古诗词

吕梁洪

唐之淳

三月上吕梁,春旱水未驶。sān yuè shàng lǚ liáng,chūn hàn shuǐ wèi shǐ。
水中半白石,错出犬牙锐。shuǐ zhōng bàn bái shí,cuò chū quǎn yá ruì。
其流本闲暇,急束若有恃。qí liú běn xián xiá,jí shù ruò yǒu shì。
乍疑云汉泻,星斗湿流丽。zhà yí yún hàn xiè,xīng dòu shī liú lì。
又疑沧海涛,喷射巨鳌背。yòu yí cāng hǎi tāo,pēn shè jù áo bèi。
轰轰万雷撞,佶佶千兵势。hōng hōng wàn léi zhuàng,jí jí qiān bīng shì。
为河作户限,匪一乃再至。wèi hé zuò hù xiàn,fěi yī nǎi zài zhì。
上洪急且纡,下洪峻而厉。shàng hóng jí qiě yū,xià hóng jùn ér lì。
舟航抵其下,一叶舞云际。zhōu háng dǐ qí xià,yī yè wǔ yún jì。
跻攀仅分寸,失手寻丈外。jī pān jǐn fēn cùn,shī shǒu xún zhàng wài。
累累腰巨絙,牛喘仆夫瘁。lèi lèi yāo jù huán,niú chuǎn pū fū cuì。
已涉未足欢,欲下心反悸。yǐ shè wèi zú huān,yù xià xīn fǎn jì。
胡然造次顷,号叫乞神惠。hú rán zào cì qǐng,hào jiào qǐ shén huì。
遂令愚无知,谄祭及非类。suì lìng yú wú zhī,chǎn jì jí fēi lèi。
方今幅员广,南北一衣带。fāng jīn fú yuán guǎng,nán běi yī yī dài。
梯航极山海,珠玉兼象贝。tī háng jí shān hǎi,zhū yù jiān xiàng bèi。
设官使居守,人畜数十辈。shè guān shǐ jū shǒu,rén chù shù shí bèi。
蛟鼍革冥顽,行旅释凝滞。jiāo tuó gé míng wán,xíng lǚ shì níng zhì。
人心既有依,天险不足畏。rén xīn jì yǒu yī,tiān xiǎn bù zú wèi。
缅思黄河源,远自昆仑致。miǎn sī huáng hé yuán,yuǎn zì kūn lún zhì。
万里不能休,朝宗实天意。wàn lǐ bù néng xiū,cháo zōng shí tiān yì。
向非神禹功,后世亦奚赖。xiàng fēi shén yǔ gōng,hòu shì yì xī lài。
到今疏凿处,历历犹可记。dào jīn shū záo chù,lì lì yóu kě jì。
河竭功不忘,圣人等天地。hé jié gōng bù wàng,shèng rén děng tiān dì。

唐之淳

明浙江山阴人,名愚士,以字行。唐肃子。建文二年,以方孝孺荐,为翰林侍读,与孝孺俱领修书事。旋卒。有《唐愚士诗》。 唐之淳的作品>>

猜您喜欢

竹枝词

唐之淳

春来日日起狂风,不分南北与西东。chūn lái rì rì qǐ kuáng fēng,bù fēn nán běi yǔ xī dōng。
行客怕风兼怕水,几时上得吕梁洪。xíng kè pà fēng jiān pà shuǐ,jǐ shí shàng dé lǚ liáng hóng。

竹枝词

唐之淳

为防潋子向中流,外倒风多里倒忧。wèi fáng liàn zi xiàng zhōng liú,wài dào fēng duō lǐ dào yōu。
莫道路途行不顺,邳州徐州又济州。mò dào lù tú xíng bù shùn,pī zhōu xú zhōu yòu jì zhōu。

竹枝词

唐之淳

前船夫问后船夫,尔在河南运米无。qián chuán fū wèn hòu chuán fū,ěr zài hé nán yùn mǐ wú。
九十石粮车十辆,几多牛疋几人驱。jiǔ shí shí liáng chē shí liàng,jǐ duō niú pǐ jǐ rén qū。

竹枝词

唐之淳

新黄河接老黄河,河上船同蚁阵多。xīn huáng hé jiē lǎo huáng hé,hé shàng chuán tóng yǐ zhèn duō。
一派棹歌天上落,分明口口叹阿㗻。yī pài zhào gē tiān shàng luò,fēn míng kǒu kǒu tàn ā guō。

