古诗词

青玉案

王国维

江南秋色垂垂暮,算幽事,浑无数。jiāng nán qiū sè chuí chuí mù,suàn yōu shì,hún wú shù。
日日沧浪亭畔路。rì rì cāng làng tíng pàn lù。
西风林下,夕阳水际,独自寻诗去。xī fēng lín xià,xī yáng shuǐ jì,dú zì xún shī qù。
可怜愁与闲俱赴。kě lián chóu yǔ xián jù fù。
待把尘劳截愁住。dài bǎ chén láo jié chóu zhù。
灯影幢幢天欲曙。dēng yǐng chuáng chuáng tiān yù shǔ。
闲中心事,忙中情味,并入西楼雨。xián zhōng xīn shì,máng zhōng qíng wèi,bìng rù xī lóu yǔ。
王国维

王国维

王国维(1877年—1927年),字伯隅、静安,号观堂、永观,汉族,浙江海宁盐官镇人。清末秀才。我国近现代在文学、美学、史学、哲学、古文字学、考古学等各方面成就卓著的学术巨子,国学大师。 王国维的作品>>

猜您喜欢

蝶恋花

王国维

落落盘根真得地,涧畔双松,相背呈奇态。luò luò pán gēn zhēn dé dì,jiàn pàn shuāng sōng,xiāng bèi chéng qí tài。
势欲拚飞终复坠,苍龙下饮东溪水。shì yù pàn fēi zhōng fù zhuì,cāng lóng xià yǐn dōng xī shuǐ。
溪上平岗千叠翠,万树亭亭,争作拿云势。xī shàng píng gǎng qiān dié cuì,wàn shù tíng tíng,zhēng zuò ná yún shì。
总为自家生意遂,人间爱道为渠媚。zǒng wèi zì jiā shēng yì suì,rén jiān ài dào wèi qú mèi。

蝶恋花·窈窕燕姬年十五

王国维

窈窕燕姬年十五,惯曳长裾,不作纤纤步。yǎo tiǎo yàn jī nián shí wǔ,guàn yè zhǎng jū,bù zuò xiān xiān bù。
众里嫣然通一顾,人间颜色如尘土。zhòng lǐ yān rán tōng yī gù,rén jiān yán sè rú chén tǔ。
一树亭亭花乍吐。yī shù tíng tíng huā zhà tǔ。
除却「天然」,欲赠浑无语。chú què tiān rán,yù zèng hún wú yǔ。
当面吴娘夸善舞,可怜总被腰肢误。dāng miàn wú niáng kuā shàn wǔ,kě lián zǒng bèi yāo zhī wù。

踏莎行

王国维

绝顶无云,昨宵有雨,我来此地闻天语。jué dǐng wú yún,zuó xiāo yǒu yǔ,wǒ lái cǐ dì wén tiān yǔ。
疏钟暝直乱峰回,孤僧晓度寒溪去。shū zhōng míng zhí luàn fēng huí,gū sēng xiǎo dù hán xī qù。
是处青山,前生俦侣,招邀尽入闲庭户。shì chù qīng shān,qián shēng chóu lǚ,zhāo yāo jǐn rù xián tíng hù。
朝朝含笑复含颦,人间相媚争如许。cháo cháo hán xiào fù hán pín,rén jiān xiāng mèi zhēng rú xǔ。

踏莎行·元夕

王国维

绰约衣裳,凄迷香麝,华灯素面光交射。chuò yuē yī shang,qī mí xiāng shè,huá dēng sù miàn guāng jiāo shè。
天公倍放月婵娟,人间解与春游冶。tiān gōng bèi fàng yuè chán juān,rén jiān jiě yǔ chūn yóu yě。
乌鹊无声,鱼龙不夜,九衢忙杀闲车马。wū què wú shēng,yú lóng bù yè,jiǔ qú máng shā xián chē mǎ。
归来落月挂西窗,邻鸡四起兰釭灺。guī lái luò yuè guà xī chuāng,lín jī sì qǐ lán gāng xiè。

