古诗词

禹碑歌

杨慎

神禹碑在岣嵝尖,祝融之峰凌朱炎。shén yǔ bēi zài gǒu lǒu jiān,zhù róng zhī fēng líng zhū yán。
龙画傍分结搆古,螺书匾刻戈锋铦。lóng huà bàng fēn jié gòu gǔ,luó shū biǎn kè gē fēng xiān。
万八千丈不可上,仙扃灵钥幽仄潜。wàn bā qiān zhàng bù kě shàng,xiān jiōng líng yào yōu zè qián。
昌黎南迁曾一过,纷披芙蓉搴水帘。chāng lí nán qiān céng yī guò,fēn pī fú róng qiān shuǐ lián。
天柱夜瞰星辰下,云堂朝见阳辉暹。tiān zhù yè kàn xīng chén xià,yún táng cháo jiàn yáng huī xiān。
追寻夏载赤石峻,封埋古刻苍苔黏。zhuī xún xià zài chì shí jùn,fēng mái gǔ kè cāng tái nián。
拳科倒薤形已近,鸾漂凤泊辞何纤。quán kē dào xiè xíng yǐ jìn,luán piāo fèng pō cí hé xiān。
墨本流传世应罕,青字名状人空瞻。mò běn liú chuán shì yīng hǎn,qīng zì míng zhuàng rén kōng zhān。
永叔明诚及浃漈,集古金石穷该兼。yǒng shū míng chéng jí jiā jì,jí gǔ jīn shí qióng gāi jiān。
昈列箴铭暨款识,横陈?䵻和釜鬵。hù liè zhēn míng jì kuǎn shí,héng chén gān huì hé fǔ qín。
胡为至宝反弃置,捃摭磨蚁捐乌蟾。hú wèi zhì bǎo fǎn qì zhì,jùn zhí mó yǐ juān wū chán。
又闻朱张游岳麓,霁雪天风彯佩襜。yòu wén zhū zhāng yóu yuè lù,jì xuě tiān fēng piāo pèi chān。
搜奇索秘迹欲遍,舂倡撞和诗无厌。sōu qí suǒ mì jì yù biàn,chōng chàng zhuàng hé shī wú yàn。
七目崎岖信有觌,一字膏馥宁忘拈。qī mù qí qū xìn yǒu dí,yī zì gāo fù níng wàng niān。
非关嵽嵲阻登陟,定是藤葛笼窥觇。fēi guān dié niè zǔ dēng zhì,dìng shì téng gé lóng kuī chān。
好古予生嗟太晚,拜嘉君贶情深忺。hǎo gǔ yǔ shēng jiē tài wǎn,bài jiā jūn kuàng qíng shēn xiān。
老眼增明若发覆,尺喙禁龂如施钳。lǎo yǎn zēng míng ruò fā fù,chǐ huì jìn yín rú shī qián。
七十七字挐螭虎,三千馀岁丛蛇蚺。qī shí qī zì ná chī hǔ,sān qiān yú suì cóng shé rán。
忆昔乾坤漏息壤,荡析蒸庶依苓椮。yì xī qián kūn lòu xī rǎng,dàng xī zhēng shù yī líng sēn。
帝嗟怀襄咨文命,卿佐洚洞分忧惔。dì jiē huái xiāng zī wén mìng,qīng zuǒ jiàng dòng fēn yōu tán。
洲并渚混没营窟,鸟迹兽迒交门檐。zhōu bìng zhǔ hùn méi yíng kū,niǎo jì shòu háng jiāo mén yán。
朅来南云又北梦,直罄西被仍东渐。qiè lái nán yún yòu běi mèng,zhí qìng xī bèi réng dōng jiàn。
黄熊三足变鲧服,白狐九尾歌庞袡。huáng xióng sān zú biàn gǔn fú,bái hú jiǔ wěi gē páng rán。
后乘包湖受玉箓,前列温洛呈畴?。hòu chéng bāo hú shòu yù lù,qián liè wēn luò chéng chóu rán。
永奔窜舞那辞胝,平成天地犹垂谦。yǒng bēn cuàn wǔ nà cí zhī,píng chéng tiān dì yóu chuí qiān。
华岳泰衡祗镇定,郁塞昏徙逃噣噞。huá yuè tài héng zhī zhèn dìng,yù sāi hūn xǐ táo zhòu yǎn。
文章绚烂悬日月,风雷呵护环屏黔。wén zhāng xuàn làn xuán rì yuè,fēng léi hē hù huán píng qián。
君不见周原石鼓半巳泐,秦湫楚诅全皆歼。jūn bù jiàn zhōu yuán shí gǔ bàn sì lè,qín jiǎo chǔ zǔ quán jiē jiān。
此碑虽存岂易得,障有岚霭峰嵁岩。cǐ bēi suī cún qǐ yì dé,zhàng yǒu lán ǎi fēng kān yán。
跫音夐绝柱藜藿,吊影䫻瑟森櫹楠。qióng yīn xiòng jué zhù lí huò,diào yǐng yù sè sēn xiāo nán。
湘娥遗佩冷斑竹,山鬼结旗零翠蔹。xiāng é yí pèi lěng bān zhú,shān guǐ jié qí líng cuì liǎn。
造物精英忌泄露,只恐羽化难留淹。zào wù jīng yīng jì xiè lù,zhǐ kǒng yǔ huà nán liú yān。
欲摹拓本镌崖壁,要使好事传缃缣。yù mó tuò běn juān yá bì,yào shǐ hǎo shì chuán xiāng jiān。
著书重订琳琅谱,装帖新耀琼瑶签。zhù shū zhòng dìng lín láng pǔ,zhuāng tiē xīn yào qióng yáo qiān。
麝煤轻翰蝉趐榻,烦君再寄西飞鹣。shè méi qīng hàn chán xuè tà,fán jūn zài jì xī fēi jiān。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

