古诗词

和颐庵安山湖对月之韵

唐之淳

月白际高天,波明灭远川。yuè bái jì gāo tiān,bō míng miè yuǎn chuān。
风声羌管细,星影酒杯圆。fēng shēng qiāng guǎn xì,xīng yǐng jiǔ bēi yuán。
去雁穿云幕,惊鸥响荻鞭。qù yàn chuān yún mù,jīng ōu xiǎng dí biān。
将军占破敌,太白更西边。jiāng jūn zhàn pò dí,tài bái gèng xī biān。

唐之淳

明浙江山阴人,名愚士,以字行。唐肃子。建文二年,以方孝孺荐,为翰林侍读,与孝孺俱领修书事。旋卒。有《唐愚士诗》。 唐之淳的作品>>

猜您喜欢

候国公旌旆未至得春字

唐之淳

辽海无波气色新,路人久已望车尘。liáo hǎi wú bō qì sè xīn,lù rén jiǔ yǐ wàng chē chén。
晓听乌鹊心先喜,夜卜灯花梦转频。xiǎo tīng wū què xīn xiān xǐ,yè bo dēng huā mèng zhuǎn pín。
已见单于来款塞,亦知天子绝和亲。yǐ jiàn dān yú lái kuǎn sāi,yì zhī tiān zi jué hé qīn。
几时旌节归台阁,共祝皇基亿万春。jǐ shí jīng jié guī tái gé,gòng zhù huáng jī yì wàn chūn。

观蓟州文庙秋奠

唐之淳

画戟门开两陛严,银河不动夜厌厌。huà jǐ mén kāi liǎng bì yán,yín hé bù dòng yè yàn yàn。
儒冠晓逐文星集,教雨秋随湛露沾。rú guān xiǎo zhú wén xīng jí,jiào yǔ qiū suí zhàn lù zhān。
乐备鼓钟明燎火,礼陈牺象列形盐。lè bèi gǔ zhōng míng liáo huǒ,lǐ chén xī xiàng liè xíng yán。
皇威圣德同无外,绝塞偏州喜具瞻。huáng wēi shèng dé tóng wú wài,jué sāi piān zhōu xǐ jù zhān。

闻国公重镇大宁得云字

唐之淳

秋风吹角动三军,入塞声为出塞闻。qiū fēng chuī jiǎo dòng sān jūn,rù sāi shēng wèi chū sāi wén。
后队隔山旗面改,前驱传令马头分。hòu duì gé shān qí miàn gǎi,qián qū chuán lìng mǎ tóu fēn。
朝廷未下还师诏,幕府重书谕蜀文。cháo tíng wèi xià hái shī zhào,mù fǔ zhòng shū yù shǔ wén。
自愧身轻如野鹤,一年来往逐边云。zì kuì shēn qīng rú yě hè,yī nián lái wǎng zhú biān yún。

谢姬太守惠鹤

唐之淳

借来公馆作斋居,复有仙禽伴读书。jiè lái gōng guǎn zuò zhāi jū,fù yǒu xiān qín bàn dú shū。
每送清音当五夜,时随闲咏及三馀。měi sòng qīng yīn dāng wǔ yè,shí suí xián yǒng jí sān yú。
啄残苔径和烟扫,舞罢霜翎带月梳。zhuó cán tái jìng hé yān sǎo,wǔ bà shuāng líng dài yuè shū。
明日南还须爱惜,筠笼轻贮入蓝舆。míng rì nán hái xū ài xī,yún lóng qīng zhù rù lán yú。

八月二十四日遇国公入奏得星字

唐之淳

仙槎八月赴沧溟,永夜三台动使星。xiān chá bā yuè fù cāng míng,yǒng yè sān tái dòng shǐ xīng。
身上赐衣金虎面,马头飞箭黑雕翎。shēn shàng cì yī jīn hǔ miàn,mǎ tóu fēi jiàn hēi diāo líng。
威光已接恩光近,秋气还连剑气腥。wēi guāng yǐ jiē ēn guāng jìn,qiū qì hái lián jiàn qì xīng。
谁道驿亭闲白昼,却瞻斧钺上青冥。shuí dào yì tíng xián bái zhòu,què zhān fǔ yuè shàng qīng míng。

九日得乡字

唐之淳

蓟门秋月犹在眼,燕台九日仍举觞。jì mén qiū yuè yóu zài yǎn,yàn tái jiǔ rì réng jǔ shāng。
病翁同舍喜无恙,公子出关情可忘。bìng wēng tóng shě xǐ wú yàng,gōng zi chū guān qíng kě wàng。
镜中头发忽欲白,阶前菊花空自黄。jìng zhōng tóu fā hū yù bái,jiē qián jú huā kōng zì huáng。
试开怀抱取一醉,莫为音书牵两乡。shì kāi huái bào qǔ yī zuì,mò wèi yīn shū qiān liǎng xiāng。

和答衍斯道见贻

唐之淳

五色云缄喜自开,骊珠遥带佛香来。wǔ sè yún jiān xǐ zì kāi,lí zhū yáo dài fú xiāng lái。
孰知近处无灵辙,可信前生是辨才。shú zhī jìn chù wú líng zhé,kě xìn qián shēng shì biàn cái。
白马秋清陪鹤驾,贝章风静启莲台。bái mǎ qiū qīng péi hè jià,bèi zhāng fēng jìng qǐ lián tái。
飞虹桥下重寻日,烦具乡山绿茗杯。fēi hóng qiáo xià zhòng xún rì,fán jù xiāng shān lǜ míng bēi。

