古诗词

和颐庵安山湖对月之韵

唐之淳

月白际高天,波明灭远川。yuè bái jì gāo tiān,bō míng miè yuǎn chuān。
风声羌管细,星影酒杯圆。fēng shēng qiāng guǎn xì,xīng yǐng jiǔ bēi yuán。
去雁穿云幕,惊鸥响荻鞭。qù yàn chuān yún mù,jīng ōu xiǎng dí biān。
将军占破敌,太白更西边。jiāng jūn zhàn pò dí,tài bái gèng xī biān。

唐之淳

明浙江山阴人,名愚士,以字行。唐肃子。建文二年,以方孝孺荐,为翰林侍读,与孝孺俱领修书事。旋卒。有《唐愚士诗》。 唐之淳的作品>>

猜您喜欢

奉怀国公大公兼寄杨镇抚

唐之淳

一从驰驿向西秦,几欲封书托使臣。yī cóng chí yì xiàng xī qín,jǐ yù fēng shū tuō shǐ chén。
渭水白云生马足,函关紫气接车尘。wèi shuǐ bái yún shēng mǎ zú,hán guān zǐ qì jiē chē chén。
众中持节传宣久,到处题诗访古频。zhòng zhōng chí jié chuán xuān jiǔ,dào chù tí shī fǎng gǔ pín。
藩府官寮多属望,料知杨震独情亲。fān fǔ guān liáo duō shǔ wàng,liào zhī yáng zhèn dú qíng qīn。

九月六日催菊赋得何字

唐之淳

江雨茫茫涨白波,东篱秋色竟如何。jiāng yǔ máng máng zhǎng bái bō,dōng lí qiū sè jìng rú hé。
十分犹较三分少,九日争先二日多。shí fēn yóu jiào sān fēn shǎo,jiǔ rì zhēng xiān èr rì duō。
西子睡浓方敛笑,太真娇重不成酡。xī zi shuì nóng fāng liǎn xiào,tài zhēn jiāo zhòng bù chéng tuó。
花神好雨匆匆发,莫负公家金叵罗。huā shén hǎo yǔ cōng cōng fā,mò fù gōng jiā jīn pǒ luó。

九日分韵得壶字

唐之淳

偶逢佳节寄京都,家远亲朋一字无。ǒu féng jiā jié jì jīng dōu,jiā yuǎn qīn péng yī zì wú。
睡起晚云生枕席,雨馀秋水足江湖。shuì qǐ wǎn yún shēng zhěn xí,yǔ yú qiū shuǐ zú jiāng hú。
石城木落砧声早,天堑风高雁影孤。shí chéng mù luò zhēn shēng zǎo,tiān qiàn fēng gāo yàn yǐng gū。
北望蒋陵才咫尺,不曾与客共携壶。běi wàng jiǎng líng cái zhǐ chǐ,bù céng yǔ kè gòng xié hú。

望钟山有怀灵谷浚禅师分韵得灵字

唐之淳

城外钟山山外寺,惯曾看对不曾经。chéng wài zhōng shān shān wài sì,guàn céng kàn duì bù céng jīng。
东家骏马客骑去,西土经书亦爱听。dōng jiā jùn mǎ kè qí qù,xī tǔ jīng shū yì ài tīng。
何得烟霞回俗客,便将文字乞山灵。hé dé yān xiá huí sú kè,biàn jiāng wén zì qǐ shān líng。
晓来风雨添秋爽,惟见晴岚满郭青。xiǎo lái fēng yǔ tiān qiū shuǎng,wéi jiàn qíng lán mǎn guō qīng。

十月十一日夜登天喜寺塔

唐之淳

九级门开八面风,莲灯点点夺星红。jiǔ jí mén kāi bā miàn fēng,lián dēng diǎn diǎn duó xīng hóng。
大千世界银河外,十万人家明月中。dà qiān shì jiè yín hé wài,shí wàn rén jiā míng yuè zhōng。
自怪跻攀穷鸟道,人惊笑语落天宫。zì guài jī pān qióng niǎo dào,rén jīng xiào yǔ luò tiān gōng。
漏声暗与经声接,院院分明白昼同。lòu shēng àn yǔ jīng shēng jiē,yuàn yuàn fēn míng bái zhòu tóng。

江淮舟中杂诗

唐之淳

潮落沙虚星斗光,渡头灯火送昏黄。cháo luò shā xū xīng dòu guāng,dù tóu dēng huǒ sòng hūn huáng。
盐飞白雪明鱼鲙,酒熟金瓯渍蟹筐。yán fēi bái xuě míng yú kuài,jiǔ shú jīn ōu zì xiè kuāng。
地老犹存千岁塔,江寒欲酿五更霜。dì lǎo yóu cún qiān suì tǎ,jiāng hán yù niàng wǔ gèng shuāng。
一年来往经三度,淮楚征尘点鬓苍。yī nián lái wǎng jīng sān dù,huái chǔ zhēng chén diǎn bìn cāng。

