古诗词

青玉案

王国维

江南秋色垂垂暮,算幽事,浑无数。jiāng nán qiū sè chuí chuí mù,suàn yōu shì,hún wú shù。
日日沧浪亭畔路。rì rì cāng làng tíng pàn lù。
西风林下,夕阳水际,独自寻诗去。xī fēng lín xià,xī yáng shuǐ jì,dú zì xún shī qù。
可怜愁与闲俱赴。kě lián chóu yǔ xián jù fù。
待把尘劳截愁住。dài bǎ chén láo jié chóu zhù。
灯影幢幢天欲曙。dēng yǐng chuáng chuáng tiān yù shǔ。
闲中心事,忙中情味,并入西楼雨。xián zhōng xīn shì,máng zhōng qíng wèi,bìng rù xī lóu yǔ。
王国维

王国维

王国维(1877年—1927年),字伯隅、静安,号观堂、永观,汉族,浙江海宁盐官镇人。清末秀才。我国近现代在文学、美学、史学、哲学、古文字学、考古学等各方面成就卓著的学术巨子,国学大师。 王国维的作品>>

猜您喜欢

霜花腴·用梦窗韵补寿彊村侍郎

王国维

海漘倦客,是赤明延康,旧日衣冠。hǎi chún juàn kè,shì chì míng yán kāng,jiù rì yī guān。
坡老黎村,冬郎闽峤,中年陶写应难。pō lǎo lí cūn,dōng láng mǐn jiào,zhōng nián táo xiě yīng nán。
醉乡尽宽。zuì xiāng jǐn kuān。
更茱萸、黄菊尊前。gèng zhū yú huáng jú zūn qián。
剩沧江、梦绕觚棱,斗边槎外恨高寒。shèng cāng jiāng mèng rào gū léng,dòu biān chá wài hèn gāo hán。
回首凤城花事,便玉河烟柳,总带栖蝉。huí shǒu fèng chéng huā shì,biàn yù hé yān liǔ,zǒng dài qī chán。
写艳霜边,疏芳篱下,消磨十样蛮笺。xiě yàn shuāng biān,shū fāng lí xià,xiāo mó shí yàng mán jiān。
载将画船。zài jiāng huà chuán。
荡素波、凉月娟娟。dàng sù bō liáng yuè juān juān。
倩郦泉、与驻秋容,重来扶醉看。qiàn lì quán yǔ zhù qiū róng,zhòng lái fú zuì kàn。

点绛唇

王国维

厚地高天,侧身颇觉平生左。hòu dì gāo tiān,cè shēn pǒ jué píng shēng zuǒ。
小斋如舸,自许回旋可。xiǎo zhāi rú gě,zì xǔ huí xuán kě。
聊复浮生,得此须臾我。liáo fù fú shēng,dé cǐ xū yú wǒ。
乾坤大,霜林独坐,红叶纷纷堕。qián kūn dà,shuāng lín dú zuò,hóng yè fēn fēn duò。

清平乐·垂杨深院

王国维

垂杨深院,院落双飞燕。chuí yáng shēn yuàn,yuàn luò shuāng fēi yàn。
翠幕银灯春不浅,记得那时初见。cuì mù yín dēng chūn bù qiǎn,jì dé nà shí chū jiàn。
眼波靥晕微流,尊前却按凉州。yǎn bō yè yūn wēi liú,zūn qián què àn liáng zhōu。
拚取一生肠断,消他几度回眸。pàn qǔ yī shēng cháng duàn,xiāo tā jǐ dù huí móu。

苏幕遮

王国维

倦凭阑,低拥髻,丰颊秀眉,犹是年时意。juàn píng lán,dī yōng jì,fēng jiá xiù méi,yóu shì nián shí yì。
昨夜西窗残梦里,一霎幽欢,不似人间世。zuó yè xī chuāng cán mèng lǐ,yī shà yōu huān,bù shì rén jiān shì。
恨来迟,防醒易。hèn lái chí,fáng xǐng yì。
梦里惊疑,何况醒时际。mèng lǐ jīng yí,hé kuàng xǐng shí jì。
凉月满窗人不寐,香印成灰,总作回肠字。liáng yuè mǎn chuāng rén bù mèi,xiāng yìn chéng huī,zǒng zuò huí cháng zì。

菩萨蛮

王国维

回廊小立秋将半,婆娑树影当阶乱。huí láng xiǎo lì qiū jiāng bàn,pó suō shù yǐng dāng jiē luàn。
高树是东家,月华笼露华。gāo shù shì dōng jiā,yuè huá lóng lù huá。
碧阑干十二,都作回肠字。bì lán gàn shí èr,dōu zuò huí cháng zì。
独有倚阑人,断肠君不知。dú yǒu yǐ lán rén,duàn cháng jūn bù zhī。