长至日

唐之淳

一年时序总途中,古郓城中复遇冬。yī nián shí xù zǒng tú zhōng,gǔ yùn chéng zhōng fù yù dōng。
漫把诗篇供物色,惟凭酒力破尘容。màn bǎ shī piān gōng wù sè,wéi píng jiǔ lì pò chén róng。
船头月落长亭鼓,河面风传远寺钟。chuán tóu yuè luò zhǎng tíng gǔ,hé miàn fēng chuán yuǎn sì zhōng。
自叹身随戎马后,故山春事负耕农。zì tàn shēn suí róng mǎ hòu,gù shān chūn shì fù gēng nóng。

车上

唐之淳

老牛羸仆费驱驰,远道黄尘日暮时。lǎo niú léi pū fèi qū chí,yuǎn dào huáng chén rì mù shí。
每为乘桥占去住,却因下阪识安危。měi wèi chéng qiáo zhàn qù zhù,què yīn xià bǎn shí ān wēi。
五云宫阙徐王陇,千载英灵闵子碑。wǔ yún gōng quē xú wáng lǒng,qiān zài yīng líng mǐn zi bēi。
欲斧涧冰磨剩墨,驻车重写出关诗。yù fǔ jiàn bīng mó shèng mò,zhù chē zhòng xiě chū guān shī。

将及凤阳奉怀南涧公子二首

唐之淳

王孙送我最多情,马过新城复旧城。wáng sūn sòng wǒ zuì duō qíng,mǎ guò xīn chéng fù jiù chéng。
莺弄晓声风正软,草铺春色雨初晴。yīng nòng xiǎo shēng fēng zhèng ruǎn,cǎo pù chūn sè yǔ chū qíng。
坐中别酒巡巡换,卷里新诗字字生。zuò zhōng bié jiǔ xún xún huàn,juǎn lǐ xīn shī zì zì shēng。
明日相逢更相爱,为言军旅在幽并。míng rì xiāng féng gèng xiāng ài,wèi yán jūn lǚ zài yōu bìng。

将及凤阳奉怀南涧公子二首

唐之淳

去时杨柳线藏烟,归日梅花雪满天。qù shí yáng liǔ xiàn cáng yān,guī rì méi huā xuě mǎn tiān。
北镇山川行处别,东夷鼓角听来便。běi zhèn shān chuān xíng chù bié,dōng yí gǔ jiǎo tīng lái biàn。
青年从事惭孙楚,白首穷经慕伏虔。qīng nián cóng shì cán sūn chǔ,bái shǒu qióng jīng mù fú qián。
喜得重过南涧曲,欲分淮水洗鞍鞯。xǐ dé zhòng guò nán jiàn qū,yù fēn huái shuǐ xǐ ān jiān。

道中怀故乡诸友

唐之淳

暗中栉发月中餐,驴足凌兢度晚山。àn zhōng zhì fā yuè zhōng cān,lǘ zú líng jīng dù wǎn shān。
残雪满川遗万玉,好峰留雾失双鬟。cán xuě mǎn chuān yí wàn yù,hǎo fēng liú wù shī shuāng huán。
此身老去星霜改,远道归来岁月闲。cǐ shēn lǎo qù xīng shuāng gǎi,yuǎn dào guī lái suì yuè xián。
想得故乡诸旧友,青绫高卧掩松关。xiǎng dé gù xiāng zhū jiù yǒu,qīng líng gāo wò yǎn sōng guān。

到京得毛鼎仁金齿书

唐之淳

万里书来已二年,惊闻不死却悽然。wàn lǐ shū lái yǐ èr nián,jīng wén bù sǐ què qī rán。
家人纵有惟存半,别梦虽多不记全。jiā rén zòng yǒu wéi cún bàn,bié mèng suī duō bù jì quán。
目断蛮云心似雨,泪兼蒲墨字如烟。mù duàn mán yún xīn shì yǔ,lèi jiān pú mò zì rú yān。
可怜谢野原头路,谁向春风扫墓田。kě lián xiè yě yuán tóu lù,shuí xiàng chūn fēng sǎo mù tián。

留别钱塘友人戴钱二公

唐之淳

每向天涯共忆君,及归来日又离群。měi xiàng tiān yá gòng yì jūn,jí guī lái rì yòu lí qún。
故人暂得从头数,好句须留会面闻。gù rén zàn dé cóng tóu shù,hǎo jù xū liú huì miàn wén。
西子湖边灯照月,李陵台下雪如云。xī zi hú biān dēng zhào yuè,lǐ líng tái xià xuě rú yún。
一身万里寻常事,塞北江南几夕曛。yī shēn wàn lǐ xún cháng shì,sāi běi jiāng nán jǐ xī xūn。

过江浦县与高昂霄联句

唐之淳

西收风正一帆开,江浦城高晓角催。xī shōu fēng zhèng yī fān kāi,jiāng pǔ chéng gāo xiǎo jiǎo cuī。
初日晴分骆驼岭,五云光涌凤凰台。chū rì qíng fēn luò tuó lǐng,wǔ yún guāng yǒng fèng huáng tái。
驿亭旗影藏新柳,野店醅香带落梅。yì tíng qí yǐng cáng xīn liǔ,yě diàn pēi xiāng dài luò méi。
北望醉翁亭子到,欲寻遗刻步苍苔。běi wàng zuì wēng tíng zi dào,yù xún yí kè bù cāng tái。