古诗词

蝶恋花·正月十一日

许谦

杨柳池塘春信早。yáng liǔ chí táng chūn xìn zǎo。
帘卷东风,犹带余寒峭。lián juǎn dōng fēng,yóu dài yú hán qiào。
暖透博山红雾绕。nuǎn tòu bó shān hóng wù rào。
洞箫扶起歌声杳。dòng xiāo fú qǐ gē shēng yǎo。
初试花冠金凰小。chū shì huā guān jīn huáng xiǎo。
鬓乱钗横,长怯旁人笑。bìn luàn chāi héng,zhǎng qiè páng rén xiào。
银烛未残尊未倒。yín zhú wèi cán zūn wèi dào。
鸡声漏永频催晓。jī shēng lòu yǒng pín cuī xiǎo。

许谦

元金华人,字益之,号白云山人。幼孤,力学。从金履祥学,尽得其奥。教授乡里,不应辟举。居东阳八华山,学者争往从之。四方之士,以不及门为耻。或访以典礼政事,闻者无不厌服。卒谥文懿。有《读书传丛说》、《诗名物钞》、《白云集》等。 许谦的作品>>

猜您喜欢

祝英台近·次韵潘明之秋思

许谦

上帘钩,开砚匣,诗兴在风柳。shàng lián gōu,kāi yàn xiá,shī xīng zài fēng liǔ。
磊块胸怀,临镜谩搔首。lěi kuài xiōng huái,lín jìng mán sāo shǒu。
看他冉冉来鸿,匆匆归燕,时不再、且须倾酒。kàn tā rǎn rǎn lái hóng,cōng cōng guī yàn,shí bù zài qiě xū qīng jiǔ。
钓鳌手。diào áo shǒu。
无奈万里烟波,空舟竟何有。wú nài wàn lǐ yān bō,kōng zhōu jìng hé yǒu。
未卜行藏,心事几凭牖。wèi bo xíng cáng,xīn shì jǐ píng yǒu。
最宜野月穿窗,山云拥户,个中乐、有人知否。zuì yí yě yuè chuān chuāng,shān yún yōng hù,gè zhōng lè yǒu rén zhī fǒu。

萧兄临行索诗即席赋赠

许谦

相逢嗟久别,归路复匆匆。xiāng féng jiē jiǔ bié,guī lù fù cōng cōng。
我愧今原宪,君非旧阿蒙。wǒ kuì jīn yuán xiàn,jūn fēi jiù ā méng。
山风惊落木,江日数飞鸿。shān fēng jīng luò mù,jiāng rì shù fēi hóng。
舟扬西流水,明朝定向东。zhōu yáng xī liú shuǐ,míng cháo dìng xiàng dōng。

次韵丘以道

许谦

汲汲时能几,蘧蘧梦未醒。jí jí shí néng jǐ,qú qú mèng wèi xǐng。
自怜头染白,谁解眼垂青。zì lián tóu rǎn bái,shuí jiě yǎn chuí qīng。
心事沾泥絮,生涯逐浪萍。xīn shì zhān ní xù,shēng yá zhú làng píng。
何人可私淑,诸老渐雕零。hé rén kě sī shū,zhū lǎo jiàn diāo líng。

秋夜二首

许谦

月落窗仍暗,灯残卷未收。yuè luò chuāng réng àn,dēng cán juǎn wèi shōu。
家人催杼柚,稚子问更筹。jiā rén cuī zhù yòu,zhì zi wèn gèng chóu。
冷露虫专夜,悽风树怯秋。lěng lù chóng zhuān yè,qī fēng shù qiè qiū。
百年一瞬目,万虑几搔头。bǎi nián yī shùn mù,wàn lǜ jǐ sāo tóu。

秋夜二首

许谦

志大空怀璧,交疏少断金。zhì dà kōng huái bì,jiāo shū shǎo duàn jīn。
半生成白首,十载对青衿。bàn shēng chéng bái shǒu,shí zài duì qīng jīn。
朝市灰心久,山林托兴深。cháo shì huī xīn jiǔ,shān lín tuō xīng shēn。
红尘多汩没,清夜几沉吟。hóng chén duō gǔ méi,qīng yè jǐ chén yín。

三月十五夜登迎华观

许谦

夜深来此倚阑干,千里楼台俯首看。yè shēn lái cǐ yǐ lán gàn,qiān lǐ lóu tái fǔ shǒu kàn。
月到中天花影正,露零平地草光寒。yuè dào zhōng tiān huā yǐng zhèng,lù líng píng dì cǎo guāng hán。
气清更觉山川近,意远从知宇宙宽。qì qīng gèng jué shān chuān jìn,yì yuǎn cóng zhī yǔ zhòu kuān。
长啸一声云外落,几家儿女梦初残。zhǎng xiào yī shēng yún wài luò,jǐ jiā ér nǚ mèng chū cán。

西山万象亭

许谦

乱峰尽处接浮云,东望悠悠万事陈。luàn fēng jǐn chù jiē fú yún,dōng wàng yōu yōu wàn shì chén。
百里江流萦缟带,满城居室比鱼鳞。bǎi lǐ jiāng liú yíng gǎo dài,mǎn chéng jū shì bǐ yú lín。
野僧倚竹啸留客,山鸟穿林啼唤人。yě sēng yǐ zhú xiào liú kè,shān niǎo chuān lín tí huàn rén。
落日亭中一杯酒,何年复此对晴春。luò rì tíng zhōng yī bēi jiǔ,hé nián fù cǐ duì qíng chūn。

