古诗词

慈母石歌

陈献章

岩石江头峻如壁,舟人指为慈母石。yán shí jiāng tóu jùn rú bì,zhōu rén zhǐ wèi cí mǔ shí。
慈母名来不可闻,巉岩兀嵂秋江碧。cí mǔ míng lái bù kě wén,chán yán wù lǜ qiū jiāng bì。
我闻慈母名,起我父母思。wǒ wén cí mǔ míng,qǐ wǒ fù mǔ sī。
人有父母谁不思,我思父母徒伤悲。rén yǒu fù mǔ shuí bù sī,wǒ sī fù mǔ tú shāng bēi。
忆昔生我童稚时,家贫逐日图生资。yì xī shēng wǒ tóng zhì shí,jiā pín zhú rì tú shēng zī。
析薪与我代灯烛,鬻衣与我买诗书。xī xīn yǔ wǒ dài dēng zhú,yù yī yǔ wǒ mǎi shī shū。
朝夕俾我苦勤学,戒我勿似庸常儿。cháo xī bǐ wǒ kǔ qín xué,jiè wǒ wù shì yōng cháng ér。
况生我命苦多疾,父母提挈绵岁月。kuàng shēng wǒ mìng kǔ duō jí,fù mǔ tí qiè mián suì yuè。
一朝我病忽呻吟,父母咿哑面如漆。yī cháo wǒ bìng hū shēn yín,fù mǔ yī yǎ miàn rú qī。
父母衣我兮宁自寒,父母食我兮宁自饥。fù mǔ yī wǒ xī níng zì hán,fù mǔ shí wǒ xī níng zì jī。
我今身为一命仕,薄俸堪将备甘旨。wǒ jīn shēn wèi yī mìng shì,báo fèng kān jiāng bèi gān zhǐ。
二亲已去掩荒丘,薄俸还将饱妻子。èr qīn yǐ qù yǎn huāng qiū,báo fèng hái jiāng bǎo qī zi。
几回举箸食腥膻,默默不知双泪涟。jǐ huí jǔ zhù shí xīng shān,mò mò bù zhī shuāng lèi lián。
收泪还将酒杯奠,杯奠不到音容前。shōu lèi hái jiāng jiǔ bēi diàn,bēi diàn bù dào yīn róng qián。
慈母石,世罕有,汝在江头天地久。cí mǔ shí,shì hǎn yǒu,rǔ zài jiāng tóu tiān dì jiǔ。
我思父母不能养,恨恨当同尔齐朽。wǒ sī fù mǔ bù néng yǎng,hèn hèn dāng tóng ěr qí xiǔ。
呜呼罔极恩难报,幸今赖有移忠孝。wū hū wǎng jí ēn nán bào,xìng jīn lài yǒu yí zhōng xiào。
尚当竭力事吾君,庶可扬名酬二亲。shàng dāng jié lì shì wú jūn,shù kě yáng míng chóu èr qīn。
诗曰:谁化江边石,世传慈母名。shī yuē shuí huà jiāng biān shí,shì chuán cí mǔ míng。
神枯真可想,意得貌如生。shén kū zhēn kě xiǎng,yì dé mào rú shēng。
行路三回顾,题诗独见称。xíng lù sān huí gù,tí shī dú jiàn chēng。
丹青在人目,千古共沾缨。dān qīng zài rén mù,qiān gǔ gòng zhān yīng。

陈献章

明广东新会人,字公甫,号石斋,晚号石翁,居白沙里,学者称白沙先生。正统十二年,两赴礼部不第。从吴与弼讲理学,居半年而归。筑阳春台,读书静坐,数年不出户。入京至国子监,祭酒邢让惊为真儒复出。成化十九年授翰林检讨,乞终养归。其学以静为主,教学者端坐澄心,于静中养出端倪。兰溪姜麟称之为“活孟子”。又工书画,山居偶乏笔,束茅代之,遂自成一家,时呼为茅笔字。画多墨梅。有《白沙诗教解》、《白沙集》。 陈献章的作品>>

猜您喜欢

伍光宇卜室白沙为读书之所

陈献章

君此卜居君亦足,空村无人山多木。jūn cǐ bo jū jūn yì zú,kōng cūn wú rén shān duō mù。
参差芭蕉丽晨旭,新叶新心递相续。cān chà bā jiāo lì chén xù,xīn yè xīn xīn dì xiāng xù。

伍光宇卜室白沙为读书之所

陈献章

竞晨登登闻隔竹,东邻老人事幽卜。jìng chén dēng dēng wén gé zhú,dōng lín lǎo rén shì yōu bo。
瓷瓯瓦盆不供俗,我不到门此翁独。cí ōu wǎ pén bù gōng sú,wǒ bù dào mén cǐ wēng dú。

