古诗词

残菊联句三十韵

唐之淳

佳节忽如遗,残菊冻犹绽。jiā jié hū rú yí,cán jú dòng yóu zhàn。
深黄媚秋清,淡碧留日晏。shēn huáng mèi qiū qīng,dàn bì liú rì yàn。
微微霜粉傅,滴滴露珠间。wēi wēi shuāng fěn fù,dī dī lù zhū jiān。
馀馨不盈掬,短干才过骭。yú xīn bù yíng jū,duǎn gàn cái guò gàn。
灌频畏色损,爱重疑景幻。guàn pín wèi sè sǔn,ài zhòng yí jǐng huàn。
纷披藉楥扶,灼烁资茗涮。fēn pī jí xuàn fú,zhuó shuò zī míng shuàn。
冻蝶隔幔窥,寒蜗缘径绾。dòng dié gé màn kuī,hán wō yuán jìng wǎn。
参开星鼎峙,并擢子双孪。cān kāi xīng dǐng zhì,bìng zhuó zi shuāng luán。
霞翻日炙殷,襭绚雨披幔。xiá fān rì zhì yīn,xié xuàn yǔ pī màn。
荆镌玉一围,沙拣金千瓣。jīng juān yù yī wéi,shā jiǎn jīn qiān bàn。
巡防闺婢摘,移恐园翁讪。xún fáng guī bì zhāi,yí kǒng yuán wēng shàn。
衰思还丹驻,媚得粉黛扮。shuāi sī hái dān zhù,mèi dé fěn dài bàn。
风前醒醉眸,月下影童冠。fēng qián xǐng zuì móu,yuè xià yǐng tóng guān。
优游奈晚圃,萧爽宜夕间。yōu yóu nài wǎn pǔ,xiāo shuǎng yí xī jiān。
悠然陶令思,佚以魏公宦。yōu rán táo lìng sī,yì yǐ wèi gōng huàn。
饮甘制颓龄,佩臭却沉患。yǐn gān zhì tuí líng,pèi chòu què chén huàn。
屈辞餐岂真,苏咏落非赝。qū cí cān qǐ zhēn,sū yǒng luò fēi yàn。
茹苗尝杂杞,护本当去薍。rú miáo cháng zá qǐ,hù běn dāng qù wàn。
聊供开口笑,合作青眼盼。liáo gōng kāi kǒu xiào,hé zuò qīng yǎn pàn。
兰茝本同方,松篁须共豢。lán chǎi běn tóng fāng,sōng huáng xū gòng huàn。
色连芸帙净,阴动缃帘幔。sè lián yún zhì jìng,yīn dòng xiāng lián màn。
炎凉饱所历,文酒陪之惯。yán liáng bǎo suǒ lì,wén jiǔ péi zhī guàn。
宁为抱枝乾,不作裂车轘。níng wèi bào zhī qián,bù zuò liè chē huán。
幸兹异乡对,庶使羁愁铲。xìng zī yì xiāng duì,shù shǐ jī chóu chǎn。
时冬改商律,授服补新䋎。shí dōng gǎi shāng lǜ,shòu fú bǔ xīn zhàn。
莎阶已罢蛩,榆关久来雁。shā jiē yǐ bà qióng,yú guān jiǔ lái yàn。
亲如蚁付膻,恋若马舐栈。qīn rú yǐ fù shān,liàn ruò mǎ shì zhàn。
有田惟种秫,无麦不为䴮。yǒu tián wéi zhǒng shú,wú mài bù wèi shàn。
百篇诗已成,千斛醑可办。bǎi piān shī yǐ chéng,qiān hú xǔ kě bàn。
君毋蠹花妖,我敢思笔谏。jūn wú dù huā yāo,wǒ gǎn sī bǐ jiàn。

唐之淳

明浙江山阴人,名愚士,以字行。唐肃子。建文二年,以方孝孺荐,为翰林侍读,与孝孺俱领修书事。旋卒。有《唐愚士诗》。 唐之淳的作品>>

猜您喜欢

别大宁

唐之淳

十二城中百日留,来逢初夏去逢秋。shí èr chéng zhōng bǎi rì liú,lái féng chū xià qù féng qiū。
涂山今夜团圆月,犹送清光照马头。tú shān jīn yè tuán yuán yuè,yóu sòng qīng guāng zhào mǎ tóu。

宽河城夜宿

唐之淳

新城闻鼓不闻钟,一夜潺湲泻碧峰。xīn chéng wén gǔ bù wén zhōng,yī yè chán yuán xiè bì fēng。
顷报入关多好梦,明朝应到喜相逢。qǐng bào rù guān duō hǎo mèng,míng cháo yīng dào xǐ xiāng féng。