临江仙·过眼韶华何处也

王国维

过眼韶华何处也?萧萧又是秋声。guò yǎn sháo huá hé chù yě?xiāo xiāo yòu shì qiū shēng。
极天衰草暮云平。jí tiān shuāi cǎo mù yún píng。
斜阳漏处,一塔枕孤城。xié yáng lòu chù,yī tǎ zhěn gū chéng。
独立荒寒谁语,蓦回头、宫阙峥嵘。dú lì huāng hán shuí yǔ,mò huí tóu gōng quē zhēng róng。
红墙隔雾未分明。hóng qiáng gé wù wèi fēn míng。
依依残照,独拥最高层。yī yī cán zhào,dú yōng zuì gāo céng。

浣溪沙·草偃云低渐合围

王国维

草偃云低渐合围。cǎo yǎn yún dī jiàn hé wéi。
雕弓声急马如飞。diāo gōng shēng jí mǎ rú fēi。
笑呼从骑载禽归。xiào hū cóng qí zài qín guī。
万事不如身手好,一生须惜少年时。wàn shì bù rú shēn shǒu hǎo,yī shēng xū xī shǎo nián shí。
那能白首下书帷。nà néng bái shǒu xià shū wéi。

蝶恋花

王国维

昨夜梦中多少恨。zuó yè mèng zhōng duō shǎo hèn。
细马香车,两两行相近。xì mǎ xiāng chē,liǎng liǎng xíng xiāng jìn。
对面似怜人瘦损,众中不惜搴帷问。duì miàn shì lián rén shòu sǔn,zhòng zhōng bù xī qiān wéi wèn。
陌上轻雷听隐辚。mò shàng qīng léi tīng yǐn lín。
梦里难从,觉后那堪讯。mèng lǐ nán cóng,jué hòu nà kān xùn。
蜡泪窗前堆一寸,人间只有相思分。là lèi chuāng qián duī yī cùn,rén jiān zhǐ yǒu xiāng sī fēn。

浣溪沙·六郡良家最少年

王国维

六郡良家最少年,戎装骏马照山川。liù jùn liáng jiā zuì shǎo nián,róng zhuāng jùn mǎ zhào shān chuān。
闲抛金弹落飞鸢。xián pāo jīn dàn luò fēi yuān。
何处高楼无可醉,谁家红袖不相怜。hé chù gāo lóu wú kě zuì,shuí jiā hóng xiù bù xiāng lián。
人间那信有华颠。rén jiān nà xìn yǒu huá diān。

重游狼山寺

王国维

不过招提半载余,秋高重访素师居。bù guò zhāo tí bàn zài yú,qiū gāo zhòng fǎng sù shī jū。
朅来桑下还三宿,便拟山中构一庐。qiè lái sāng xià hái sān sù,biàn nǐ shān zhōng gòu yī lú。
此地果容成小隐,百年那厌读奇书。cǐ dì guǒ róng chéng xiǎo yǐn,bǎi nián nà yàn dú qí shū。
君看岭外嚣尘土,讵有吾侪息影区!jūn kàn lǐng wài xiāo chén tǔ,jù yǒu wú chái xī yǐng qū!

读史二十首

王国维

回首西陲势渺茫,东迁种族几星霜?huí shǒu xī chuí shì miǎo máng,dōng qiān zhǒng zú jǐ xīng shuāng?
何当踏破双芒屐,却向昆仑望故乡。hé dāng tà pò shuāng máng jī,què xiàng kūn lún wàng gù xiāng。

读史二十首

王国维

两条云岭摩天出,九曲黄河绕地回。liǎng tiáo yún lǐng mó tiān chū,jiǔ qū huáng hé rào dì huí。
自是当年游牧地,有人曾号伏羲来。zì shì dāng nián yóu mù dì,yǒu rén céng hào fú xī lái。

读史二十首

王国维

及及生存起竞争,流传神话使人惊。jí jí shēng cún qǐ jìng zhēng,liú chuán shén huà shǐ rén jīng。
铜头铁额今安在?tóng tóu tiě é jīn ān zài?
始信轩皇苦用兵。shǐ xìn xuān huáng kǔ yòng bīng。

读史二十首

王国维

澶漫江淮万里春,九黎才格又苗民。chán màn jiāng huái wàn lǐ chūn,jiǔ lí cái gé yòu miáo mín。
即今腿髻穷山里,此是江南旧主人。jí jīn tuǐ jì qióng shān lǐ,cǐ shì jiāng nán jiù zhǔ rén。

读史二十首

王国维

二帝精魂死不孤,嵇山陵庙似苍梧。èr dì jīng hún sǐ bù gū,jī shān líng miào shì cāng wú。
耄年未罢征苗旅,神武如斯旷代无。mào nián wèi bà zhēng miáo lǚ,shén wǔ rú sī kuàng dài wú。
125«3456789