江淮舟中杂诗

唐之淳

短日生寒闷客怀,拥衾危坐类僧斋。duǎn rì shēng hán mèn kè huái,yōng qīn wēi zuò lèi sēng zhāi。
枕中道路无非越,篷外山川尽属淮。zhěn zhōng dào lù wú fēi yuè,péng wài shān chuān jǐn shǔ huái。
听得渔歌思白纻,著来戎服愧青鞋。tīng dé yú gē sī bái zhù,zhù lái róng fú kuì qīng xié。
云闲木落鱼龙卧,自笑浮生未有涯。yún xián mù luò yú lóng wò,zì xiào fú shēng wèi yǒu yá。

江淮舟中杂诗

唐之淳

静里寻诗不厌舟,夜看星影辨牵牛。jìng lǐ xún shī bù yàn zhōu,yè kàn xīng yǐng biàn qiān niú。
雨稀云叶清如鹤,浪蹙霜华白胜鸥。yǔ xī yún yè qīng rú hè,làng cù shuāng huá bái shèng ōu。
颇愧江湖无报答,敢思陶谢与同游。pǒ kuì jiāng hú wú bào dá,gǎn sī táo xiè yǔ tóng yóu。
安能百斛玻璃酒,训练吟兵破宿愁。ān néng bǎi hú bō lí jiǔ,xùn liàn yín bīng pò sù chóu。

雪中偶成

唐之淳

雪花兼夜复终朝,腊日侵寻暖尚遥。xuě huā jiān yè fù zhōng cháo,là rì qīn xún nuǎn shàng yáo。
绝壑冷飞巫峡雨,远峰晴涌越江潮。jué hè lěng fēi wū xiá yǔ,yuǎn fēng qíng yǒng yuè jiāng cháo。
谁怜狡兔空三窟,共仰云鹏落九霄。shuí lián jiǎo tù kōng sān kū,gòng yǎng yún péng luò jiǔ xiāo。
幕府夜深寒不寐,为将文墨事嫖姚。mù fǔ yè shēn hán bù mèi,wèi jiāng wén mò shì piáo yáo。

雪中偶成

唐之淳

碧落鸾车碾玉尘,上方台殿失金银。bì luò luán chē niǎn yù chén,shàng fāng tái diàn shī jīn yín。
回风密洒梨园夜,小雨斜飞柳巷春。huí fēng mì sǎ lí yuán yè,xiǎo yǔ xié fēi liǔ xiàng chūn。
万国山河同气色,五更星月让精神。wàn guó shān hé tóng qì sè,wǔ gèng xīng yuè ràng jīng shén。
悬知太史占嘉瑞,愿祝丰年荷圣仁。xuán zhī tài shǐ zhàn jiā ruì,yuàn zhù fēng nián hé shèng rén。

奉怀白先生兼寄二公子方大参

唐之淳

临流脉脉怀归客,检历匆匆欲尽年。lín liú mài mài huái guī kè,jiǎn lì cōng cōng yù jǐn nián。
公子坐分除夜酒,故侯来渡夕阳船。gōng zi zuò fēn chú yè jiǔ,gù hóu lái dù xī yáng chuán。
灯前乡梦烦龟卜,霞外仙书倩鹤传。dēng qián xiāng mèng fán guī bo,xiá wài xiān shū qiàn hè chuán。
谁道相违不相忆,心同淮泗日洄沿。shuí dào xiāng wéi bù xiāng yì,xīn tóng huái sì rì huí yán。

除夜立春

唐之淳

今年残腊今宵尽,明岁新春明日来。jīn nián cán là jīn xiāo jǐn,míng suì xīn chūn míng rì lái。
天上列星归次舍,人间万物动胚胎。tiān shàng liè xīng guī cì shě,rén jiān wàn wù dòng pēi tāi。
土牛鞭映椒花酒,彩燕风吹爆竹灰。tǔ niú biān yìng jiāo huā jiǔ,cǎi yàn fēng chuī bào zhú huī。
尘世百年惊四十,可堪时序两相催。chén shì bǎi nián jīng sì shí,kě kān shí xù liǎng xiāng cuī。

舟中四咏筚篥

唐之淳

昔向马前奏,今来船上闻。xī xiàng mǎ qián zòu,jīn lái chuán shàng wén。
分明关塞月,吹破楚天云。fēn míng guān sāi yuè,chuī pò chǔ tiān yún。

舟中四咏筚篥

唐之淳

篷畔养飞奴,如檐望却无。péng pàn yǎng fēi nú,rú yán wàng què wú。
船人莫惊起,留得伴樯乌。chuán rén mò jīng qǐ,liú dé bàn qiáng wū。

舟中四咏筚篥

唐之淳

止止复飞飞,依篷更拂桅。zhǐ zhǐ fù fēi fēi,yī péng gèng fú wéi。
秋风从尔去,船不到乌衣。qiū fēng cóng ěr qù,chuán bù dào wū yī。