古诗词

禹碑歌

杨慎

神禹碑在岣嵝尖,祝融之峰凌朱炎。shén yǔ bēi zài gǒu lǒu jiān,zhù róng zhī fēng líng zhū yán。
龙画傍分结搆古,螺书匾刻戈锋铦。lóng huà bàng fēn jié gòu gǔ,luó shū biǎn kè gē fēng xiān。
万八千丈不可上,仙扃灵钥幽仄潜。wàn bā qiān zhàng bù kě shàng,xiān jiōng líng yào yōu zè qián。
昌黎南迁曾一过,纷披芙蓉搴水帘。chāng lí nán qiān céng yī guò,fēn pī fú róng qiān shuǐ lián。
天柱夜瞰星辰下,云堂朝见阳辉暹。tiān zhù yè kàn xīng chén xià,yún táng cháo jiàn yáng huī xiān。
追寻夏载赤石峻,封埋古刻苍苔黏。zhuī xún xià zài chì shí jùn,fēng mái gǔ kè cāng tái nián。
拳科倒薤形已近,鸾漂凤泊辞何纤。quán kē dào xiè xíng yǐ jìn,luán piāo fèng pō cí hé xiān。
墨本流传世应罕,青字名状人空瞻。mò běn liú chuán shì yīng hǎn,qīng zì míng zhuàng rén kōng zhān。
永叔明诚及浃漈,集古金石穷该兼。yǒng shū míng chéng jí jiā jì,jí gǔ jīn shí qióng gāi jiān。
昈列箴铭暨款识,横陈?䵻和釜鬵。hù liè zhēn míng jì kuǎn shí,héng chén gān huì hé fǔ qín。
胡为至宝反弃置,捃摭磨蚁捐乌蟾。hú wèi zhì bǎo fǎn qì zhì,jùn zhí mó yǐ juān wū chán。
又闻朱张游岳麓,霁雪天风彯佩襜。yòu wén zhū zhāng yóu yuè lù,jì xuě tiān fēng piāo pèi chān。
搜奇索秘迹欲遍,舂倡撞和诗无厌。sōu qí suǒ mì jì yù biàn,chōng chàng zhuàng hé shī wú yàn。
七目崎岖信有觌,一字膏馥宁忘拈。qī mù qí qū xìn yǒu dí,yī zì gāo fù níng wàng niān。
非关嵽嵲阻登陟,定是藤葛笼窥觇。fēi guān dié niè zǔ dēng zhì,dìng shì téng gé lóng kuī chān。
好古予生嗟太晚,拜嘉君贶情深忺。hǎo gǔ yǔ shēng jiē tài wǎn,bài jiā jūn kuàng qíng shēn xiān。
老眼增明若发覆,尺喙禁龂如施钳。lǎo yǎn zēng míng ruò fā fù,chǐ huì jìn yín rú shī qián。
七十七字挐螭虎,三千馀岁丛蛇蚺。qī shí qī zì ná chī hǔ,sān qiān yú suì cóng shé rán。
忆昔乾坤漏息壤,荡析蒸庶依苓椮。yì xī qián kūn lòu xī rǎng,dàng xī zhēng shù yī líng sēn。
帝嗟怀襄咨文命,卿佐洚洞分忧惔。dì jiē huái xiāng zī wén mìng,qīng zuǒ jiàng dòng fēn yōu tán。
洲并渚混没营窟,鸟迹兽迒交门檐。zhōu bìng zhǔ hùn méi yíng kū,niǎo jì shòu háng jiāo mén yán。
朅来南云又北梦,直罄西被仍东渐。qiè lái nán yún yòu běi mèng,zhí qìng xī bèi réng dōng jiàn。
黄熊三足变鲧服,白狐九尾歌庞袡。huáng xióng sān zú biàn gǔn fú,bái hú jiǔ wěi gē páng rán。
后乘包湖受玉箓,前列温洛呈畴?。hòu chéng bāo hú shòu yù lù,qián liè wēn luò chéng chóu rán。
永奔窜舞那辞胝,平成天地犹垂谦。yǒng bēn cuàn wǔ nà cí zhī,píng chéng tiān dì yóu chuí qiān。
华岳泰衡祗镇定,郁塞昏徙逃噣噞。huá yuè tài héng zhī zhèn dìng,yù sāi hūn xǐ táo zhòu yǎn。
文章绚烂悬日月,风雷呵护环屏黔。wén zhāng xuàn làn xuán rì yuè,fēng léi hē hù huán píng qián。
君不见周原石鼓半巳泐,秦湫楚诅全皆歼。jūn bù jiàn zhōu yuán shí gǔ bàn sì lè,qín jiǎo chǔ zǔ quán jiē jiān。
此碑虽存岂易得,障有岚霭峰嵁岩。cǐ bēi suī cún qǐ yì dé,zhàng yǒu lán ǎi fēng kān yán。
跫音夐绝柱藜藿,吊影䫻瑟森櫹楠。qióng yīn xiòng jué zhù lí huò,diào yǐng yù sè sēn xiāo nán。
湘娥遗佩冷斑竹,山鬼结旗零翠蔹。xiāng é yí pèi lěng bān zhú,shān guǐ jié qí líng cuì liǎn。
造物精英忌泄露,只恐羽化难留淹。zào wù jīng yīng jì xiè lù,zhǐ kǒng yǔ huà nán liú yān。
欲摹拓本镌崖壁,要使好事传缃缣。yù mó tuò běn juān yá bì,yào shǐ hǎo shì chuán xiāng jiān。
著书重订琳琅谱,装帖新耀琼瑶签。zhù shū zhòng dìng lín láng pǔ,zhuāng tiē xīn yào qióng yáo qiān。
麝煤轻翰蝉趐榻,烦君再寄西飞鹣。shè méi qīng hàn chán xuè tà,fán jūn zài jì xī fēi jiān。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

