古诗词

无题

何准道

漫道侯门似海深,南溟难拟此沉沉。màn dào hóu mén shì hǎi shēn,nán míng nán nǐ cǐ chén chén。
莲花有漏遥闻响,雁足无弦不系音。lián huā yǒu lòu yáo wén xiǎng,yàn zú wú xián bù xì yīn。
欲写灵犀通一点,谁怜采凤阻千寻。yù xiě líng xī tōng yī diǎn,shuí lián cǎi fèng zǔ qiān xún。
郁金堂外垂帘下,柳絮长萦寸寸心。yù jīn táng wài chuí lián xià,liǔ xù zhǎng yíng cùn cùn xīn。

何准道

何准道,字旦兼,号茜园。香山(今中山)人。吾驺长子。明思宗崇祯十五年(一六四二)举人。官至吏科给事中。清兵入粤,吾驺督师三水,准道从父军中。国势瓦解,遂遁迹不出,与屈大均、高俨、谢长文、陈子升多酬和,并多方外交。著有《玄英阁稿》、《棕山诗集》。清陈伯陶《胜朝粤东遗民录》卷二有传。 何准道的作品>>

猜您喜欢

新晴

何准道

几树鸠呼妇,支筇试一行。jǐ shù jiū hū fù,zhī qióng shì yī xíng。
远山青不尽,芳草绿初平。yuǎn shān qīng bù jǐn,fāng cǎo lǜ chū píng。
乱云归别浦,野日照孤城。luàn yún guī bié pǔ,yě rì zhào gū chéng。
心折前宵雨,芭蕉枕上声。xīn zhé qián xiāo yǔ,bā jiāo zhěn shàng shēng。

送董春水返云间

何准道

春风动庭树,之子又孤征。chūn fēng dòng tíng shù,zhī zi yòu gū zhēng。
鼓枻况香浦,归吟白苎城。gǔ yì kuàng xiāng pǔ,guī yín bái zhù chéng。
别愁人易老,古调怨难平。bié chóu rén yì lǎo,gǔ diào yuàn nán píng。
我亦穷途客,栖栖空复情。wǒ yì qióng tú kè,qī qī kōng fù qíng。

岁尽怀归

何准道

残腊归无计,冲寒望去舟。cán là guī wú jì,chōng hán wàng qù zhōu。
远帆随雁影,疏雨入乡愁。yuǎn fān suí yàn yǐng,shū yǔ rù xiāng chóu。
省已惭无术,于人敢后尤。shěng yǐ cán wú shù,yú rén gǎn hòu yóu。
乞怜终不韵,惟有盼吴钩。qǐ lián zhōng bù yùn,wéi yǒu pàn wú gōu。

大雪日坐雨漫成

何准道

大雪忽已至,梅花扑远天。dà xuě hū yǐ zhì,méi huā pū yuǎn tiān。
客愁来酒里,乡梦入灯前。kè chóu lái jiǔ lǐ,xiāng mèng rù dēng qián。
屋矮闻疏雨,郊寒起暝烟。wū ǎi wén shū yǔ,jiāo hán qǐ míng yān。
生涯何处是,飘泊任流年。shēng yá hé chù shì,piāo pō rèn liú nián。

大雪日坐雨漫成

何准道

兵气拥寒早,连云幕地阴。bīng qì yōng hán zǎo,lián yún mù dì yīn。
干戈真养拙,文酒漫栖寻。gàn gē zhēn yǎng zhuō,wén jiǔ màn qī xún。
备历多忧日,空馀无住心。bèi lì duō yōu rì,kōng yú wú zhù xīn。
芭蕉隔窗雨,撩得短长吟。bā jiāo gé chuāng yǔ,liāo dé duǎn zhǎng yín。

杂咏

何准道

伏波铜柱草离离,控扼南交事已违。fú bō tóng zhù cǎo lí lí,kòng è nán jiāo shì yǐ wéi。
廉吏不劳珠自返,逐臣无计雁同归。lián lì bù láo zhū zì fǎn,zhú chén wú jì yàn tóng guī。
峰开一镜云间出,日落灵钟海上飞。fēng kāi yī jìng yún jiān chū,rì luò líng zhōng hǎi shàng fēi。
遥忆画山烟雨后,千林苍翠点轻衣。yáo yì huà shān yān yǔ hòu,qiān lín cāng cuì diǎn qīng yī。

