古诗词

吕梁洪

唐之淳

三月上吕梁,春旱水未驶。sān yuè shàng lǚ liáng,chūn hàn shuǐ wèi shǐ。
水中半白石,错出犬牙锐。shuǐ zhōng bàn bái shí,cuò chū quǎn yá ruì。
其流本闲暇,急束若有恃。qí liú běn xián xiá,jí shù ruò yǒu shì。
乍疑云汉泻,星斗湿流丽。zhà yí yún hàn xiè,xīng dòu shī liú lì。
又疑沧海涛,喷射巨鳌背。yòu yí cāng hǎi tāo,pēn shè jù áo bèi。
轰轰万雷撞,佶佶千兵势。hōng hōng wàn léi zhuàng,jí jí qiān bīng shì。
为河作户限,匪一乃再至。wèi hé zuò hù xiàn,fěi yī nǎi zài zhì。
上洪急且纡,下洪峻而厉。shàng hóng jí qiě yū,xià hóng jùn ér lì。
舟航抵其下,一叶舞云际。zhōu háng dǐ qí xià,yī yè wǔ yún jì。
跻攀仅分寸,失手寻丈外。jī pān jǐn fēn cùn,shī shǒu xún zhàng wài。
累累腰巨絙,牛喘仆夫瘁。lèi lèi yāo jù huán,niú chuǎn pū fū cuì。
已涉未足欢,欲下心反悸。yǐ shè wèi zú huān,yù xià xīn fǎn jì。
胡然造次顷,号叫乞神惠。hú rán zào cì qǐng,hào jiào qǐ shén huì。
遂令愚无知,谄祭及非类。suì lìng yú wú zhī,chǎn jì jí fēi lèi。
方今幅员广,南北一衣带。fāng jīn fú yuán guǎng,nán běi yī yī dài。
梯航极山海,珠玉兼象贝。tī háng jí shān hǎi,zhū yù jiān xiàng bèi。
设官使居守,人畜数十辈。shè guān shǐ jū shǒu,rén chù shù shí bèi。
蛟鼍革冥顽,行旅释凝滞。jiāo tuó gé míng wán,xíng lǚ shì níng zhì。
人心既有依,天险不足畏。rén xīn jì yǒu yī,tiān xiǎn bù zú wèi。
缅思黄河源,远自昆仑致。miǎn sī huáng hé yuán,yuǎn zì kūn lún zhì。
万里不能休,朝宗实天意。wàn lǐ bù néng xiū,cháo zōng shí tiān yì。
向非神禹功,后世亦奚赖。xiàng fēi shén yǔ gōng,hòu shì yì xī lài。
到今疏凿处,历历犹可记。dào jīn shū záo chù,lì lì yóu kě jì。
河竭功不忘,圣人等天地。hé jié gōng bù wàng,shèng rén děng tiān dì。

唐之淳

明浙江山阴人,名愚士,以字行。唐肃子。建文二年,以方孝孺荐,为翰林侍读,与孝孺俱领修书事。旋卒。有《唐愚士诗》。 唐之淳的作品>>

猜您喜欢

题秋山晓霁图六言

唐之淳

藤杖高县晓日,笋鞋软踏秋云。téng zhàng gāo xiàn xiǎo rì,sǔn xié ruǎn tà qiū yún。
好拉镜湖贺老,同寻句曲茅君。hǎo lā jìng hú hè lǎo,tóng xún jù qū máo jūn。

山居八事诗耕田

唐之淳

饭牛每遇夜半,犁田喜及春初。fàn niú měi yù yè bàn,lí tián xǐ jí chūn chū。
但祝五风十雨,不愁官税私租。dàn zhù wǔ fēng shí yǔ,bù chóu guān shuì sī zū。

山居八事诗耕田

唐之淳

耕云东坞西坞,饮水前溪后溪。gēng yún dōng wù xī wù,yǐn shuǐ qián xī hòu xī。
野老时能叩角,家童已解扶犁。yě lǎo shí néng kòu jiǎo,jiā tóng yǐ jiě fú lí。

山居八事诗耕田

唐之淳

饮食秋菘春韭,不辞短瓮长瓶。yǐn shí qiū sōng chūn jiǔ,bù cí duǎn wèng zhǎng píng。
汉阴丈人知已,北山隐者同盟。hàn yīn zhàng rén zhī yǐ,běi shān yǐn zhě tóng méng。

山居八事诗耕田

唐之淳

云护灵苗胜雪,日蒸香气成霞。yún hù líng miáo shèng xuě,rì zhēng xiāng qì chéng xiá。
自拟老来扶疾,傍人错道医家。zì nǐ lǎo lái fú jí,bàng rén cuò dào yī jiā。

山居八事诗耕田

唐之淳

雨露香生蓓蕾,烟霞满贮笭箵。yǔ lù xiāng shēng bèi lěi,yān xiá mǎn zhù líng xīng。
学得卢仝煮吃,去从陆羽修经。xué dé lú tóng zhǔ chī,qù cóng lù yǔ xiū jīng。

山居八事诗耕田

唐之淳

煎茶煮药供炊,拾薪扫箨归迟。jiān chá zhǔ yào gōng chuī,shí xīn sǎo tuò guī chí。
山北山南万树,斧柯不到青枝。shān běi shān nán wàn shù,fǔ kē bù dào qīng zhī。

山居八事诗耕田

唐之淳

道士传将种法,山僧乞与松栽。dào shì chuán jiāng zhǒng fǎ,shān sēng qǐ yǔ sōng zāi。
日日闲中爱看,不论晴雨须来。rì rì xián zhōng ài kàn,bù lùn qíng yǔ xū lái。

山居八事诗耕田

唐之淳

节下洗出繁叶,向阳留护高枝。jié xià xǐ chū fán yè,xiàng yáng liú hù gāo zhī。
待取好风凉月,不教雨怪云奇。dài qǔ hǎo fēng liáng yuè,bù jiào yǔ guài yún qí。