雪关绝粒谕从者

杨慎

仆痡马病漫兴嗟,戎旅华封本一家。pū fū mǎ bìng màn xīng jiē,róng lǚ huá fēng běn yī jiā。
我骨巳仙元不馁,何须食柏与餐霞。wǒ gǔ sì xiān yuán bù něi,hé xū shí bǎi yǔ cān xiá。

冰雪封途马蹄踏之铿然有声

杨慎

积雪层冰路百盘,银杯逐马玉鸣銮。jī xuě céng bīng lù bǎi pán,yín bēi zhú mǎ yù míng luán。
老狂不怕玄冬冷,呵手挥毫兴未阑。lǎo kuáng bù pà xuán dōng lěng,hē shǒu huī háo xīng wèi lán。

赠贾东亩

杨慎

兰叟和光卧白云,贾生东亩挹清芬。lán sǒu hé guāng wò bái yún,jiǎ shēng dōng mǔ yì qīng fēn。
何人为续稽康传,题作杨林两隐君。hé rén wèi xù jī kāng chuán,tí zuò yáng lín liǎng yǐn jūn。

于役江乡归经板桥

杨慎

千里长征不惮遥,解鞍明日问归桡。qiān lǐ zhǎng zhēng bù dàn yáo,jiě ān míng rì wèn guī ráo。
真如谢脁宣城路,南浦新林过板桥。zhēn rú xiè tiǎo xuān chéng lù,nán pǔ xīn lín guò bǎn qiáo。

三题板桥馆壁

杨慎

朔雪玄冬冻不开,仆夫疲病马虺隤。shuò xuě xuán dōng dòng bù kāi,pū fū pí bìng mǎ huī tuí。
鬓毛尽向风尘白,往复滇云十四回。bìn máo jǐn xiàng fēng chén bái,wǎng fù diān yún shí sì huí。

丘鸿夫苏时霖杨元达联席同宿广心楼枕上口占

杨慎

六齿琼头饮百瓯,水楼寒榻话绸缪。liù chǐ qióng tóu yǐn bǎi ōu,shuǐ lóu hán tà huà chóu móu。
只须棋局销长夜,何用埋忧与寄愁。zhǐ xū qí jú xiāo zhǎng yè,hé yòng mái yōu yǔ jì chóu。

高峣雨中闷坐以果实散诸村童因忆儿辈

杨慎

不为全生狎楚童,自缘嬉戏感衰翁。bù wèi quán shēng xiá chǔ tóng,zì yuán xī xì gǎn shuāi wēng。
昨霄梦里分明见,让枣推梨在眼中。zuó xiāo mèng lǐ fēn míng jiàn,ràng zǎo tuī lí zài yǎn zhōng。

华亭寺僧德林送山茶花

杨慎

宝地香风吹雨花,林公分送子云家。bǎo dì xiāng fēng chuī yǔ huā,lín gōng fēn sòng zi yún jiā。
玄亭丈室同岑寂,相望白牛山月斜。xuán tíng zhàng shì tóng cén jì,xiāng wàng bái niú shān yuè xié。

梅会斋惠金晕酒杯

杨慎

药王绕瓷巧制新,红绡金錽?陶巾。yào wáng rào cí qiǎo zhì xīn,hóng xiāo jīn wàn táo jīn。
不须彩绣殷勤捧,花露仙?别有春。bù xū cǎi xiù yīn qín pěng,huā lù xiān bié yǒu chūn。

赠门生杨静夫北上

杨慎

滇海门生廿载遥,飞腾次第上云霄。diān hǎi mén shēng niàn zài yáo,fēi téng cì dì shàng yún xiāo。
衰年七十犹羁旅,谁向玄亭慰寂寥。shuāi nián qī shí yóu jī lǚ,shuí xiàng xuán tíng wèi jì liáo。

春帖用宋人四句例

杨慎

离别江阳初饯腊,淹留滇徼又逢春。lí bié jiāng yáng chū jiàn là,yān liú diān jiǎo yòu féng chūn。
敬恭四海皆兄弟,文字三都尽主宾。jìng gōng sì hǎi jiē xiōng dì,wén zì sān dōu jǐn zhǔ bīn。

春帖用宋人四句例

杨慎

江国梅花头并白,高峣杨柳眼还青。jiāng guó méi huā tóu bìng bái,gāo yáo yáng liǔ yǎn hái qīng。
八村烟水移春槛,九寺云山借景亭。bā cūn yān shuǐ yí chūn kǎn,jiǔ sì yún shān jiè jǐng tíng。

春帖用宋人四句例

杨慎

礼年雪?行天马,上日春还帖户鸡。lǐ nián xuě xíng tiān mǎ,shàng rì chūn hái tiē hù jī。
天运盈虚与消息,吾生南北又东西。tiān yùn yíng xū yǔ xiāo xī,wú shēng nán běi yòu dōng xī。

谢平江送至广通

杨慎

明月清风渡两桥,相随百里不辞遥。míng yuè qīng fēng dù liǎng qiáo,xiāng suí bǎi lǐ bù cí yáo。
共怜话别无长夜,红烛清樽碧玉箫。gòng lián huà bié wú zhǎng yè,hóng zhú qīng zūn bì yù xiāo。

二月廿二日饮段宪卿金枢楼

杨慎

金枢楼上醉流霞,何羡扶风豪士家。jīn shū lóu shàng zuì liú xiá,hé xiàn fú fēng háo shì jiā。
丹砂唱罢初生月,烛剪银台第几花。dān shā chàng bà chū shēng yuè,zhú jiǎn yín tái dì jǐ huā。