鹧鸪天

王国维

阁道风飘五丈旗,层楼突兀与云齐。gé dào fēng piāo wǔ zhàng qí,céng lóu tū wù yǔ yún qí。
空馀明月连钱列,不照红葩倒井披。kōng yú míng yuè lián qián liè,bù zhào hóng pā dào jǐng pī。
频摸索,且攀跻。pín mō suǒ,qiě pān jī。
千门万户是耶非。qiān mén wàn hù shì yé fēi。
人间总是堪疑处,惟有兹疑不可疑。rén jiān zǒng shì kān yí chù,wéi yǒu zī yí bù kě yí。

点绛唇

王国维

万项蓬壶,梦中昨夜扁舟去。wàn xiàng péng hú,mèng zhōng zuó yè biǎn zhōu qù。
萦回岛屿,中有舟行路。yíng huí dǎo yǔ,zhōng yǒu zhōu xíng lù。
波上楼台,波底层层俯。bō shàng lóu tái,bō dǐ céng céng fǔ。
何人住。hé rén zhù。
断崖如锯,不见停桡处。duàn yá rú jù,bù jiàn tíng ráo chù。

鹧鸪天

王国维

列炬归来酒未醒,六街人静马蹄轻。liè jù guī lái jiǔ wèi xǐng,liù jiē rén jìng mǎ tí qīng。
月中薄雾漫漫白,桥外渔灯点点青。yuè zhōng báo wù màn màn bái,qiáo wài yú dēng diǎn diǎn qīng。
从醉里,忆平生。cóng zuì lǐ,yì píng shēng。
可怜心事太峥嵘。kě lián xīn shì tài zhēng róng。
更堪此夜西楼梦,摘得星辰满袖行。gèng kān cǐ yè xī lóu mèng,zhāi dé xīng chén mǎn xiù xíng。

青玉案

王国维

姑苏台上乌啼曙,剩霸业,今如许。gū sū tái shàng wū tí shǔ,shèng bà yè,jīn rú xǔ。
醉后不堪仍吊古。zuì hòu bù kān réng diào gǔ。
月中杨柳,水边楼阁,犹自教歌舞。yuè zhōng yáng liǔ,shuǐ biān lóu gé,yóu zì jiào gē wǔ。
野花开遍真娘墓,绝代红颜委朝露。yě huā kāi biàn zhēn niáng mù,jué dài hóng yán wěi cháo lù。
算是人生赢得处。suàn shì rén shēng yíng dé chù。
千秋诗料,一抔黄土,十里寒螀语。qiān qiū shī liào,yī póu huáng tǔ,shí lǐ hán jiāng yǔ。

满庭芳·水抱孤城

王国维

水抱孤城,雪开远戍,垂柳点点栖鸦。shuǐ bào gū chéng,xuě kāi yuǎn shù,chuí liǔ diǎn diǎn qī yā。
晚潮初落,残日漾平沙。wǎn cháo chū luò,cán rì yàng píng shā。
白鸟悠悠自去,汀州外,无限蒹葭。bái niǎo yōu yōu zì qù,tīng zhōu wài,wú xiàn jiān jiā。
西风起,飞花如雪,冉冉去帆斜。xī fēng qǐ,fēi huā rú xuě,rǎn rǎn qù fān xié。
天涯。tiān yá。
还忆旧,香尘随马,明月窥车。hái yì jiù,xiāng chén suí mǎ,míng yuè kuī chē。
渐秋风镜里,暗换年华。jiàn qiū fēng jìng lǐ,àn huàn nián huá。
纵使长条无恙,重来处、攀折堪嗟。zòng shǐ zhǎng tiáo wú yàng,zhòng lái chù pān zhé kān jiē。
人何许,朱楼一角,寂寞倚残霞。rén hé xǔ,zhū lóu yī jiǎo,jì mò yǐ cán xiá。

浣溪沙

王国维

天末同云黯四垂,失行孤雁逆风飞。tiān mò tóng yún àn sì chuí,shī xíng gū yàn nì fēng fēi。
江湖寥落尔安归。jiāng hú liáo luò ěr ān guī。
陌上金丸看落羽,闺中素手试调醯。mò shàng jīn wán kàn luò yǔ,guī zhōng sù shǒu shì diào xī。
今朝欢宴胜平时。jīn cháo huān yàn shèng píng shí。

