古诗词

残菊联句三十韵

唐之淳

佳节忽如遗,残菊冻犹绽。jiā jié hū rú yí,cán jú dòng yóu zhàn。
深黄媚秋清,淡碧留日晏。shēn huáng mèi qiū qīng,dàn bì liú rì yàn。
微微霜粉傅,滴滴露珠间。wēi wēi shuāng fěn fù,dī dī lù zhū jiān。
馀馨不盈掬,短干才过骭。yú xīn bù yíng jū,duǎn gàn cái guò gàn。
灌频畏色损,爱重疑景幻。guàn pín wèi sè sǔn,ài zhòng yí jǐng huàn。
纷披藉楥扶,灼烁资茗涮。fēn pī jí xuàn fú,zhuó shuò zī míng shuàn。
冻蝶隔幔窥,寒蜗缘径绾。dòng dié gé màn kuī,hán wō yuán jìng wǎn。
参开星鼎峙,并擢子双孪。cān kāi xīng dǐng zhì,bìng zhuó zi shuāng luán。
霞翻日炙殷,襭绚雨披幔。xiá fān rì zhì yīn,xié xuàn yǔ pī màn。
荆镌玉一围,沙拣金千瓣。jīng juān yù yī wéi,shā jiǎn jīn qiān bàn。
巡防闺婢摘,移恐园翁讪。xún fáng guī bì zhāi,yí kǒng yuán wēng shàn。
衰思还丹驻,媚得粉黛扮。shuāi sī hái dān zhù,mèi dé fěn dài bàn。
风前醒醉眸,月下影童冠。fēng qián xǐng zuì móu,yuè xià yǐng tóng guān。
优游奈晚圃,萧爽宜夕间。yōu yóu nài wǎn pǔ,xiāo shuǎng yí xī jiān。
悠然陶令思,佚以魏公宦。yōu rán táo lìng sī,yì yǐ wèi gōng huàn。
饮甘制颓龄,佩臭却沉患。yǐn gān zhì tuí líng,pèi chòu què chén huàn。
屈辞餐岂真,苏咏落非赝。qū cí cān qǐ zhēn,sū yǒng luò fēi yàn。
茹苗尝杂杞,护本当去薍。rú miáo cháng zá qǐ,hù běn dāng qù wàn。
聊供开口笑,合作青眼盼。liáo gōng kāi kǒu xiào,hé zuò qīng yǎn pàn。
兰茝本同方,松篁须共豢。lán chǎi běn tóng fāng,sōng huáng xū gòng huàn。
色连芸帙净,阴动缃帘幔。sè lián yún zhì jìng,yīn dòng xiāng lián màn。
炎凉饱所历,文酒陪之惯。yán liáng bǎo suǒ lì,wén jiǔ péi zhī guàn。
宁为抱枝乾,不作裂车轘。níng wèi bào zhī qián,bù zuò liè chē huán。
幸兹异乡对,庶使羁愁铲。xìng zī yì xiāng duì,shù shǐ jī chóu chǎn。
时冬改商律,授服补新䋎。shí dōng gǎi shāng lǜ,shòu fú bǔ xīn zhàn。
莎阶已罢蛩,榆关久来雁。shā jiē yǐ bà qióng,yú guān jiǔ lái yàn。
亲如蚁付膻,恋若马舐栈。qīn rú yǐ fù shān,liàn ruò mǎ shì zhàn。
有田惟种秫,无麦不为䴮。yǒu tián wéi zhǒng shú,wú mài bù wèi shàn。
百篇诗已成,千斛醑可办。bǎi piān shī yǐ chéng,qiān hú xǔ kě bàn。
君毋蠹花妖,我敢思笔谏。jūn wú dù huā yāo,wǒ gǎn sī bǐ jiàn。

唐之淳

明浙江山阴人,名愚士,以字行。唐肃子。建文二年,以方孝孺荐,为翰林侍读,与孝孺俱领修书事。旋卒。有《唐愚士诗》。 唐之淳的作品>>

猜您喜欢

是夜蒙公相寄示三首因用韵以成

唐之淳

云头鹤背碧迢迢,仙子飘然不受招。yún tóu hè bèi bì tiáo tiáo,xiān zi piāo rán bù shòu zhāo。
直入银河秋水去,好风明月是轻桡。zhí rù yín hé qiū shuǐ qù,hǎo fēng míng yuè shì qīng ráo。

是夜蒙公相寄示三首因用韵以成

唐之淳

日长公府坐论思,羽扇风清虎帐垂。rì zhǎng gōng fǔ zuò lùn sī,yǔ shàn fēng qīng hǔ zhàng chuí。
望见石枰斜点笔,不知诗句欲怀谁。wàng jiàn shí píng xié diǎn bǐ,bù zhī shī jù yù huái shuí。