九月十七日登清凉寺翠微亭故址

许谦

梵宇峥嵘枕石头,倚风极目立荒丘。fàn yǔ zhēng róng zhěn shí tóu,yǐ fēng jí mù lì huāng qiū。
黄花覆地初经雨,白雁横云带远秋。huáng huā fù dì chū jīng yǔ,bái yàn héng yún dài yuǎn qiū。
城郭已非山故在,江淮失险水空流。chéng guō yǐ fēi shān gù zài,jiāng huái shī xiǎn shuǐ kōng liú。
衲僧八十仍多病,抆泪殷勤说故侯。nà sēng bā shí réng duō bìng,wěn lèi yīn qín shuō gù hóu。

秋暮有怀

许谦

十二阑干倚翠微,露华寒重逼罗衣。shí èr lán gàn yǐ cuì wēi,lù huá hán zhòng bī luó yī。
碧天连水思空远,衰草满庭人未归。bì tiān lián shuǐ sī kōng yuǎn,shuāi cǎo mǎn tíng rén wèi guī。
秋雨楼台几寂寞,春风院落自芳菲。qiū yǔ lóu tái jǐ jì mò,chūn fēng yuàn luò zì fāng fēi。
冥鸿应有青霄侣,为隔闲云尚独飞。míng hóng yīng yǒu qīng xiāo lǚ,wèi gé xián yún shàng dú fēi。

春夜次韵二首

许谦

饥乌惊鹊起南枝,梦入槐柯觉亦悲。jī wū jīng què qǐ nán zhī,mèng rù huái kē jué yì bēi。
花里楼台春到早,竹间窗户月来迟。huā lǐ lóu tái chūn dào zǎo,zhú jiān chuāng hù yuè lái chí。
篝熏翠被炉存火,灯落红星砚污池。gōu xūn cuì bèi lú cún huǒ,dēng luò hóng xīng yàn wū chí。
可惜风光半尘土,明朝火急报君知。kě xī fēng guāng bàn chén tǔ,míng cháo huǒ jí bào jūn zhī。

春夜次韵二首

许谦

两部蛙声似打衙,披衣清坐夜纷哗。liǎng bù wā shēng shì dǎ yá,pī yī qīng zuò yè fēn huā。
门同靖节日长闭,家近相如酒可赊。mén tóng jìng jié rì zhǎng bì,jiā jìn xiāng rú jiǔ kě shē。
低幕风生翻宿燕,小檐雨歇落轻花。dī mù fēng shēng fān sù yàn,xiǎo yán yǔ xiē luò qīng huā。
玉琴声断寻幽梦,回首西窗月未斜。yù qín shēng duàn xún yōu mèng,huí shǒu xī chuāng yuè wèi xié。

即席用苏世贤韵送郭子昭

许谦

揽辔春风入骏蹄,两堤烟柳护晴溪。lǎn pèi chūn fēng rù jùn tí,liǎng dī yān liǔ hù qíng xī。
黄莺自有留人意,相对残红不忍啼。huáng yīng zì yǒu liú rén yì,xiāng duì cán hóng bù rěn tí。

次韵潘明之秋思

许谦

西风冉冉鬓毛侵,凤老梧衰锁夕阴。xī fēng rǎn rǎn bìn máo qīn,fèng lǎo wú shuāi suǒ xī yīn。
倚遍阑干重回首,断鸿千里暮云深。yǐ biàn lán gàn zhòng huí shǒu,duàn hóng qiān lǐ mù yún shēn。

夜过黄泥渡

许谦

夜深风息水安流,白雁黄芦满眼秋。yè shēn fēng xī shuǐ ān liú,bái yàn huáng lú mǎn yǎn qiū。
行李萧萧官棹稳,卧看明月过真州。xíng lǐ xiāo xiāo guān zhào wěn,wò kàn míng yuè guò zhēn zhōu。

华盖山

许谦

群山如斗形,华盖气独壮。qún shān rú dòu xíng,huá gài qì dú zhuàng。
奋身地势高,目极天宇旷。fèn shēn dì shì gāo,mù jí tiān yǔ kuàng。
周回万象澄,一一来献状。zhōu huí wàn xiàng chéng,yī yī lái xiàn zhuàng。
中江漾孤屿,濒海横叠嶂。zhōng jiāng yàng gū yǔ,bīn hǎi héng dié zhàng。
楼台市中居,棋列相背向。lóu tái shì zhōng jū,qí liè xiāng bèi xiàng。
烈风搅沧林,落日鸣白浪。liè fēng jiǎo cāng lín,luò rì míng bái làng。
蜃气薄浮云,溟蒙杳东望。shèn qì báo fú yún,míng méng yǎo dōng wàng。
长濠浸寒水,短楫起渔唱。zhǎng háo jìn hán shuǐ,duǎn jí qǐ yú chàng。
同游岂特达,竟尔忘得丧。tóng yóu qǐ tè dá,jìng ěr wàng dé sàng。
山下出蒙泉,夷坐待清涨。shān xià chū méng quán,yí zuò dài qīng zhǎng。
一掬襟怀空,自谓羲皇上。yī jū jīn huái kōng,zì wèi xī huáng shàng。
33123