古诗词

送敷竺昙住义乌双林寺二十韵

唐之淳

双林古名刹,婺女之乌伤。shuāng lín gǔ míng shā,wù nǚ zhī wū shāng。
云出汉水白,云归山气黄。yún chū hàn shuǐ bái,yún guī shān qì huáng。
维昔传大士,依山开道场。wéi xī chuán dà shì,yī shān kāi dào chǎng。
六时动天乐,草木生妙香。liù shí dòng tiān lè,cǎo mù shēng miào xiāng。
峰头七佛塔,塔下双神堂。fēng tóu qī fú tǎ,tǎ xià shuāng shén táng。
堂中席久虚,猿鹤愁怨望。táng zhōng xí jiǔ xū,yuán hè chóu yuàn wàng。
吾师霞外秀,六十须眉苍。wú shī xiá wài xiù,liù shí xū méi cāng。
祝发石桥左,挂衣双涧傍。zhù fā shí qiáo zuǒ,guà yī shuāng jiàn bàng。
小笠冒暑雨,轻袍带晨霜。xiǎo lì mào shǔ yǔ,qīng páo dài chén shuāng。
手持文部檄,脚踏龙河航。shǒu chí wén bù xí,jiǎo tà lóng hé háng。
访我玄津西,送之钟山阳。fǎng wǒ xuán jīn xī,sòng zhī zhōng shān yáng。
是时五月朔,绿树薰风凉。shì shí wǔ yuè shuò,lǜ shù xūn fēng liáng。
薝葡白胜云,菖蒲过人长。zhān pú bái shèng yún,chāng pú guò rén zhǎng。
我留看归去,迟回以彷徨。wǒ liú kàn guī qù,chí huí yǐ páng huáng。
师行过越乡,烦师一徜徉。shī xíng guò yuè xiāng,fán shī yī cháng yáng。
乡中多亲友,念我几回肠。xiāng zhōng duō qīn yǒu,niàn wǒ jǐ huí cháng。
为我少安慰,令我羁思忘。wèi wǒ shǎo ān wèi,lìng wǒ jī sī wàng。
马群有骐骥,羽族有凤凰。mǎ qún yǒu qí jì,yǔ zú yǒu fèng huáng。
览德匪称力,如火不用光。lǎn dé fěi chēng lì,rú huǒ bù yòng guāng。
大士迟师久,勉哉宜自彊。dà shì chí shī jiǔ,miǎn zāi yí zì jiàng。

唐之淳

明浙江山阴人,名愚士,以字行。唐肃子。建文二年,以方孝孺荐,为翰林侍读,与孝孺俱领修书事。旋卒。有《唐愚士诗》。 唐之淳的作品>>

猜您喜欢

舟中四咏筚篥

唐之淳

止止复飞飞,依篷更拂桅。zhǐ zhǐ fù fēi fēi,yī péng gèng fú wéi。
秋风从尔去,船不到乌衣。qiū fēng cóng ěr qù,chuán bù dào wū yī。

舟中四咏筚篥

唐之淳

花畔偷眠日,芦边惯吠星。huā pàn tōu mián rì,lú biān guàn fèi xīng。
寄书多不达,烦尔到华亭。jì shū duō bù dá,fán ěr dào huá tíng。

涂阳八咏金山积雪

唐之淳

积雪不知年,炎天生昼寒。jī xuě bù zhī nián,yán tiān shēng zhòu hán。
南人初出塞,浑作玉屏看。nán rén chū chū sāi,hún zuò yù píng kàn。

涂阳八咏金山积雪

唐之淳

溶溶谷中云,西来复东去。róng róng gǔ zhōng yún,xī lái fù dōng qù。
云归人未归,朝朝望云树。yún guī rén wèi guī,cháo cháo wàng yún shù。

涂阳八咏金山积雪

唐之淳

朝听萧寺钟,暮听萧寺钟。cháo tīng xiāo sì zhōng,mù tīng xiāo sì zhōng。
当年铸钟者,陵云起秋风。dāng nián zhù zhōng zhě,líng yún qǐ qiū fēng。

涂阳八咏金山积雪

唐之淳

川上王孙草,秋风几度黄。chuān shàng wáng sūn cǎo,qiū fēng jǐ dù huáng。
太平休战伐,边树射黄羊。tài píng xiū zhàn fá,biān shù shè huáng yáng。

涂阳八咏金山积雪

唐之淳

玉女来浴时,丹光落秋水。yù nǚ lái yù shí,dān guāng luò qiū shuǐ。
到今尚温温,暖浪因风起。dào jīn shàng wēn wēn,nuǎn làng yīn fēng qǐ。

涂阳八咏金山积雪

唐之淳

滉漾复潆渟,分明见底清。huàng yàng fù yíng tíng,fēn míng jiàn dǐ qīng。
涂山一夜雨,流水惠州城。tú shān yī yè yǔ,liú shuǐ huì zhōu chéng。

涂阳八咏金山积雪

唐之淳

西峰含积阴,落日载暝色。xī fēng hán jī yīn,luò rì zài míng sè。
照见猎归人,扬声下沙碛。zhào jiàn liè guī rén,yáng shēng xià shā qì。

涂阳八咏金山积雪

唐之淳

云破始见日,雪消微露岚。yún pò shǐ jiàn rì,xuě xiāo wēi lù lán。
马头春梦里,惊道是江南。mǎ tóu chūn mèng lǐ,jīng dào shì jiāng nán。

题画菜

唐之淳

开畦分种味,插竹当垣墉。kāi qí fēn zhǒng wèi,chā zhú dāng yuán yōng。
安得身无病,长为卖菜翁。ān dé shēn wú bìng,zhǎng wèi mài cài wēng。

滁山道中杂题

唐之淳

溪暝深藏柳,坡晴湿护苔。xī míng shēn cáng liǔ,pō qíng shī hù tái。
只惊联骑去,不见一人来。zhǐ jīng lián qí qù,bù jiàn yī rén lái。

滁山道中杂题

唐之淳

麦陇丛丛绿,梅香树树香。mài lǒng cóng cóng lǜ,méi xiāng shù shù xiāng。
山禽惊客梦,村酒割人肠。shān qín jīng kè mèng,cūn jiǔ gē rén cháng。

滁山道中杂题

唐之淳

虎过山风急,山家早闭门。hǔ guò shān fēng jí,shān jiā zǎo bì mén。
遥怜未投宿,月黑正销魂。yáo lián wèi tóu sù,yuè hēi zhèng xiāo hún。

滁山道中杂题

唐之淳

浮图连石磴,略彴枕溪湾。fú tú lián shí dèng,lüè zhuó zhěn xī wān。
驴背东风里,遥瞻管店山。lǘ bèi dōng fēng lǐ,yáo zhān guǎn diàn shān。