是夜蒙公相寄示三首因用韵以成

唐之淳

淮北淮南两地情,藕花菱子月三更。huái běi huái nán liǎng dì qíng,ǒu huā líng zi yuè sān gèng。
心同老鹤无多睡,听得东轩剪烛声。xīn tóng lǎo hè wú duō shuì,tīng dé dōng xuān jiǎn zhú shēng。

和公相舟行即事韵

唐之淳

水面吴歌接楚歌,歌声不似水声多。shuǐ miàn wú gē jiē chǔ gē,gē shēng bù shì shuǐ shēng duō。
卸帆摇櫓过湖去,一路秋香生晚荷。xiè fān yáo lǔ guò hú qù,yī lù qiū xiāng shēng wǎn hé。

送一斋公子还凤阳四首

唐之淳

同泛楼船上玉京,独骑归马向濠城。tóng fàn lóu chuán shàng yù jīng,dú qí guī mǎ xiàng háo chéng。
日斜烟淡山如写,江北江南一段情。rì xié yān dàn shān rú xiě,jiāng běi jiāng nán yī duàn qíng。

送一斋公子还凤阳四首

唐之淳

绿浪轻帆潮热后,白云归路雁啼时。lǜ làng qīng fān cháo rè hòu,bái yún guī lù yàn tí shí。
望来鞭影旗亭暮,吟过滁州几首诗。wàng lái biān yǐng qí tíng mù,yín guò chú zhōu jǐ shǒu shī。

送一斋公子还凤阳四首

唐之淳

疋马新从阙下辞,扬鞭疾去莫教迟。pǐ mǎ xīn cóng quē xià cí,yáng biān jí qù mò jiào chí。
寻常一样中秋月,谁似升堂捧寿卮。xún cháng yī yàng zhōng qiū yuè,shuí shì shēng táng pěng shòu zhī。

送一斋公子还凤阳四首

唐之淳

明朝送客出城隅,先向东家借蹇驴。míng cháo sòng kè chū chéng yú,xiān xiàng dōng jiā jiè jiǎn lǘ。
仆健马肥泥水少,料知三日到中都。pū jiàn mǎ féi ní shuǐ shǎo,liào zhī sān rì dào zhōng dōu。

九月十一日天禧寺访卢月桐观画壁回口占二绝句以寄

唐之淳

秋路沙晴不起风,长干寺里访卢鸿。qiū lù shā qíng bù qǐ fēng,zhǎng gàn sì lǐ fǎng lú hóng。
瓦棺已失维摩样,画壁他年看月桐。wǎ guān yǐ shī wéi mó yàng,huà bì tā nián kàn yuè tóng。

九月十一日天禧寺访卢月桐观画壁回口占二绝句以寄

唐之淳

月桐不似虎头痴,颇学王维爱作诗。yuè tóng bù shì hǔ tóu chī,pǒ xué wáng wéi ài zuò shī。
烦君满壁沧洲画,画我萍居听雨诗。fán jūn mǎn bì cāng zhōu huà,huà wǒ píng jū tīng yǔ shī。

和答颐庵先生寄示二绝句之韵

唐之淳

住依公府枕河湾,野老王孙日往还。zhù yī gōng fǔ zhěn hé wān,yě lǎo wáng sūn rì wǎng hái。
莫道草堂无样制,圣恩曾许屋三间。mò dào cǎo táng wú yàng zhì,shèng ēn céng xǔ wū sān jiān。

和答颐庵先生寄示二绝句之韵

唐之淳

凤凰台上望庄台,喜得云缄手自开。fèng huáng tái shàng wàng zhuāng tái,xǐ dé yún jiān shǒu zì kāi。
就里频频问乡信,阿罗三月没书来。jiù lǐ pín pín wèn xiāng xìn,ā luó sān yuè méi shū lái。

戏题桐窗

唐之淳

春时桐树叶幢幢,风动书签月浸窗。chūn shí tóng shù yè chuáng chuáng,fēng dòng shū qiān yuè jìn chuāng。
重到已为人剪伐,一阶残雪吠惊厖。zhòng dào yǐ wèi rén jiǎn fá,yī jiē cán xuě fèi jīng páng。

目病中闻打围作

唐之淳

新按胡鹰旧雪香,三千人马出围场。xīn àn hú yīng jiù xuě xiāng,sān qiān rén mǎ chū wéi chǎng。
自怜患眼寒窗下,高拥青绫梦射狼。zì lián huàn yǎn hán chuāng xià,gāo yōng qīng líng mèng shè láng。

十二月二十四日夜忆母亲作三首

唐之淳

云白星稀夜气清,家家祠灶学阴生。yún bái xīng xī yè qì qīng,jiā jiā cí zào xué yīn shēng。
我方寄食公厨饭,却忆慈亲坐到明。wǒ fāng jì shí gōng chú fàn,què yì cí qīn zuò dào míng。