古薄命

何准道

对镜空怜百媚妆,闲拈红叶自悲伤。duì jìng kōng lián bǎi mèi zhuāng,xián niān hóng yè zì bēi shāng。
书残锦字人千里,捣尽清砧泪几行。shū cán jǐn zì rén qiān lǐ,dǎo jǐn qīng zhēn lèi jǐ xíng。
豆蔻暗香凝宝瑟,鸳鸯春梦冷银床。dòu kòu àn xiāng níng bǎo sè,yuān yāng chūn mèng lěng yín chuáng。
深宵倚遍栏干月,萧瑟秋风入画堂。shēn xiāo yǐ biàn lán gàn yuè,xiāo sè qiū fēng rù huà táng。

同业师傅震园重宿灵洲山楼步月涛上人韵

何准道

抵足高楼夜未央,四窗海气绕绳床。dǐ zú gāo lóu yè wèi yāng,sì chuāng hǎi qì rào shéng chuáng。
心随止水闻清籁,语入诸天得妙香。xīn suí zhǐ shuǐ wén qīng lài,yǔ rù zhū tiān dé miào xiāng。
日月几何人易老,江山如昨意空长。rì yuè jǐ hé rén yì lǎo,jiāng shān rú zuó yì kōng zhǎng。
数年迁走红尘路,今日从师觅睡方。shù nián qiān zǒu hóng chén lù,jīn rì cóng shī mì shuì fāng。

霞想楼近作书付绘阁侄和之

何准道

山绕高楼水绕廊,乱蝉分梦隐匡床。shān rào gāo lóu shuǐ rào láng,luàn chán fēn mèng yǐn kuāng chuáng。
平桥过两晚荷立,曲渚添潮新荇长。píng qiáo guò liǎng wǎn hé lì,qū zhǔ tiān cháo xīn xìng zhǎng。
遁世丘樊忘岁月,存生鸥鹭恋林塘。dùn shì qiū fán wàng suì yuè,cún shēng ōu lù liàn lín táng。
微吟间步竹西岸,怅望伊人自一方。wēi yín jiān bù zhú xī àn,chàng wàng yī rén zì yī fāng。

寒食

何准道

高楼独上已凄然,乱里惊逢寒食天。gāo lóu dú shàng yǐ qī rán,luàn lǐ jīng féng hán shí tiān。
数米绝炊常冷灶,钻榆改火每新烟。shù mǐ jué chuī cháng lěng zào,zuān yú gǎi huǒ měi xīn yān。
野田无复驱黄犊,远树微闻泣杜鹃。yě tián wú fù qū huáng dú,yuǎn shù wēi wén qì dù juān。
十万人家同一烬,衔悲空自忆林泉。shí wàn rén jiā tóng yī jìn,xián bēi kōng zì yì lín quán。

无题

何准道

几回寻梦到窗纱,轻薄东风送别家。jǐ huí xún mèng dào chuāng shā,qīng báo dōng fēng sòng bié jiā。
弱水三千青鸟断,巫山十二碧云遮。ruò shuǐ sān qiān qīng niǎo duàn,wū shān shí èr bì yún zhē。
罗衣心眷当时宠,鬓泽香存旧赐花。luó yī xīn juàn dāng shí chǒng,bìn zé xiāng cún jiù cì huā。
郎马不来春已暮,望迷芳草路偏赊。láng mǎ bù lái chūn yǐ mù,wàng mí fāng cǎo lù piān shē。

