古诗词

落花篇

林应亮

东邻昨夜飞红雨,落花如霰随风举。dōng lín zuó yè fēi hóng yǔ,luò huā rú xiàn suí fēng jǔ。
千丛缀绮谢繁枝,九陌垂青隐芳树。qiān cóng zhuì qǐ xiè fán zhī,jiǔ mò chuí qīng yǐn fāng shù。
忆昨芳妍乍放时,含娟凝艳骋容姿。yì zuó fāng yán zhà fàng shí,hán juān níng yàn chěng róng zī。
盈盈绛帻承曦暖,烨烨瑶英泛露滋。yíng yíng jiàng zé chéng xī nuǎn,yè yè yáo yīng fàn lù zī。
地拟昆溟霞作幄,门连阊阖玉雕题。dì nǐ kūn míng xiá zuò wò,mén lián chāng hé yù diāo tí。
昆溟阊阖非人境,喜得繁华荐清景。kūn míng chāng hé fēi rén jìng,xǐ dé fán huá jiàn qīng jǐng。
共讶同心照日开,坐怜并蒂临风整。gòng yà tóng xīn zhào rì kāi,zuò lián bìng dì lín fēng zhěng。
鸣弦伐鼓斗春菲,列彩飞觞延昼永。míng xián fá gǔ dòu chūn fēi,liè cǎi fēi shāng yán zhòu yǒng。
为君催晓下朱楼,为君欢燕淹华省。wèi jūn cuī xiǎo xià zhū lóu,wèi jūn huān yàn yān huá shěng。
华省朱楼春昼迟,雕栏色色自称奇。huá shěng zhū lóu chūn zhòu chí,diāo lán sè sè zì chēng qí。
蝶翅轻穿翡翠筠,龙柯误触秋千丝。dié chì qīng chuān fěi cuì yún,lóng kē wù chù qiū qiān sī。
名园岂辨烟和树,名卉难分菌与芝。míng yuán qǐ biàn yān hé shù,míng huì nán fēn jūn yǔ zhī。
名园名卉色非一,夺目瑶华纷转日。míng yuán míng huì sè fēi yī,duó mù yáo huá fēn zhuǎn rì。
总多富贵卫张门,不让风流王谢室。zǒng duō fù guì wèi zhāng mén,bù ràng fēng liú wáng xiè shì。
风流富贵擅谁家,照耀纵横本自夸。fēng liú fù guì shàn shuí jiā,zhào yào zòng héng běn zì kuā。
别有仙葩吐仙种,疑从琼岛泛琼华。bié yǒu xiān pā tǔ xiān zhǒng,yí cóng qióng dǎo fàn qióng huá。
绿畹斜攒珠蕊树,玉盘遥挂赤城花。lǜ wǎn xié zǎn zhū ruǐ shù,yù pán yáo guà chì chéng huā。
万斛香中贮甘露,五云芝上护流霞。wàn hú xiāng zhōng zhù gān lù,wǔ yún zhī shàng hù liú xiá。
霞飞露染春光暮,东邻远客西邻戍。xiá fēi lù rǎn chūn guāng mù,dōng lín yuǎn kè xī lín shù。
鸾镜佳人愁里看,雁门征客暗中度。luán jìng jiā rén chóu lǐ kàn,yàn mén zhēng kè àn zhōng dù。
此情难语北征人,此情偏入东家妇。cǐ qíng nán yǔ běi zhēng rén,cǐ qíng piān rù dōng jiā fù。
百啭莺呼作怨声,一叶花飞减妆素。bǎi zhuàn yīng hū zuò yuàn shēng,yī yè huā fēi jiǎn zhuāng sù。
莺花岁暗可重新,节物朝来已非故。yīng huā suì àn kě zhòng xīn,jié wù cháo lái yǐ fēi gù。
簇陌游丝逐飙空,垂堤空梗向流东。cù mò yóu sī zhú biāo kōng,chuí dī kōng gěng xiàng liú dōng。
含香故弄妆台上,袭暖偏留舞袖中。hán xiāng gù nòng zhuāng tái shàng,xí nuǎn piān liú wǔ xiù zhōng。
含香袭暖竟何处,乍入东墙复西署。hán xiāng xí nuǎn jìng hé chù,zhà rù dōng qiáng fù xī shǔ。
悠扬未识飘零归,寂历如随风雨去。yōu yáng wèi shí piāo líng guī,jì lì rú suí fēng yǔ qù。
乍惊叶萼忽辞丛,何况飘廊兼委路。zhà jīng yè è hū cí cóng,hé kuàng piāo láng jiān wěi lù。
随蓬不恋故根春,冲燕宁知托巢羽。suí péng bù liàn gù gēn chūn,chōng yàn níng zhī tuō cháo yǔ。
梧桐井畔映光寒,桃李蹊阴暮色阑。wú tóng jǐng pàn yìng guāng hán,táo lǐ qī yīn mù sè lán。
蟋蟀机残催锦字,凤凰楼迥乏青鸾。xī shuài jī cán cuī jǐn zì,fèng huáng lóu jiǒng fá qīng luán。
青鸾锦字总迢绝,见此令人心欲折。qīng luán jǐn zì zǒng tiáo jué,jiàn cǐ lìng rén xīn yù zhé。
败叶逢君可赠题,孤条感妾能生檗。bài yè féng jūn kě zèng tí,gū tiáo gǎn qiè néng shēng bò。
掇叶攀条聊自持,回簪转黛顾容仪。duō yè pān tiáo liáo zì chí,huí zān zhuǎn dài gù róng yí。
茱萸锦上红尘恨,杨柳声中玉笛悲。zhū yú jǐn shàng hóng chén hèn,yáng liǔ shēng zhōng yù dí bēi。
三千图画怜芳迹,十二阑干凋翠眉。sān qiān tú huà lián fāng jì,shí èr lán gàn diāo cuì méi。
青苔忍诵蘼芜调,红树曾题芍药诗。qīng tái rěn sòng mí wú diào,hóng shù céng tí sháo yào shī。
题诗欲寄远行客,春风相忆故园陌。tí shī yù jì yuǎn xíng kè,chūn fēng xiāng yì gù yuán mò。
瑶池千岁始重看,锦瑟三春勿轻掷。yáo chí qiān suì shǐ zhòng kàn,jǐn sè sān chūn wù qīng zhì。