戊申高峣中秋风雨

杨慎

人家一片海心浮,仿佛楼台似十洲。rén jiā yī piàn hǎi xīn fú,fǎng fú lóu tái shì shí zhōu。
不用梯云取明月,水晶宫里度中秋。bù yòng tī yún qǔ míng yuè,shuǐ jīng gōng lǐ dù zhōng qiū。

雨中漫兴柬泓山中溪洱皋

杨慎

风袅芭蕉羽扇斜,云峰苔壁对檐牙。fēng niǎo bā jiāo yǔ shàn xié,yún fēng tái bì duì yán yá。
满城连日黄梅雨,开遍金钗石斛花。mǎn chéng lián rì huáng méi yǔ,kāi biàn jīn chāi shí hú huā。

雨中漫兴柬泓山中溪洱皋

杨慎

簟纹如水帐如烟,凉气先秋到枕边。diàn wén rú shuǐ zhàng rú yān,liáng qì xiān qiū dào zhěn biān。
蚊脚蝇头迹如扫,右军嬴得静佳眠。wén jiǎo yíng tóu jì rú sǎo,yòu jūn yíng dé jìng jiā mián。

雨中漫兴柬泓山中溪洱皋

杨慎

青山绕屋水周堂,枕底潺湲梦里凉。qīng shān rào wū shuǐ zhōu táng,zhěn dǐ chán yuán mèng lǐ liáng。
阶下濯缨怜孺子,吾庐应即是沧浪。jiē xià zhuó yīng lián rú zi,wú lú yīng jí shì cāng làng。

雨中漫兴柬泓山中溪洱皋

杨慎

雨声萧寺喜留宾,窗竹檐花更可人。yǔ shēng xiāo sì xǐ liú bīn,chuāng zhú yán huā gèng kě rén。
莫道相如徒四壁,壶中犹有锦江春。mò dào xiāng rú tú sì bì,hú zhōng yóu yǒu jǐn jiāng chūn。

题渔娃图

杨慎

碧玉声沉?井边,绿珠魂断舞楼前。bì yù shēng chén jǐng biān,lǜ zhū hún duàn wǔ lóu qián。
风流毕竟输渔父,醉拥渔娃尽日眠。fēng liú bì jìng shū yú fù,zuì yōng yú wá jǐn rì mián。

峡中

杨慎

峡里青山梦里过,晓来春比夜来多。xiá lǐ qīng shān mèng lǐ guò,xiǎo lái chūn bǐ yè lái duō。
开蓬试看江头路,树树残梅照绿波。kāi péng shì kàn jiāng tóu lù,shù shù cán méi zhào lǜ bō。

望中条

杨慎

征马长鸣向北风,崤关回首暮天东。zhēng mǎ zhǎng míng xiàng běi fēng,xiáo guān huí shǒu mù tiān dōng。
太行过尽中条出,一路青山白雪中。tài xíng guò jǐn zhōng tiáo chū,yī lù qīng shān bái xuě zhōng。

狼山凯歌

杨慎

狼山原上阵如云,孟渎河边早策勋。láng shān yuán shàng zhèn rú yún,mèng dú hé biān zǎo cè xūn。
水弩解清川后浪,天戈能驻鲁阳曛。shuǐ nǔ jiě qīng chuān hòu làng,tiān gē néng zhù lǔ yáng xūn。

狼山凯歌

杨慎

旧统边军赤水犀,新封京观是鲸鲵。jiù tǒng biān jūn chì shuǐ xī,xīn fēng jīng guān shì jīng ní。
文昌奏入中黄霁,武库兵收太白低。wén chāng zòu rù zhōng huáng jì,wǔ kù bīng shōu tài bái dī。

狼山凯歌

杨慎

按辔收兵枫树林,绝流飞渡早传音。àn pèi shōu bīng fēng shù lín,jué liú fēi dù zǎo chuán yīn。
风前鹢退吴山静,月下龙吟江水深。fēng qián yì tuì wú shān jìng,yuè xià lóng yín jiāng shuǐ shēn。

狼山凯歌

杨慎

关山新月照鸣茄,河朔清霜淬剑花。guān shān xīn yuè zhào míng jiā,hé shuò qīng shuāng cuì jiàn huā。
塞上征夫犹万里,北京归路敢言赊。sāi shàng zhēng fū yóu wàn lǐ,běi jīng guī lù gǎn yán shē。

狼山凯歌

杨慎

玄草清霜饱紫骝,雕戈画戟拥清油。xuán cǎo qīng shuāng bǎo zǐ liú,diāo gē huà jǐ yōng qīng yóu。
归来始识从军乐,痛定翻思在贼愁。guī lái shǐ shí cóng jūn lè,tòng dìng fān sī zài zéi chóu。

狼山凯歌

杨慎

嫖姚身健骕骦肥,立近天家日月旗。piáo yáo shēn jiàn sù shuāng féi,lì jìn tiān jiā rì yuè qí。
忽报内庭传圣旨,挂红分队出黄扉。hū bào nèi tíng chuán shèng zhǐ,guà hóng fēn duì chū huáng fēi。

狼山凯歌

杨慎

鹭鼓声中晓日暾,貔貅初散凤皇门。lù gǔ shēng zhōng xiǎo rì tūn,pí xiū chū sàn fèng huáng mén。
才从魏阙瞻中扆,便傀容台饮上尊。cái cóng wèi quē zhān zhōng yǐ,biàn guī róng tái yǐn shàng zūn。