偶成

陈献章

墙角经春卧短筇,千秋塔骨不如公。qiáng jiǎo jīng chūn wò duǎn qióng,qiān qiū tǎ gǔ bù rú gōng。
科头坐转茅檐日,闲看蛛丝荡午风。kē tóu zuò zhuǎn máo yán rì,xián kàn zhū sī dàng wǔ fēng。

夜坐与童子方祥庆话别偶成

陈献章

晚饭跏趺竹几安,秋吟涕泪阁灯残。wǎn fàn jiā fū zhú jǐ ān,qiū yín tì lèi gé dēng cán。
一诗可送方童子,千炼不如庄定山。yī shī kě sòng fāng tóng zi,qiān liàn bù rú zhuāng dìng shān。

往潮连人事

陈献章

独速蓑衣舞我航,数家烟树隔迷茫。dú sù suō yī wǔ wǒ háng,shù jiā yān shù gé mí máng。
不将起倒供人事,只为看花也未忙。bù jiāng qǐ dào gōng rén shì,zhǐ wèi kàn huā yě wèi máng。

柳渡月下承苕溪翁约赏中秋月于潮连

陈献章

年颜欲比苕溪老,酒盏同挥夜月圆。nián yán yù bǐ sháo xī lǎo,jiǔ zhǎn tóng huī yè yuè yuán。
来共主人秋半醉,更回杨柳渡头船。lái gòng zhǔ rén qiū bàn zuì,gèng huí yáng liǔ dù tóu chuán。

次韵张叔亨侍御见寄

陈献章

酒舫当年兴未涯,清宵人语白鸥沙。jiǔ fǎng dāng nián xīng wèi yá,qīng xiāo rén yǔ bái ōu shā。
如今纵有相思梦,不到长安御史家。rú jīn zòng yǒu xiāng sī mèng,bù dào zhǎng ān yù shǐ jiā。

看柳

陈献章

浅塘低竹小坭村,黄土墙扃白板门。qiǎn táng dī zhú xiǎo ní cūn,huáng tǔ qiáng jiōng bái bǎn mén。
望见西头杨柳树,行人都讶是桃源。wàng jiàn xī tóu yáng liǔ shù,xíng rén dōu yà shì táo yuán。

溪桥晚立示诸郎

陈献章

溪边明月扫不去,竹下清风时一呼。xī biān míng yuè sǎo bù qù,zhú xià qīng fēng shí yī hū。
天与乃公供打睡,莫安桥板引樵渔。tiān yǔ nǎi gōng gōng dǎ shuì,mò ān qiáo bǎn yǐn qiáo yú。

斋大父忌作旧居在道娘坟东

陈献章

道娘坟西近官路,朝朝暮暮行人多。dào niáng fén xī jìn guān lù,cháo cháo mù mù xíng rén duō。
世事百年浑不省,满堂宾客竹枝歌。shì shì bǎi nián hún bù shěng,mǎn táng bīn kè zhú zhī gē。

杂兴

陈献章

曲肱深闭倚山阁,照眼不堪临路花。qū gōng shēn bì yǐ shān gé,zhào yǎn bù kān lín lù huā。
一身老去何须出,两脚朝来只欲麻。yī shēn lǎo qù hé xū chū,liǎng jiǎo cháo lái zhǐ yù má。

杂兴

陈献章

倚槛才看一两花,不堪终日雨斜斜。yǐ kǎn cái kàn yī liǎng huā,bù kān zhōng rì yǔ xié xié。
先生已结僧趺坐,还与人间管岁华。xiān shēng yǐ jié sēng fū zuò,hái yǔ rén jiān guǎn suì huá。

杂兴

陈献章

白日几时生羽翼,金丹负我不神仙。bái rì jǐ shí shēng yǔ yì,jīn dān fù wǒ bù shén xiān。
东家茗碗频分啜,两腋清风也可怜。dōng jiā míng wǎn pín fēn chuài,liǎng yè qīng fēng yě kě lián。

赠钓伴

陈献章

短短蒌蒿浅浅湾,夕阳倒影对南山。duǎn duǎn lóu hāo qiǎn qiǎn wān,xī yáng dào yǐng duì nán shān。
大船鼓枻唱歌去,小艇得鱼吹笛还。dà chuán gǔ yì chàng gē qù,xiǎo tǐng dé yú chuī dí hái。

得陈德雍书年九十馀矣犹有愿学之志

陈献章

越客初披手翰新,天涯暮雨欲沾巾。yuè kè chū pī shǒu hàn xīn,tiān yá mù yǔ yù zhān jīn。
可怜一片长江水,日夜东流不待人。kě lián yī piàn zhǎng jiāng shuǐ,rì yè dōng liú bù dài rén。