古诗词

阮郎归

王国维

美人消息隔重关,川途弯复弯。měi rén xiāo xī gé zhòng guān,chuān tú wān fù wān。
沉沉空翠厌征鞍,马前山复山。chén chén kōng cuì yàn zhēng ān,mǎ qián shān fù shān。
浓泼黛,缓拖鬟,当年看复看。nóng pō dài,huǎn tuō huán,dāng nián kàn fù kàn。
只馀眉样在人间,相逢艰复艰。zhǐ yú méi yàng zài rén jiān,xiāng féng jiān fù jiān。
王国维

王国维

王国维(1877年—1927年),字伯隅、静安,号观堂、永观,汉族,浙江海宁盐官镇人。清末秀才。我国近现代在文学、美学、史学、哲学、古文字学、考古学等各方面成就卓著的学术巨子,国学大师。 王国维的作品>>

猜您喜欢

浣溪沙

王国维

路转峰回出画塘,一山枫叶背残阳。lù zhuǎn fēng huí chū huà táng,yī shān fēng yè bèi cán yáng。
看来浑不似秋光。kàn lái hún bù shì qiū guāng。
隔座听歌人似玉,六街归骑月如霜。gé zuò tīng gē rén shì yù,liù jiē guī qí yuè rú shuāng。
客中行乐只寻常。kè zhōng xíng lè zhǐ xún cháng。

浣溪沙

王国维

花影闲窗压几重,连环新解玉玲珑。huā yǐng xián chuāng yā jǐ zhòng,lián huán xīn jiě yù líng lóng。
日长无事等匆匆。rì zhǎng wú shì děng cōng cōng。
静听斑骓深巷里,坐看飞鸟镜屏中。jìng tīng bān zhuī shēn xiàng lǐ,zuò kàn fēi niǎo jìng píng zhōng。
乍梳云髻那时松。zhà shū yún jì nà shí sōng。

减字木兰花

王国维

皋兰被径,月底栏干闲独凭。gāo lán bèi jìng,yuè dǐ lán gàn xián dú píng。
修竹娟娟,风里时闻响佩环。xiū zhú juān juān,fēng lǐ shí wén xiǎng pèi huán。
蓦然深省,起踏中庭千个影。mò rán shēn shěng,qǐ tà zhōng tíng qiān gè yǐng。
依尽人间,一梦钧天只惘然。yī jǐn rén jiān,yī mèng jūn tiān zhǐ wǎng rán。

减字木兰花

王国维

乱山四倚,人马崎岖行井底。luàn shān sì yǐ,rén mǎ qí qū xíng jǐng dǐ。
路逐峰旋,斜日杏花明一山。lù zhú fēng xuán,xié rì xìng huā míng yī shān。
销沉就里,终古兴亡离别意。xiāo chén jiù lǐ,zhōng gǔ xīng wáng lí bié yì。
依旧年年,迤逦骡网度上关。yī jiù nián nián,yí lǐ luó wǎng dù shàng guān。

清平乐

王国维

斜行淡墨,袖得伊书迹。xié xíng dàn mò,xiù dé yī shū jì。
满纸相思容易说,只爱年年离别。mǎn zhǐ xiāng sī róng yì shuō,zhǐ ài nián nián lí bié。
罗衾独拥黄昏,春来几点啼痕。luó qīn dú yōng huáng hūn,chūn lái jǐ diǎn tí hén。
厚薄不关妾命,浅深只问君恩。hòu báo bù guān qiè mìng,qiǎn shēn zhǐ wèn jūn ēn。

清平乐

王国维

樱桃花底,相见颓云髻。yīng táo huā dǐ,xiāng jiàn tuí yún jì。
的的银无限意,消得和衣浓睡。de de yín wú xiàn yì,xiāo dé hé yī nóng shuì。
当时草草西窗,都成别后思量。dāng shí cǎo cǎo xī chuāng,dōu chéng bié hòu sī liàng。
料得天涯异日,应思今夜凄凉。liào dé tiān yá yì rì,yīng sī jīn yè qī liáng。