鹊桥仙

王国维

沉沉戍鼓,萧萧厩马,起视霜华满地。chén chén shù gǔ,xiāo xiāo jiù mǎ,qǐ shì shuāng huá mǎn dì。
猛然记得别伊时,正今日、邮亭天气。měng rán jì dé bié yī shí,zhèng jīn rì yóu tíng tiān qì。
北征车辙,南征归梦,知是调停无计。běi zhēng chē zhé,nán zhēng guī mèng,zhī shì diào tíng wú jì。
人间事事不堪凭,但除却、无凭两字。rén jiān shì shì bù kān píng,dàn chú què wú píng liǎng zì。

人月圆·梅

王国维

天公应自嫌寥落,随意著幽花。tiān gōng yīng zì xián liáo luò,suí yì zhù yōu huā。
月中霜里,数枝临水,水底横斜。yuè zhōng shuāng lǐ,shù zhī lín shuǐ,shuǐ dǐ héng xié。
萧然四顾,疏林远渚,寂寞天涯。xiāo rán sì gù,shū lín yuǎn zhǔ,jì mò tiān yá。
一声鹤唳,殷勤唤起,大地清华。yī shēng hè lì,yīn qín huàn qǐ,dà dì qīng huá。

蝶恋花

王国维

辛苦钱唐江上水,日日西流,日日东趋海。xīn kǔ qián táng jiāng shàng shuǐ,rì rì xī liú,rì rì dōng qū hǎi。
两岸越山澒洞里,可能消得英雄气。liǎng àn yuè shān hòng dòng lǐ,kě néng xiāo dé yīng xióng qì。
说与江潮应不至,潮落潮生,几换人间世。shuō yǔ jiāng cháo yīng bù zhì,cháo luò cháo shēng,jǐ huàn rén jiān shì。
千载荒台麋鹿死,灵胥抱愤终何是。qiān zài huāng tái mí lù sǐ,líng xū bào fèn zhōng hé shì。

水龙吟·杨花用章质夫苏子瞻唱和韵

王国维

开时不与人看,如何一霎蒙蒙坠。kāi shí bù yǔ rén kàn,rú hé yī shà méng méng zhuì。
日长无绪,回廊小立,迷离情思。rì zhǎng wú xù,huí láng xiǎo lì,mí lí qíng sī。
细雨池塘,斜阳院落,重门深闭。xì yǔ chí táng,xié yáng yuàn luò,zhòng mén shēn bì。
正参差欲住,轻衫掠处,又特地,因风起。zhèng cān chà yù zhù,qīng shān lüè chù,yòu tè dì,yīn fēng qǐ。
花事阑珊到汝,更休寻、满枝琼缀。huā shì lán shān dào rǔ,gèng xiū xún mǎn zhī qióng zhuì。
算来只合,人间哀乐,者般零碎。suàn lái zhǐ hé,rén jiān āi lè,zhě bān líng suì。
一样飘零,宁为尘土,勿随流水。yī yàng piāo líng,níng wèi chén tǔ,wù suí liú shuǐ。
怕盈盈一片春江,都贮得,离人泪。pà yíng yíng yī piàn chūn jiāng,dōu zhù dé,lí rén lèi。

蝶恋花

王国维

连岭去天知几尺,岭上秦关,关上元时阙。lián lǐng qù tiān zhī jǐ chǐ,lǐng shàng qín guān,guān shàng yuán shí quē。
谁信京华尘里客,独来绝塞看明月。shuí xìn jīng huá chén lǐ kè,dú lái jué sāi kàn míng yuè。
如此高寒真欲绝,眼底千山,一半溶溶白。rú cǐ gāo hán zhēn yù jué,yǎn dǐ qiān shān,yī bàn róng róng bái。
小立西风吹素帻,人间几度生华发。xiǎo lì xī fēng chuī sù zé,rén jiān jǐ dù shēng huá fā。
125«3456789