古诗词

经盐山废县

杨文卿

何年移置青齐道,遗壤颓墉犹四围。hé nián yí zhì qīng qí dào,yí rǎng tuí yōng yóu sì wéi。
白露满田牛上冢,淡烟浮庙草钩衣。bái lù mǎn tián niú shàng zhǒng,dàn yān fú miào cǎo gōu yī。
客过都当瓦砾后,鹤来岂止人民非。kè guò dōu dāng wǎ lì hòu,hè lái qǐ zhǐ rén mín fēi。
秦宫汉殿亦兴废,天地无穷哀雁飞。qín gōng hàn diàn yì xīng fèi,tiān dì wú qióng āi yàn fēi。

杨文卿

明浙江鄞县人,字质夫。曾任刑部主事,累官山东提学副使。平居待人宽和,每临事则确然不可夺。为政廉,身后橐无余资,惟图书数箧而已。有《崧畦集》、《笔谈类稿》、《苕溪集》。 杨文卿的作品>>

猜您喜欢

宿山寺遇雨

杨文卿

独抗尘容过梵宫,残阳犹自拖微红。dú kàng chén róng guò fàn gōng,cán yáng yóu zì tuō wēi hóng。
黄牛下坂前溪雨,绿竹摇窗曲径风。huáng niú xià bǎn qián xī yǔ,lǜ zhú yáo chuāng qū jìng fēng。
石露危崖山骨出,水流深涧地喉通。shí lù wēi yá shān gǔ chū,shuǐ liú shēn jiàn dì hóu tōng。
绳床兀坐清无寐,满耳蛙鸣芦荻中。shéng chuáng wù zuò qīng wú mèi,mǎn ěr wā míng lú dí zhōng。

晓发京都

杨文卿

俗吏曾随计吏来,可堪复别凤城隈。sú lì céng suí jì lì lái,kě kān fù bié fèng chéng wēi。
清时自辟公孙阁,此日虚经郭隗台。qīng shí zì pì gōng sūn gé,cǐ rì xū jīng guō kuí tái。
夹路笙簧山鸟哢,向人颦笑野花开。jiā lù shēng huáng shān niǎo lòng,xiàng rén pín xiào yě huā kāi。
倚风南望沧江渺,拟上高堂寿一杯。yǐ fēng nán wàng cāng jiāng miǎo,nǐ shàng gāo táng shòu yī bēi。

秋日送曾公子实卿之延安书扇头

杨文卿

车马翩翩送汝行,离愁遽逐海云生。chē mǎ piān piān sòng rǔ xíng,lí chóu jù zhú hǎi yún shēng。
三杯篱落菊花节,一路蛩螀豆叶声。sān bēi lí luò jú huā jié,yī lù qióng jiāng dòu yè shēng。
荒草浊河连古戍,悲笳明月动山城。huāng cǎo zhuó hé lián gǔ shù,bēi jiā míng yuè dòng shān chéng。
鲤庭趋后劳相报,婚嫁如今累尚平。lǐ tíng qū hòu láo xiāng bào,hūn jià rú jīn lèi shàng píng。

旧沧州铁狮二首

杨文卿

独倚遥空据道周,颓墉顽铁两悠悠。dú yǐ yáo kōng jù dào zhōu,tuí yōng wán tiě liǎng yōu yōu。
不辞瓦石形应丑,为换人民恨未休。bù cí wǎ shí xíng yīng chǒu,wèi huàn rén mín hèn wèi xiū。
沆瀣饮残犹枵腹,烟云压重自昂头。hàng xiè yǐn cán yóu xiāo fù,yān yún yā zhòng zì áng tóu。
真成久视仙人分,看尽豪华逐水流。zhēn chéng jiǔ shì xiān rén fēn,kàn jǐn háo huá zhú shuǐ liú。

旧沧州铁狮二首

杨文卿

草埋金马没铜驼,到处遣踪《麦秀歌》。cǎo mái jīn mǎ méi tóng tuó,dào chù qiǎn zōng mài xiù gē。
聚铁何人成错误,长年见汝欲摩挲。jù tiě hé rén chéng cuò wù,zhǎng nián jiàn rǔ yù mó sā。
吼风泣雨萦愁剧,负燕冠雅受侮多。hǒu fēng qì yǔ yíng chóu jù,fù yàn guān yǎ shòu wǔ duō。
我意转销作农器,买牛耕稼夕阳坡。wǒ yì zhuǎn xiāo zuò nóng qì,mǎi niú gēng jià xī yáng pō。

过郭林宗墓

杨文卿

曾披汉史羡冥鸿,身脱虞罗汉已终。céng pī hàn shǐ xiàn míng hóng,shēn tuō yú luó hàn yǐ zhōng。
遥望仙舟悲逝水,独留荒冢泣寒蛩。yáo wàng xiān zhōu bēi shì shuǐ,dú liú huāng zhǒng qì hán qióng。
碑欹有字腰垂断,树老无枝腹半空。bēi yī yǒu zì yāo chuí duàn,shù lǎo wú zhī fù bàn kōng。
不敢折巾强自附,为君沽酒酹秋风。bù gǎn zhé jīn qiáng zì fù,wèi jūn gū jiǔ lèi qiū fēng。