林应亮

明福建侯官人,字熙载,一作载熙。林春泽子。嘉靖十一年进士。官至户部右侍郎,总督仓场。有《少峰草堂诗集》。 林应亮的作品>>

猜您喜欢

昌平道中晚作

林应亮

岁晚昌平道,千官历翠微。suì wǎn chāng píng dào,qiān guān lì cuì wēi。
霜封阴殿瓦,云染祀臣衣。shuāng fēng yīn diàn wǎ,yún rǎn sì chén yī。
骑火通幽谷,岩钟散御帏。qí huǒ tōng yōu gǔ,yán zhōng sàn yù wéi。
仙游忆空乐,杳杳六龙飞。xiān yóu yì kōng lè,yǎo yǎo liù lóng fēi。

溪上

林应亮

清溪流不极,林际带疏钟。qīng xī liú bù jí,lín jì dài shū zhōng。
鸟道连山屋,滩声落水舂。niǎo dào lián shān wū,tān shēng luò shuǐ chōng。
涨消新有岸,云起本多峰。zhǎng xiāo xīn yǒu àn,yún qǐ běn duō fēng。
愁对猿啼峡,乡关烟树重。chóu duì yuán tí xiá,xiāng guān yān shù zhòng。

春情

林应亮

雕栏朱箔澹池塘,旭日莺啼出洞房。diāo lán zhū bó dàn chí táng,xù rì yīng tí chū dòng fáng。
初服已从千蕊丽,新妆犹带百花香。chū fú yǐ cóng qiān ruǐ lì,xīn zhuāng yóu dài bǎi huā xiāng。
斗成百草遗金钏,弹罢孤桐倚玉床。dòu chéng bǎi cǎo yí jīn chuàn,dàn bà gū tóng yǐ yù chuáng。
更道春宵闲弄笛,相将明月舞鸾凰。gèng dào chūn xiāo xián nòng dí,xiāng jiāng míng yuè wǔ luán huáng。

秋后经废寺

林应亮

露槿霜枫秋满寺,瓦烟疏冷石床隈。lù jǐn shuāng fēng qiū mǎn sì,wǎ yān shū lěng shí chuáng wēi。
萧条更值寒风后,黄叶深于旧路苔。xiāo tiáo gèng zhí hán fēng hòu,huáng yè shēn yú jiù lù tái。