古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
寄黄凤滩先生
明
:
梁燧
三城忆别几星霜,杖履今闻在故乡。
sān chéng yì bié jǐ xīng shuāng,zhàng lǚ jīn wén zài gù xiāng。
缃帙一床经御赐,炉烟双袖旧含香。
xiāng zhì yī chuáng jīng yù cì,lú yān shuāng xiù jiù hán xiāng。
窗环翠色滩声近,楼倚青山石榻凉。
chuāng huán cuì sè tān shēng jìn,lóu yǐ qīng shān shí tà liáng。
何日问奇还载酒,收将烟月入奚囊。
hé rì wèn qí hái zài jiǔ,shōu jiāng yān yuè rù xī náng。
AI赏析
梁燧
梁燧,字真传。阳春人。明思宗崇祯贡生。清道光《肇庆府志》卷一八有传。
梁燧的作品>>
猜您喜欢
春夜闻子规
明
:
梁燧
归去何劳枝上喧,春残疑是怨黄昏。
guī qù hé láo zhī shàng xuān,chūn cán yí shì yuàn huáng hūn。
声凄几动离人恨,肠断空思望帝魂。
shēng qī jǐ dòng lí rén hèn,cháng duàn kōng sī wàng dì hún。
芳树夜深啼有血,孤窗初听月添痕。
fāng shù yè shēn tí yǒu xuè,gū chuāng chū tīng yuè tiān hén。
谁云地气南方至,愁向东风不可论。
shuí yún dì qì nán fāng zhì,chóu xiàng dōng fēng bù kě lùn。
AI赏析
村居
明
:
梁燧
烟舍溪南薜荔垣,云深樵径绕荒村。
yān shě xī nán bì lì yuán,yún shēn qiáo jìng rào huāng cūn。
桥通花坞闲栽药,人着荷衣自灌园。
qiáo tōng huā wù xián zāi yào,rén zhe hé yī zì guàn yuán。
纤月夜窥萝幌静,午衙初放蜜蜂喧。
xiān yuè yè kuī luó huǎng jìng,wǔ yá chū fàng mì fēng xuān。
市朝见说红尘满,谁向花时访荜门。
shì cháo jiàn shuō hóng chén mǎn,shuí xiàng huā shí fǎng bì mén。
AI赏析
村居
明
:
梁燧
门对渔家傍竹开,长吟无事独登台。
mén duì yú jiā bàng zhú kāi,zhǎng yín wú shì dú dēng tái。
道心不为贫中减,诗债还怜病后催。
dào xīn bù wèi pín zhōng jiǎn,shī zhài hái lián bìng hòu cuī。
谷口断云迷古路,窗前残雪点寒梅。
gǔ kǒu duàn yún mí gǔ lù,chuāng qián cán xuě diǎn hán méi。
野人机械何曾设,灌罢溪园带月回。
yě rén jī xiè hé céng shè,guàn bà xī yuán dài yuè huí。
AI赏析
初冬过集齐枢先生山亭
明
:
梁燧
渔蓑还带旧诗囊,共过东篱径有霜。
yú suō hái dài jiù shī náng,gòng guò dōng lí jìng yǒu shuāng。
拂石地如仙子宅,开樽人惹令公香。
fú shí dì rú xiān zi zhái,kāi zūn rén rě lìng gōng xiāng。
云笼疏树啼幽鸟,亭倚孤峰隐夕阳。
yún lóng shū shù tí yōu niǎo,tíng yǐ gū fēng yǐn xī yáng。
别去柴关应莫掩,问奇重拟到山堂。
bié qù chái guān yīng mò yǎn,wèn qí zhòng nǐ dào shān táng。
AI赏析
山殿秋居和端止上人
明
:
梁燧
树古秋声隐上方,白云缭绕护虚堂。
shù gǔ qiū shēng yǐn shàng fāng,bái yún liáo rào hù xū táng。
钟残山殿蝉初咽,叶落空林径满霜。
zhōng cán shān diàn chán chū yàn,yè luò kōng lín jìng mǎn shuāng。
窗冷放参僧过午,月明趺坐石为床。
chuāng lěng fàng cān sēng guò wǔ,yuè míng fū zuò shí wèi chuáng。
吟踪也罕来城市,几度寻幽到竹房。
yín zōng yě hǎn lái chéng shì,jǐ dù xún yōu dào zhú fáng。
AI赏析
游崆峒岩和洪邑侯韵
明
:
梁燧
隰隰平原绿水洲,亭亭丹谷白云浮。
xí xí píng yuán lǜ shuǐ zhōu,tíng tíng dān gǔ bái yún fú。
一区石室天犹隘,四壁苍苔境自幽。
yī qū shí shì tiān yóu ài,sì bì cāng tái jìng zì yōu。
溜滴玉虬常作雨,风和碧槛似凝秋。
liū dī yù qiú cháng zuò yǔ,fēng hé bì kǎn shì níng qiū。
参差怪石空中现,断续繁花洞里收。
cān chà guài shí kōng zhōng xiàn,duàn xù fán huā dòng lǐ shōu。
径绕烟霞须着屐,情耽丘壑独披裘。
jìng rào yān xiá xū zhe jī,qíng dān qiū hè dú pī qiú。
听来钟鼓惊人响,多少清音纪胜游。
tīng lái zhōng gǔ jīng rén xiǎng,duō shǎo qīng yīn jì shèng yóu。
AI赏析