入关

唐之淳

六王川上风如猎,九公岭头天似秋。liù wáng chuān shàng fēng rú liè,jiǔ gōng lǐng tóu tiān shì qiū。
欲知地气分南北,减却衣裳入蓟州。yù zhī dì qì fēn nán běi,jiǎn què yī shang rù jì zhōu。

蓟州逢颐庵先生及四公子

唐之淳

四月暌离一日逢,渔阳驿里蓟门东。sì yuè kuí lí yī rì féng,yú yáng yì lǐ jì mén dōng。
更相存问兼相遇,若个伤离有瘦容。gèng xiāng cún wèn jiān xiāng yù,ruò gè shāng lí yǒu shòu róng。

又和颐庵见贻韵

唐之淳

自别金陵笑语稀,中途相见得相依。zì bié jīn líng xiào yǔ xī,zhōng tú xiāng jiàn dé xiāng yī。
也知幕府无多客,共候将军几日归。yě zhī mù fǔ wú duō kè,gòng hòu jiāng jūn jǐ rì guī。

分题得垂丝槐

唐之淳

叶如江上柳枝长,花比岩前桂子黄。yè rú jiāng shàng liǔ zhī zhǎng,huā bǐ yán qián guì zi huáng。
自笑不随秋试去,却骑戎马入关忙。zì xiào bù suí qiū shì qù,què qí róng mǎ rù guān máng。

鹤梦得人字

唐之淳

梦随明月下秋旻,敛翅凝眸若有神。mèng suí míng yuè xià qiū mín,liǎn chì níng móu ruò yǒu shén。
偶到洞天经赤壁,舟中逢著姓苏人。ǒu dào dòng tiān jīng chì bì,zhōu zhōng féng zhù xìng sū rén。

寄香林僧得听字

唐之淳

日斜人散锁寒厅,羁思诗愁两不醒。rì xié rén sàn suǒ hán tīng,jī sī shī chóu liǎng bù xǐng。
输与山僧无一事,白莲花漏六时听。shū yǔ shān sēng wú yī shì,bái lián huā lòu liù shí tīng。

松稍月色得西字

唐之淳

鹤枝不动兔轮低,萝径无多影欲齐。hè zhī bù dòng tù lún dī,luó jìng wú duō yǐng yù qí。
吟到斗横河汉落,残光犹在画墙西。yín dào dòu héng hé hàn luò,cán guāng yóu zài huà qiáng xī。

吃秋桃有感

唐之淳

看得花开到熟时,一年多半客边陲。kàn dé huā kāi dào shú shí,yī nián duō bàn kè biān chuí。
明年秋摘知何处,重到刘郎未可期。míng nián qiū zhāi zhī hé chù,zhòng dào liú láng wèi kě qī。

访马参卿得微字

唐之淳

公馆秋清坐不归,酒卮茶碗送斜晖。gōng guǎn qiū qīng zuò bù guī,jiǔ zhī chá wǎn sòng xié huī。
相逢尽是天涯客,且借桐琴奏式微。xiāng féng jǐn shì tiān yá kè,qiě jiè tóng qín zòu shì wēi。

题衍斯道诗卷后

唐之淳

二十年来老辈稀,白头僧见说当时。èr shí nián lái lǎo bèi xī,bái tóu sēng jiàn shuō dāng shí。
西风落叶前朝寺,读遍燕山一卷诗。xī fēng luò yè qián cháo sì,dú biàn yàn shān yī juǎn shī。

题衍斯道诗卷后

唐之淳

首首开元大历间,月中星瀑雨馀山。shǒu shǒu kāi yuán dà lì jiān,yuè zhōng xīng pù yǔ yú shān。
自缘懒写勤看咏,欲得从师借不还。zì yuán lǎn xiě qín kàn yǒng,yù dé cóng shī jiè bù hái。

谒关侯庙

唐之淳

绿柳苍松取次栽,灵旗风暖庙门开。lǜ liǔ cāng sōng qǔ cì zāi,líng qí fēng nuǎn miào mén kāi。
百年遗构重修处,曾得亲王入梦来。bǎi nián yí gòu zhòng xiū chù,céng dé qīn wáng rù mèng lái。

月桥晚步

唐之淳

凤沼龙舟事已湮,月桥烟岛昼生尘。fèng zhǎo lóng zhōu shì yǐ yān,yuè qiáo yān dǎo zhòu shēng chén。
芙蓉冷落菰蒲老,波面游鱼却避人。fú róng lěng luò gū pú lǎo,bō miàn yóu yú què bì rén。