竹枝词

唐之淳

金龙王庙在河干,刲羊烧酒上杯盘。jīn lóng wáng miào zài hé gàn,kuī yáng shāo jiǔ shàng bēi pán。
乞得好风行半月,归来庙下赛衣冠。qǐ dé hǎo fēng xíng bàn yuè,guī lái miào xià sài yī guān。

竹枝词

唐之淳

挂帆挝鼓响耽耽,南船北船密如蚕。guà fān wō gǔ xiǎng dān dān,nán chuán běi chuán mì rú cán。
往日南人齐赴北,如今北客尽朝南。wǎng rì nán rén qí fù běi,rú jīn běi kè jǐn cháo nán。

竹枝词

唐之淳

南客新来北地居,莫因莼菜忆三吴。nán kè xīn lái běi dì jū,mò yīn chún cài yì sān wú。
椹子酒胜桑落酒,槎头鱼赛细鳞鱼。shèn zi jiǔ shèng sāng luò jiǔ,chá tóu yú sài xì lín yú。

扬州竹枝词四首

唐之淳

隋家杨柳古扬州,杨叶无多野水流。suí jiā yáng liǔ gǔ yáng zhōu,yáng yè wú duō yě shuǐ liú。
莫说小红楼畔路,琼花观里少人游。mò shuō xiǎo hóng lóu pàn lù,qióng huā guān lǐ shǎo rén yóu。

扬州竹枝词四首

唐之淳

小年曾入镇南家,回首西风白日斜。xiǎo nián céng rù zhèn nán jiā,huí shǒu xī fēng bái rì xié。
独抱胡琴理胡曲,白菱飞上野菱花。dú bào hú qín lǐ hú qū,bái líng fēi shàng yě líng huā。

扬州竹枝词四首

唐之淳

十里珠帘卖酒旗,一时都逐火云飞。shí lǐ zhū lián mài jiǔ qí,yī shí dōu zhú huǒ yún fēi。
伤心欲问前朝事,白发淮人即渐稀。shāng xīn yù wèn qián cháo shì,bái fā huái rén jí jiàn xī。

扬州竹枝词四首

唐之淳

往年歌管不曾闲,遮莫商船到北湾。wǎng nián gē guǎn bù céng xián,zhē mò shāng chuán dào běi wān。
今日樵儿吹野曲,犹传一曲汉东山。jīn rì qiáo ér chuī yě qū,yóu chuán yī qū hàn dōng shān。

泊两河口

唐之淳

叠浪龙鳞合,双河燕尾分。dié làng lóng lín hé,shuāng hé yàn wěi fēn。
系船欹野树,炊饭暖春云。xì chuán yī yě shù,chuī fàn nuǎn chūn yún。
鸡唱荒村得,沙崩永夜闻。jī chàng huāng cūn dé,shā bēng yǒng yè wén。
明朝逢改火,熟食侑芳尊。míng cháo féng gǎi huǒ,shú shí yòu fāng zūn。

郓城县

唐之淳

废塔千年寺,荒城有数家。fèi tǎ qiān nián sì,huāng chéng yǒu shù jiā。
行行过村落,稍稍见桑麻。xíng xíng guò cūn luò,shāo shāo jiàn sāng má。
薄酒高论价,轻舟浅阁沙。báo jiǔ gāo lùn jià,qīng zhōu qiǎn gé shā。
无言对春晚,独立数残花。wú yán duì chūn wǎn,dú lì shù cán huā。

寿昌驿

唐之淳

细雨止复落,远山看更无。xì yǔ zhǐ fù luò,yuǎn shān kàn gèng wú。
树光连墅迥,人影共帆孤。shù guāng lián shù jiǒng,rén yǐng gòng fān gū。
县远先逢驿,河穷欲问湖。xiàn yuǎn xiān féng yì,hé qióng yù wèn hú。
不知齐鲁近,只觉语音殊。bù zhī qí lǔ jìn,zhǐ jué yǔ yīn shū。

次日过安山湖

唐之淳

泰山兼鲁望,积水与河通。tài shān jiān lǔ wàng,jī shuǐ yǔ hé tōng。
月白开鲛室,天青出贝宫。yuè bái kāi jiāo shì,tiān qīng chū bèi gōng。
舟航云物外,郡邑有无中。zhōu háng yún wù wài,jùn yì yǒu wú zhōng。
旅泊无愁晚,终宵野烧红。lǚ pō wú chóu wǎn,zhōng xiāo yě shāo hóng。
3991234567»