余十年仅一过邑城兹来止宿毛氏武山别业倚县西堞最高处菁葱峭茜竹柏交响早夕登眺娱极视听感使君之风义喜故人之交亲意之所之辄复染翰

何准道

客居敢求广,初意假一廛。kè jū gǎn qiú guǎng,chū yì jiǎ yī chán。
入门睇寒山,茂荫连飞轩。rù mén dì hán shān,mào yīn lián fēi xuān。
纡回分崱屴,缥缈淩苍烟。yū huí fēn zè lì,piāo miǎo líng cāng yān。
木叶作涛响,红蕉媚绿天。mù yè zuò tāo xiǎng,hóng jiāo mèi lǜ tiān。
闭门自冥搜,席草手一编。bì mén zì míng sōu,xí cǎo shǒu yī biān。
分予小岭茶,煮以黄山泉。fēn yǔ xiǎo lǐng chá,zhǔ yǐ huáng shān quán。
浮光作浅碧,顿使尘虑捐。fú guāng zuò qiǎn bì,dùn shǐ chén lǜ juān。
令公风雅士,折柬相周旋。lìng gōng fēng yǎ shì,zhé jiǎn xiāng zhōu xuán。
凿冰揖我醉,归来枕石眠。záo bīng yī wǒ zuì,guī lái zhěn shí mián。
无复苦差徭,静缔山水缘。wú fù kǔ chà yáo,jìng dì shān shuǐ yuán。
绝胜倪高士,苇中焚龙涎。jué shèng ní gāo shì,wěi zhōng fén lóng xián。

余十年仅一过邑城兹来止宿毛氏武山别业倚县西堞最高处菁葱峭茜竹柏交响早夕登眺娱极视听感使君之风义喜故人之交亲意之所之辄复染翰

何准道

孽烟登奇崖,飞步历危磴。niè yān dēng qí yá,fēi bù lì wēi dèng。
不图城郭中,而能具幽胜。bù tú chéng guō zhōng,ér néng jù yōu shèng。
当轩绿万重,入户云气迸。dāng xuān lǜ wàn zhòng,rù hù yún qì bèng。
罨画垂长萝,石瘦松不劲。yǎn huà chuí zhǎng luó,shí shòu sōng bù jìn。
木棉老作花,淩晨坠苔径。mù mián lǎo zuò huā,líng chén zhuì tái jìng。
亲串时过从,屐齿时相应。qīn chuàn shí guò cóng,jī chǐ shí xiāng yīng。
远峰如佳人,靓服天为镜。yuǎn fēng rú jiā rén,jìng fú tiān wèi jìng。
明妆翠欲浮,轻黛遥堪赠。míng zhuāng cuì yù fú,qīng dài yáo kān zèng。
佳人与良朋,废一则两病。jiā rén yǔ liáng péng,fèi yī zé liǎng bìng。
我来几何时,胜事乃能并。wǒ lái jǐ hé shí,shèng shì nǎi néng bìng。
老僧世外情,深夜一声磬。lǎo sēng shì wài qíng,shēn yè yī shēng qìng。

玄英阁

何准道

飞栋临溪起,天光湛虚明。fēi dòng lín xī qǐ,tiān guāng zhàn xū míng。
宛转历危磴,凭高瞰前楹。wǎn zhuǎn lì wēi dèng,píng gāo kàn qián yíng。
狮山矗千仞,树杪苍烟平。shī shān chù qiān rèn,shù miǎo cāng yān píng。
我来宾与俱,相对畅幽情。wǒ lái bīn yǔ jù,xiāng duì chàng yōu qíng。
雄谈未及午,浊酒还共倾。xióng tán wèi jí wǔ,zhuó jiǔ hái gòng qīng。
振衣一长啸,风卷海涛声。zhèn yī yī zhǎng xiào,fēng juǎn hǎi tāo shēng。

月萧步

何准道

经始蜗牛庐,忽尔作遐想。jīng shǐ wō niú lú,hū ěr zuò xiá xiǎng。
磊石入深松,飞栈横天上。lěi shí rù shēn sōng,fēi zhàn héng tiān shàng。
停策憩危栏,云霞自摩荡。tíng cè qì wēi lán,yún xiá zì mó dàng。
远眺山花红,回睇华轩敞。yuǎn tiào shān huā hóng,huí dì huá xuān chǎng。
松风奏笙簧,微月流清响。sōng fēng zòu shēng huáng,wēi yuè liú qīng xiǎng。
手把离骚经,自署茜园长。shǒu bǎ lí sāo jīng,zì shǔ qiàn yuán zhǎng。
1712