清平乐·况夔笙太守索题《香南雅集图》

王国维

蕙兰同畹,着意风光转。huì lán tóng wǎn,zhe yì fēng guāng zhuǎn。
劫后芳华仍畹转,得似凤城初见。jié hòu fāng huá réng wǎn zhuǎn,dé shì fèng chéng chū jiàn。
旧人惟有何戡,玉宸宫调曾谙。jiù rén wéi yǒu hé kān,yù chén gōng diào céng ān。
肠断杜陵诗句,落花时节江南。cháng duàn dù líng shī jù,luò huā shí jié jiāng nán。

荷叶杯·戏效花间体

王国维

手把金尊酒满,相劝。shǒu bǎ jīn zūn jiǔ mǎn,xiāng quàn。
情极不能羞。qíng jí bù néng xiū。
乍调筝处又回眸。zhà diào zhēng chù yòu huí móu。
留摩留。liú mó liú。
留摩留。liú mó liú。

荷叶杯·戏效花间体

王国维

矮纸数行草草,书到。ǎi zhǐ shù xíng cǎo cǎo,shū dào。
总道苦相思。zǒng dào kǔ xiāng sī。
朱颜今日未应非。zhū yán jīn rì wèi yīng fēi。
归摩归。guī mó guī。
归摩归。guī mó guī。

荷叶杯·戏效花间体

王国维

无赖灯花又结,照别。wú lài dēng huā yòu jié,zhào bié。
休作一生拚。xiū zuò yī shēng pàn。
明朝此际客舟寒。míng cháo cǐ jì kè zhōu hán。
欢摩欢。huān mó huān。
欢摩欢。huān mó huān。

荷叶杯·戏效花间体

王国维

谁道闲愁如海,零碎。shuí dào xián chóu rú hǎi,líng suì。
雨过一池沤。yǔ guò yī chí ōu。
时时飞絮上帘钩。shí shí fēi xù shàng lián gōu。
愁摩愁。chóu mó chóu。
愁摩愁。chóu mó chóu。

荷叶杯·戏效花间体

王国维

昨夜绣衾孤拥,幽梦。zuó yè xiù qīn gū yōng,yōu mèng。
一霎钿车尘。yī shà diàn chē chén。
道旁依约见天人。dào páng yī yuē jiàn tiān rén。
真摩真。zhēn mó zhēn。
真摩真。zhēn mó zhēn。

荷叶杯·戏效花间体

王国维

隐隐轻雷何处,将曙。yǐn yǐn qīng léi hé chù,jiāng shǔ。
隔牖见疏星。gé yǒu jiàn shū xīng。
一庭芳树乱啼莺。yī tíng fāng shù luàn tí yīng。
醒摩醒。xǐng mó xǐng。
醒摩醒。xǐng mó xǐng。

菩萨蛮

王国维

高楼直挽银河住,当时曾笑牵牛处。gāo lóu zhí wǎn yín hé zhù,dāng shí céng xiào qiān niú chù。
今夕渡河津,牵牛应笑人。jīn xī dù hé jīn,qiān niú yīng xiào rén。
桐梢垂露脚,梢上惊鸟掠。tóng shāo chuí lù jiǎo,shāo shàng jīng niǎo lüè。
灯焰不成青,绿窗纱半明。dēng yàn bù chéng qīng,lǜ chuāng shā bàn míng。

菩萨蛮

王国维

西风水上摇征梦,舟轻不碍孤帆重。xī fēng shuǐ shàng yáo zhēng mèng,zhōu qīng bù ài gū fān zhòng。
江阔树冥冥,荒鸡叫雾醒。jiāng kuò shù míng míng,huāng jī jiào wù xǐng。
舟穿妆阁底,楼上佳人起。zhōu chuān zhuāng gé dǐ,lóu shàng jiā rén qǐ。
蓦入欲通辞,数声柔舻枝。mò rù yù tōng cí,shù shēng róu lú zhī。
1251234567»