yǐ lǎo,zhòng róng nián shǎo zǒng néng wén。

奉饯郑浮丘赴召天京二首

王恭

三楚文衡忆重持,泮林宁厌一官卑。sān chǔ wén héng yì zhòng chí,pàn lín níng yàn yī guān bēi。
论经已被先皇诏,怀策今逢圣主知。lùn jīng yǐ bèi xiān huáng zhào,huái cè jīn féng shèng zhǔ zhī。
长乐曙钟宫漏永,蓬莱宵烜佩声迟。zhǎng lè shǔ zhōng gōng lòu yǒng,péng lái xiāo xuǎn pèi shēng chí。
承平正尔需贤佐,莫对乡山怅别离。chéng píng zhèng ěr xū xián zuǒ,mò duì xiāng shān chàng bié lí。

奉饯郑浮丘赴召天京二首

王恭

黄叶山中把酒杯,行人西上凤凰台。huáng yè shān zhōng bǎ jiǔ bēi,xíng rén xī shàng fèng huáng tái。
关河马色迎寒度,江郭鸿声带晓催。guān hé mǎ sè yíng hán dù,jiāng guō hóng shēng dài xiǎo cuī。
三礼才名天下少,九重丹诏日边来。sān lǐ cái míng tiān xià shǎo,jiǔ zhòng dān zhào rì biān lái。
悬知此别云泥隔,拟欲弹冠愧不才。xuán zhī cǐ bié yún ní gé,nǐ yù dàn guān kuì bù cái。

题玉融郑可久游建溪卷

王恭

谷口闲耕岁不丰,烟波何处寄行踪。gǔ kǒu xián gēng suì bù fēng,yān bō hé chù jì xíng zōng。
孤舟夜泊镡津度,九曲朝看玉女峰。gū zhōu yè pō chán jīn dù,jiǔ qū cháo kàn yù nǚ fēng。
残叶市桥溪上酒,夕阳萧寺鸟边钟。cán yè shì qiáo xī shàng jiǔ,xī yáng xiāo sì niǎo biān zhōng。
远游知有怀亲梦,应到乡山第几重。yuǎn yóu zhī yǒu huái qīn mèng,yīng dào xiāng shān dì jǐ zhòng。

逢杨珣感旧

王恭

十年萍梗愧相违,我尚飘零子未归。shí nián píng gěng kuì xiāng wéi,wǒ shàng piāo líng zi wèi guī。
江国鸿声惊别棹,河桥草色照行衣。jiāng guó hóng shēng jīng bié zhào,hé qiáo cǎo sè zhào xíng yī。
他乡共叹生涯薄,往事空怜故旧知。tā xiāng gòng tàn shēng yá báo,wǎng shì kōng lián gù jiù zhī。
日暮临岐倍惆怅,伯劳东去燕西飞。rì mù lín qí bèi chóu chàng,bó láo dōng qù yàn xī fēi。

近体留别杨二高隐客三山

王恭

别情羁思共何如,迢递乡山梦有馀。bié qíng jī sī gòng hé rú,tiáo dì xiāng shān mèng yǒu yú。
仙井碧泉思旧业,客庭芳草对离居。xiān jǐng bì quán sī jiù yè,kè tíng fāng cǎo duì lí jū。
关河夜笛鸿飞外,海国春帆雪霁初。guān hé yè dí hóng fēi wài,hǎi guó chūn fān xuě jì chū。
愧我萍踪无住著,知君终食故江鱼。kuì wǒ píng zōng wú zhù zhù,zhī jūn zhōng shí gù jiāng yú。

寄蒋节庵鍊师

王恭

观门迢递碧萝阴,尘迹空怀物外寻。guān mén tiáo dì bì luó yīn,chén jì kōng huái wù wài xún。
沧海月明人去远,瑶池秋晚雁来深。cāng hǎi yuè míng rén qù yuǎn,yáo chí qiū wǎn yàn lái shēn。
孤云野鹤悠悠别,积水江枫夜夜心。gū yún yě hè yōu yōu bié,jī shuǐ jiāng fēng yè yè xīn。
遥想山中多胜事,相思时复寄瑶琴。yáo xiǎng shān zhōng duō shèng shì,xiāng sī shí fù jì yáo qín。

赠别王董教弟归沔阳

王恭

白酒黄花醉共驩,景陵归思又漫漫。bái jiǔ huáng huā zuì gòng huān,jǐng líng guī sī yòu màn màn。
愁看南浦连枝别,况是西风落叶残。chóu kàn nán pǔ lián zhī bié,kuàng shì xī fēng luò yè cán。
三楚帆飞湘雁远,五华人去海霜寒。sān chǔ fān fēi xiāng yàn yuǎn,wǔ huá rén qù hǎi shuāng hán。
故乡却恋多鱼米,应念贤兄尚冷官。gù xiāng què liàn duō yú mǐ,yīng niàn xián xiōng shàng lěng guān。

送林彦时谢得圭之建上

王恭

才子溪行秋兴深,仙舟同泛复同心。cái zi xī xíng qiū xīng shēn,xiān zhōu tóng fàn fù tóng xīn。
也知王粲偏能赋,谁识稽康更解琴。yě zhī wáng càn piān néng fù,shuí shí jī kāng gèng jiě qín。
驿馆夜残明候火,市楼霜晓度寒砧。yì guǎn yè cán míng hòu huǒ,shì lóu shuāng xiǎo dù hán zhēn。
遥怜别后阳春调,客里何人为赏音。yáo lián bié hòu yáng chūn diào,kè lǐ hé rén wèi shǎng yīn。

书建宁守宣城苪公敬亭山房

王恭

宛陵南面敬亭峰,山水青青思万重。wǎn líng nán miàn jìng tíng fēng,shān shuǐ qīng qīng sī wàn zhòng。
雪霁双溪寒对酒,风来远岫夜鸣松。xuě jì shuāng xī hán duì jiǔ,fēng lái yuǎn xiù yè míng sōng。
窗临太白看云处,门对玄晖玩世踪。chuāng lín tài bái kàn yún chù,mén duì xuán huī wán shì zōng。
闻道一麾今出守,未应林下独从容。wén dào yī huī jīn chū shǒu,wèi yīng lín xià dú cóng róng。

题宋王驸马西园雅集卷

王恭

西园簪佩日联翩,共爱风流戚畹贤。xī yuán zān pèi rì lián piān,gòng ài fēng liú qī wǎn xián。
金将池台连帝里,玉堂词翰蔼宾筵。jīn jiāng chí tái lián dì lǐ,yù táng cí hàn ǎi bīn yán。
机闲羽士弦中意,心静林僧竹下禅。jī xián yǔ shì xián zhōng yì,xīn jìng lín sēng zhú xià chán。
莫向繁华惊物换,大梁宫树也萧然。mò xiàng fán huá jīng wù huàn,dà liáng gōng shù yě xiāo rán。